Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-09-2021] Khi tôi còn nhỏ, cha tôi rất yêu thương và chiều chuộng tôi.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Tôi hiểu rằng Chuyển Pháp Luân là một cuốn sách thần thánh có thể cứu độ con người và tái tạo vũ trụ. Niềm vui đắc Pháp không thể nào diễn tả bằng lời và tôi nghĩ rằng tôi là người hạnh phúc và may mắn nhất thế giới. Thời điểm đó môi trường tu luyện ở Trung Quốc còn rất tốt.

Hầu hết các đồng nghiệp của tôi đều đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Một người bạn đại học của tôi rất yêu thích bông hoa sen được in trên bìa của cuốn Chuyển Pháp Luân. Một người đồng nghiệp khác của tôi đã đọc mục “Chân tu” trong Chuyển Pháp Luân (Quyển II) và hỏi: “Bạn có chân tu không?” Thú thật rằng, lúc đó tôi đã không thật sự hiểu tu luyện là gì. Tuy nhiên, trong thâm tâm tôi biết rằng đây là điều mà tôi luôn tìm kiếm.

Khi tôi tiếp tục học Pháp, tôi đã dần dần hiểu được các Pháp lý. Giống như tất cả các học viên Đại Pháp khác, tôi cảm thấy rất tự hào và may mắn.

Bị ĐCSTQ lừa dối

Tuy nhiên, mọi thứ đã thay đổi sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Cha tôi đã bị che mắt bởi những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) về Pháp Luân Đại Pháp.

Cha tôi đã dùng thắt lưng để đánh tôi và xén đi mái tóc dài của tôi khiến nó lởm chởm như một con nhím để ép buộc tôi từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ông đe dọa sẽ từ mặt tôi nếu tôi không chịu từ bỏ tu luyện. Ông cũng cảnh cáo tất cả các anh chị em không được nói chuyện với tôi. Tôi đã rất sốc khi nhìn thấy cha mình bị tà ác khống chế và bị che mờ bởi những lời dối trá của ĐCSTQ. Tôi đã rất buồn và không thể tin rằng đây là cha của mình.

Tôi đã kiên quyết nói cha tôi dừng lại, nếu không ông sẽ phải xuống địa ngục nhưng ông đã không nghe lời tôi.

Sau đó, tôi đã bị tạm giam phi pháp tại một trại lao động cưỡng bức trong vòng ba năm. Cha tôi đã một lần đến thăm tôi tại trại lao động. Trông ông rất mệt mỏi. Tôi cảm thấy ông thật đáng thương. Cha tôi đã chọn đi theo tà đảng. Tôi tự nhủ rằng mình sẽ kiên định vào Đại Pháp và không gì có thể làm lung lay ý chí của mình.

Cha tôi tin vào Pháp Luân Đại Pháp

Trong suốt 10 năm tiếp theo, tôi rất hiếm khi về nhà. Sau đó mẹ tôi nói rằng họ đã nhận được vài quyển sách nhỏ in thông tin chân tướng về Đại Pháp và cha tôi tin rằng tôi chính là người đã phân phát chúng. Vậy nên, ông càng trở nên gay gắt với tôi.

Tôi đã thật sự lo lắng về việc cha tôi có được cứu độ hay không. Vào cuối năm 2016, ông đã phải nhập viện vì một cơn đột quỵ. Tôi đã nhanh chóng đến bệnh viện và nghĩ rằng cha tôi còn chưa liễu giải được chân tướng, và ông sẽ không được cứu nếu ông qua đời.

Sư phụ giảng:

“… tất cả con người thế gian toàn thế giới đều từng là thân nhân của tôi …” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003).

Tôi biết rằng tôi nên cứu cha mình vì ông đã từng là thân nhân của Sư phụ Lý (Nhà sáng lập của Pháp Luân Đại Pháp). Ông đang ở trong hoàn cảnh nguy hiểm nhất, đây chính là điều mà cựu thế lực an bài.

Khi tôi đến bệnh viện, cha tôi đang ở trong trạng thái hôn mê. Mặt ông tái nhợt và các anh trai và chị dâu của tôi đều ở đó. Tôi nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của ông, và tôi có thể cảm thấy ông đang nắm chặt tay tôi giống như một người sắp chết đang bám víu vào hy vọng sống cuối cùng. Tôi đã rất xúc động và lập tức nói với chủ nguyên thần của ông hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và Sư phụ sẽ cứu ông.

