Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-08-2021] Trong suốt hơn 20 năm Pháp Luân Đại Pháp bị bức hại, các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã trưởng thành hơn. Bằng cách tiếp xúc với những học viên đàng hoàng như vậy, ngày càng nhiều người làm việc trong các cơ quan chính phủ của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã hiểu ra chân tướng và đưa ra lựa chọn đúng đắn.

“Không, không, Làm ơn đừng gửi danh sách những thủ phạm đó”

Bí thư chi bộ đảng của chúng tôi hiện đang lãnh đạo cái gọi là chiến dịch “Xóa sổ” ở làng của chúng tôi. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở 37 quốc gia đã đệ trình danh sách thủ phạm lên chính phủ của họ, kêu gọi họ cấm những thủ phạm đó và gia đình họ nhập cảnh vào các quốc gia đó, cũng như đóng băng tài sản ở nước ngoài của họ.

Một người gần đây bắt đầu tu luyện Đại Pháp đã gọi cho tôi. Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy đã đến đồn cảnh sát và nghe nói rằng Bí thư Đảng ủy đang tìm tôi.

Tôi tình cờ gặp viên bí thư chi bộ tại một siêu thị. Ông ta cùng với một số cảnh sát và họ đang tìm kiếm các học viên để gây áp lực buộc họ phải ký một tuyên bố từ bỏ tín ngưỡng của họ đối với Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói với ông ta: “Tôi nghe nói rằng ông đang tìm kiếm tôi”. Ông ấy trả lời: “Không, không!”

Tôi nói: “Chà, ông có thể không tìm kiếm tôi, nhưng tôi đang tìm kiếm ông”. Tôi đã giảng chân tướng cho ông ta và nói với ông ấy rằng những gì họ đang làm là bất hợp pháp. Tôi cũng nói với ông ấy rằng Mỹ và các nước khác đang trừng phạt những người bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói với ông ta rằng tôi đã sẵn sàng gửi danh sách tên của những thủ phạm, bao gồm cả tên của ông ta, cùng với các chi tiết về cuộc bức hại.

“Nếu ông tiếp tục bức hại các học viên, tôi sẽ phải ghi tên ông vào danh sách đó. Sau đó, con cái của ông sẽ không thể ra nước ngoài trong tương lai“. Viên bí thư buột miệng: “Không, không, không! Làm ơn đừng gửi danh sách thủ phạm đó!”

“Nếu ông có thể hiểu chân tướng về Đại Pháp và ngừng bức hại các học viên, thì tôi sẽ không ghi tên ông. Tuy nhiên, nếu ông tiếp tục gây áp lực buộc các học viên phải ký giấy từ bỏ tu luyện thì tôi sẽ làm đấy”.

Các sỹ quan đứng ngây ra, hoang mang và không động đậy. Tôi nói với họ: “Các ông có thể đi ngay bây giờ. Tôi đã nói xong những gì tôi muốn nói”. Sau đó, họ quay lưng và rời đi.

“Chúng tôi sẽ không bắt cô nữa đâu!”

Bất cứ khi nào có hội chợ trong khu vực của chúng tôi, các học viên luôn đi phân phát tài liệu giảng chân tướng và khuyến khích mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Hầu hết mọi người đã biết được chân tướng. Trên thực tế, bây giờ mọi người thường đến và yêu cầu chúng tôi cung cấp các tài liệu. Chúng tôi đã làm điều này trong nhiều năm.

Một học viên đã bị bắt khi cô ấy đưa tài liệu giảng chân tướng cho một cảnh sát ở chợ. Cô bị đưa đến trại tạm giam và bị giữ trong 15 ngày. Cảnh sát cũng ập vào nhà cô và tịch thu máy in, máy tính, điện thoại di động và sách Đại Pháp của cô.

Sau khi được thả, cô đã đến đồn cảnh sát để giảng rõ chân tướng với giám đốc và cảnh sát đã bắt cô. Cô ấy nói với họ: “Tôi chưa bao giờ vi phạm bất kỳ luật nào. Đó là các anh đã phạm luật. Hãy trả lại những món đồ mà anh đã tịch thu cho tôi!”. Một sỹ quan cho biết: “Chúng tôi chỉ có thể trả lại điện thoại di động của cô. Chúng tôi đã nộp những món đồ kia cho trụ sở cảnh sát rồi”. Cô ấy trả lời: “Nếu anh không trả lại chúng cho tôi, tôi sẽ đến mỗi ngày để đòi chúng!”

Quả thực cô ấy đã đến đồn cảnh sát mỗi ngày. Lúc đầu, các sỹ quan tránh cô ấy. Theo thời gian, họ không còn tránh mặt cô ấy và thậm chí còn phàn nàn: “Sau khi chúng tôi bắt cô, các học viên đã đưa thông tin về chúng tôi và gia đình của chúng tôi lên khắp đường phố, và chúng tôi đã nhận được rất nhiều cuộc điện thoại. Chúng ta không thể sống trong hòa bình sao!”. Họ cũng nói đùa: “Cô đến đây mỗi ngày, nhưng cô thậm chí không mang cho chúng tôi một món quà được sao?”

Người học viên nói: “Tôi sẽ có một món quà cho anh. Tôi sẽ viết một lá thư so sánh những gì anh đang làm với luật pháp, từng điều khoản. Sau đó, anh sẽ biết tại sao những gì anh làm là bất hợp pháp và tại sao chúng tôi khuyến khích anh ngừng làm những điều xấu và làm những điều tốt”. Một trong những sỹ quan kêu lên: “Cô đến đây để cứu đồn cảnh sát và chúng tôi.”

Khi viết xong bức thư, cô đến đồn cảnh sát và đưa cho giám đốc. Ông ấy từ chối đọc nó, vì vậy cô ấy nói: “Nếu ông không chịu đọc nó, tôi sẽ đăng bức thư ở bên ngoài hộp thư công cộng của ông”. Giám đốc ngay lập tức nói: “Được rồi, tôi sẽ đọc nó, tôi sẽ đọc nó.” Người học viên đã nhìn ông ta đọc lá thư.

Viên cảnh sát đã bắt cô ấy sau đó chở cô ấy về nhà. Trên đường đi, viên sỹ quan nói: “Chúng tôi sẽ không bắt giữ cô nữa. Thật sai lầm khi bắt cô. Cô đã làm cho giám đốc của chúng tôi khiếp vía. Bất cứ khi nào cô đến, ông ấy thậm chí không dám xuống cầu thang. Xin đừng đến nữa. Chúng tôi sẽ không bắt cô nữa đâu.”

Thông qua nỗ lực giảng chân tướng của học viên, các cảnh sát giờ đã hiểu chân tướng.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/8/25/429995.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/4/196018.html

Đăng ngày 11-12-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share