Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc.

[MINH HUỆ 08-06-2011] Trước khi tôi tập Pháp Luân Đại Pháp, tôi dường như rất khỏe mạnh, người tôi cao và có một làn da đẹp. Thực ra, tôi rất yếu và bị chứng mất ngủ, trầm cảm, viêm mũi dị ứng, hen suyễn, viêm tuỷ xương, bệnh Meniere, và hàng tá các triệu chứng kinh niên khác. Tôi từng nghĩ rằng sống như tôi đang sống thật là vô nghĩa và có lẽ chết còn tốt hơn.

Bỏ lỡ cơ hội để bắt đầu tu luyện Đại Pháp

Vào năm 1997, Pháp Luân Đại Pháp được giới thiệu trong vùng của chúng tôi. Đến cuối năm 1998 anh rể tôi đã mua một vài cuốn sách Đại Pháp, các băng thu âm một loạt bài giảng ở Tế Nam cùng các bức hình của Sư Phụ. Tôi đọc lướt qua các cuốn sách nhưng đã không thực sự hiểu gì về tu luyện. Hơn nữa, tôi thường ngủ thiếp đi trong khi tôi đọc sách. Sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, tôi đã bị đánh lừa bởi tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và ngừng đọc sách Đại Pháp.

Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp như thế nào

Tôi là một người thẳng thắn và không thích việc nói dối, đưa quà hối lộ để được lòng lãnh đạo. Do đó, các quan chức cộng sản tại nơi làm việc của tôi không thích tôi và chuyển tôi từ một vị trí giảng dạy sang làm công việc phụ bếp. Tôi không thích công việc đó và quyết định tự đứng ra làm kinh doanh ở một thành phố khác. Tôi lấy hàng hoá từ nhiều thành phố khác và bán tại cửa hàng của tôi. Sau nửa năm công việc kinh doanh của tôi đã rất phát đạt. Một ngày nọ, bà phó chủ nhiệm khoa đã đến cửa hàng của tôi để mua hương. Tôi hỏi bà ấy, “Bà đang thờ thần tài hay Quan Âm?” Bà ấy trả lời: “Không! Tôi là một học viên Pháp Luân Công. Tôi tôn kính Sư Phụ Lý.” Tôi đã bị sốc khi nghe những gì bà ấy nói và hỏi liệu bà có thể cho tôi một số tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp để đọc không. Sau đó, ba học viên đã mang đến cho tôi các bài chia sẻ kinh nghiệm và các tài liệu về Đại Pháp. Sau đó, tôi bắt đầu tập luyện.

Sư phụ tôn kính đã an bài con đường tu luyện của tôi

Sau khi kiếm được một số tiền, tôi trở về nhà để chăm sóc người mẹ già 80 tuổi. Bà đã già và phản ứng rất chậm chạp với mọi việc. Trong lúc trông nom mẹ, tôi đã loại bỏ rất nhiều quan niệm người thường và cũng hiểu được một số khó khăn mà chúng ta có thể gặp phải trong tu luyện. Tôi đã gặp những mâu thuẫn với mẹ chồng. Tôi biết rằng mục đích ở đây là để nâng cao tâm tính, đề cao sự hiểu biết của tôi về Pháp, và tăng thêm lòng từ bi . Sau đó, đến lượt tôi chăm sóc chồng tôi. Tôi đã rất tận tâm và chú ý nhiều đến cả những việc rất nhỏ. Chồng tôi nói với tôi: “Anh chưa bao giờ nghĩ rằng em lại tốt bụng, chu đáo, vị tha, và chăm sóc tận tình đến như vậy. Em hẳn là một người chân tu! Cám ơn em.” Tôi trả lời, “Em không ngờ rằng em có thể làm được như thế này. Đó là quyền năng của Đại Pháp đã tạo ra. Thay vào đó, anh nên cảm ơn Đại Pháp. Bằng cách làm theo Pháp mà không mảy may truy cầu, Đại Pháp có thể thay đổi bản chất của con người.“‘Sau khi chồng tôi qua đời, tôi có thể thấy rằng, đối với một người bình thường, cuộc sống luôn luôn đau khổ và chỉ luân hồi trong tam giới. Tu luyện là cách duy nhất để vượt qua tam giới và quay trở về nhà của mình. Với nhận thức này, tôi biết tôi cần phải tinh tấn và nghiêm túc làm tốt ba việc.