Cha tôi đã được cứu, nhưng ông bị bệnh rất nặng. Ông không thể tự chăm sóc cho bản thân mình sau khi xuất viện. Các anh chị em chúng tôi đã thay phiên nhau chăm sóc cho ông. Một lần nọ, khi đến lượt tôi, tôi đã chỉ ông niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Cha tôi đã niệm theo tôi mà không hề chần chừ. Tôi đã không tin vào tai mình và nói: “Trước đây cha đã nói rằng Pháp Luân Đại Pháp không tốt.” Cha tôi bình tĩnh đáp: “Đúng, lúc đó cha không biết, nhưng bây giờ cha đã biết Đại Pháp là tốt.”

Tôi nói: “Nếu cha niệm Đại Pháp là tốt sớm hơn thì cha đã không mắc bệnh rồi”. Thật ngạc nhiên, cha tôi có chút tức giận và nói: “Bây giờ niệm cũng không muộn.” Và ông ấy đã liên tục hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Pháp Luân Đại Pháp hảo, Pháp Luân Đại Pháp thật sự tốt!”

Giọng của ông lớn đến nỗi tất cả mọi người đều có thể nghe được ông. Tôi đã có tâm sợ hãi rằng hàng xóm sẽ nghe thấy, nên đã bảo ông niệm nhỏ lại.

Trong cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp và chúng sinh, cha tôi đã bị những lời dối trá và hoàn cảnh bên ngoài che mắt khiến bản thân ông tạo ra rất nhiều nghiệp lực. Ông đã không tin vào quả báo. Tuy nhiên, khi tai họa giáng xuống, chừng nào ông còn có một chút chính niệm và một chút nhân tính và thanh tỉnh, ông có thể cảm nhận được sự từ bi hồng đại của Đại Pháp và được Đại Pháp cứu độ.

Người cha 80 tuổi của tôi đã bị sốt khi đại dịch xảy ra. Thời điểm đó là đến lượt em trai tôi chăm sóc ông, nhưng cả cậu ấy và những người anh em khác đều từ chối đến vì họ sợ bị lây nhiễm. Vậy nên tôi đã chăm sóc cha tôi vì chỉ có ở cạnh tôi thì ông mới có thể được an toàn. Tôi bảo ông niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, và ông gật đầu.

Tôi cũng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” vào tai ông ấy. Cha tôi đã sốt đến 38,4 độ C và việc uống thuốc hạ sốt cũng không thể giúp được gì.

Vào ngày thứ sáu, em trai tôi đã gọi đến đường dây khẩn cấp. Tuy nhiên, xe cấp cứu đã từ chối nhận bất cứ bệnh nhân nào bị sốt. Chúng tôi có thể làm gì đây? Các phân khu cũng đều bị phong tỏa.

Tôi nhẩm thuộc đoạn Pháp trong bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân:

“Bất kể là xuất hiện tình huống gì, [chư vị] nhất định phải giữ vững tâm tính; chỉ có tuân theo Đại Pháp mà thực thi mới là thật sự đúng đắn.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân).

Tôi nói với em trai: “Hãy để Sư phụ an bài cho cha!” Tôi đã phát chính niệm và nhắc nhở bản thân không được phát triển tâm chấp trước vào tình thân quyến với cha mình.

Tôi cũng kiên định tin rằng Sư phụ sẽ chăm sóc cho cha tôi, tôi không thừa nhận can nhiễu từ cựu thế lực. Kết quả là nhiệt độ của cha tôi đã dừng lại ở 38,4 độ C.

Hai ngày sau, thân nhiệt của ông dần dần hạ xuống đến mức bình thường. Sư phụ đã cứu cha tôi một lần nữa, và tất cả mọi người đều đã được chứng kiến sự kỳ diệu và sức mạnh phi thường của Đại Pháp.

Mẹ tôi cũng chứng kiến điều này và sau đó bà thú nhận với tôi rằng: “Mẹ biết Đại Pháp là tốt nhưng mẹ sợ khi phải nói ra điều này.” Trong suốt hơn 20 năm cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, các thành viên trong gia đình tôi – những người không tu luyện Đại Pháp – đã rất lo lắng và phải chịu rất nhiều áp lực từ tà đảng.

Chúng sinh đang thức tỉnh

Vào dịp Tết Trung thu năm 2010, trên đường đi đến nhà dì tôi, tôi có ghé vào một quầy hàng ở chợ để mua ít trái cây. Khi tôi vừa đến nơi, một người phụ nữ trung niên đã bước đến chào hàng và cô ấy thật sự đã khiến tôi phải dừng lại.

Cô ấy nói: “Chị gái, đến đây xem thử đi, quầy hàng của tôi có tất cả mọi thứ và chị không cần phải đi đến những chỗ khác đâu.”

Cô ấy không được cao, khuôn mặt cô bầu bĩnh và nước da sần sùi, và cô luôn tươi cười. Lúc đầu, tôi đã nghĩ rằng con người hiện nay phải làm việc vất vả để kiếm tiền, và đôi lúc họ phải gạt bỏ cái tôi sang một bên. Sau đó tôi nghĩ: “Có thể Sư phụ đã an bài cho tôi gặp cô ấy để tôi có thể giúp cô ấy thoái ĐCSTQ.”

Tôi mua một ít trái cây và nói với cô rằng: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo! Hãy thoái xuất khỏi ĐCSTQ và cô sẽ được cứu mạng. Cô đã thoái ĐCSTQ chưa?”

Cô ấy đáp: “Chưa. Xin hãy giúp tôi thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên. Tên tôi là Lý Vĩ.” Cô ấy nói thêm: “Thật tốt khi gặp được chị.”

Tôi đã không chắc rằng liệu cô có đang thật lòng hay chỉ tỏ vẻ như vậy, vì những người làm kinh doanh thường không đáng tin và họ sẽ đồng ý với bất kì điều gì miễn là mọi người mua đồ của họ. Tôi đã đưa cho cô ấy một lá bùa hộ mệnh và tài liệu chân tướng, và cô ấy đã vui mừng nhận chúng.

Khi tôi rời khỏi quầy hàng của Lý Vĩ, cô ấy đã kêu tôi dừng lại. Lúc đó tôi nhìn thấy ba sĩ quan quản lý khu chợ đang đứng ở quầy của cô.

Tôi đã có chút sợ hãi vì nghĩ rằng cô ấy đang cố gắng bắt mình. Tôi bắt đầu phát chính niệm và chạy đi.

Lý Vĩ thấy tôi không dừng lại nên cô ấy đã rời quầy hàng để đuổi theo tôi. Cô ấy bắt kịp tôi, vừa nói vừa thở hổn hển: “Tôi quên mất một điều. Tôi cần phải thoái xuất khỏi Đội Thiến niên Tiền phong nữa.”

Tôi hít một hơi sâu và bình tâm lại. Tôi đã rất ngạc nhiên và hạnh phúc và nghĩ rằng: “Chúng sinh đang thực sự thức tỉnh!”

Vào một buổi chiều mùa đông, tôi đã cùng đồng tu Lưu về thăm quê của anh ấy. Khi vừa đến làng, chúng tôi nhìn thấy một ông lão đang ngồi dựa vào tường phơi nắng, và đôi mắt ông nhắm khẽ.

Lưu bước tới và nói: “Chào ông, ông khỏe không ạ? Chúng cháu tới đây để mang đến điềm lành cho ông. Xin hãy ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ và ông sẽ nhận được phúc báo.”

Ông lão mở mắt ra và yêu cầu chúng tôi nói lại lần nữa. Lưu lặp lại những gì anh ấy nói. Ngạc nhiên thay, nước mắt ông lăn dài trên má và ông nói: “Tôi ở đây chỉ để đợi được nghe những lời này.”

Năm 2020 là một năm chưa từng có, thậm chí cả những người bình thường cũng đều cảm thấy như vậy. Vào cuối tháng 5, tôi đã tình cờ gặp anh Trương tại chỗ làm ở công viên. Anh ấy kể với tôi rằng tai họa đã xảy ra như thế nào, tại sao nó lại bùng phát ở Vũ Hán, và tà đảng đã che giấu việc này như thế nào.

Anh ấy nói rằng mọi việc đều có căn nguyên của nó. Anh ấy tin rằng những người làm điều xấu và một chính phủ không đối xử tốt với người dân đều sẽ không tránh khỏi thiên lý “thiện ác hữu báo”.

Tôi nói: “Anh thật tuyệt! Anh có chính niệm và thật lý trí!”

“Vào ngày 13 tháng 5 năm 2021, để kỷ niệm sinh nhật của Sư phụ Lý và Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, hai lá cờ tổ quốc đã được treo lên ở Điện Capitol Hoa Kỳ để tôn vinh Sư phụ Lý Hồng Chí.”

Anh ấy liên tục nói: “Sư phụ Lý vĩ đại, Sư phụ Lý thật sự vĩ đại!”

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/20/430364.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/11/5/196460.html

Đăng ngày 09-01-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share