Trên con đường trở về nhà

Kể từ lúc mẹ và chồng tôi qua đời, và tôi đã nghỉ hưu nên tôi có thêm thời gian để làm ba việc cùng với con trai mình, cũng là một học viên. Chúng tôi học Pháp, tập công, và phát chính niệm bốn lần hoặc nhiều hơn vào mỗi ngày. Chúng tôi lúc nào cũng hướng nội tìm. Khi làm việc bếp núc, tôi học thuộc Hồng Ngâm. Khi có thời gian yên tĩnh, tôi đọc các kinh văn mới của Sư Phụ hoặc xem DVD về Đại Pháp. Trong lúc đi xe đạp, tôi sẽ niệm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo “. Khi có người tới chơi, tôi bật nhạc Đại Pháp tại nhà. Trước khi đi ngủ, tôi nghe Cửu Bình , “Giải thể Văn hóa Đảng”, và “Văn hóa Thần truyền.” Khi ra ngoài mua sắm, tôi tận dụng đó như một cơ hội để thuyết phục mọi người thoái ĐCSTQ. Hầu hết mọi người đều biết tôi là một học viên Pháp Luân Công. Người làm việc ở siêu thị biết rằng tôi là một người tốt. Các đồng tu thường khuyên tôi phải cẩn thận, nhưng tôi nghĩ rằng tôi đang làm công việc chân chính nhất trong vũ trụ. Tà ác sẽ không dám bức hại tôi làm ba việc. Nhất chính áp bách tà, và các vị Thần đều đang nhìn vào. Bất cứ ai đàn áp những người tốt ắt sẽ gặp quả báo. Do đó, đối với tôi, cuộc bức hại không phải là điều đáng quan tâm.

Những năm qua con trai tôi và tôi đã phân phát vô số đĩa Thần Vận DVD và bùa hộ mệnh Đại Pháp. Bất kỳ điều gì các bạn đồng tu hoặc Đại Pháp cần, tôi đều cố gắng hết sức để hoàn thành. Bởi vì tôi cố gắng làm việc một cách vô ngã nên đã có những ảnh hưởng tích cực lên các học viên xung quanh tôi.

Trên suốt chặng đường trở về nhà, tôi thường cảm thấy rằng mình là người may mắn nhất. Tôi đã không còn yếu như trước kia. Sư phụ đã thanh lọc cơ thể cho tôi nhiều lần. Có người bảo tôi rằng tôi đã thay đổi và trở thành một người tràn đầy sức sống. Tôi thích mỉm cười khi tôi nhìn thấy ai đó và họ thường mỉm cười đáp lại và nói chuyện với tôi mặc dù tôi không biết họ. Tôi cảm thấy như tôi đang phiêu bồng trên không khi tôi đi bộ. Chính là Đại Pháp đã thay đổi tôi hoàn toàn. Tôi đang sống trong từ bi vô bờ của Sư Phụ. Tôi không thể dùng lời để diễn tả những cảm xúc của mình.

Tầng thứ nhận thức của tôi còn có giới hạn. Hãy vui lòng chỉ ra những điều chưa phù hợp. Xin cảm ơn.
Ghi chú:

(1) Amulets – Ở Trung Quốc, các học viên đôi khi giảng rõ sự thật bằng việc tặng mọi người một vật nhỏ để mang theo, như một vài lời nhắc nhở họ về sự tốt lành của Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/6/8/我是最幸福最富有的生命-242104.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/6/25/126238.html
Đăng ngày: 22-7-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share