Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-06-2021] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 1 tháng 3 năm 2016. Hơn 5 năm qua, tôi như được thoát thai hoán cốt, trong tu luyện Đại Pháp mà tẩy tịnh bản thân. Nhờ có ơn từ bi khổ độ của Sư phụ Lý Hồng Chí mà tôi mới có thể đi được tới ngày hôm nay.

Ban đầu, nhận thức của tôi về tu luyện là giúp chữa bệnh khỏe người và giữ gìn vóc dáng. Bệnh thoái hóa đốt sống cổ, mất ngủ, bệnh phụ khoa, bệnh trĩ của tôi đều biến mất một cách thần kỳ sau khi tu luyện. Tôi đã được chứng kiến sự siêu thường của Đại Pháp. Đồng thời, tôi cũng nhận ra bản chất tà ác của Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), kẻ đã khởi xướng cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Người dân ở Trung Quốc đã bị lừa dối bởi tuyên truyền của ĐCSTQ và không biết sự thật về cuộc bức hại. Họ thường sợ hãi khi đọc bất cứ điều gì về Đại Pháp.

Sau đó tôi đã nỗ lực phó xuất để chứng thực Pháp, cứu độ người có duyên và thuyết phục họ làm “tam thoái” (thoái xuất khỏi các tổ chức đảng, đoàn, đội). Tôi không mang theo tâm sợ hãi và bắt đầu tiếp cận với mọi người để giảng chân tướng về cuộc bức hại.

Điều chỉnh cơ điểm tu luyện

Khi bắt đầu tu luyện, tôi minh bạch được mục đích nhân sinh của sinh mệnh là phản bổn quy chân. Nhân sinh thật thống khổ, và tôi muốn thoát li khỏi biển khổ đó. Vì vậy, trong một khoảng thời gian, tôi đã tu luyện Đại Pháp với mong muốn vị tư là rời bỏ thế tục.

Nhưng sau khi học Pháp nhiều hơn, tôi biết mình phải điều chỉnh tâm thái này. Bởi vì tôi là một học viên tương đối mới, đôi khi thiếu cái nhìn sâu sắc và sự từ bi cần có để làm tốt ba việc mà các học viên cần phải làm.

Sư phụ giảng:

“Tôi còn muốn bảo chư vị, bản tính thực chất từ trước của chư vị được kiến lập trên cơ sở vị ngã vị tư, từ nay trở đi chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã, thế nên từ nay trở đi chư vị làm gì nói gì đều phải vì người khác, và nghĩ đến cả vì người đời sau nữa! Hãy nghĩ cho Đại Pháp vĩnh thế bất biến!” (Phật tính vô lậu, Tinh tấn yếu chỉ)

Tôi đã thay đổi suy nghĩ của mình và hiện tại mỗi khi gặp vấn đề thì sẽ xem xét dựa trên giác độ của đối phương. Người dân đã bị hoang ngôn của tà đảng đầu độc, và sứ mệnh của chúng ta là vạch trần những lời dối trá đó và cứu độ chúng sinh. Đặc biệt là khi đối mặt với đại dịch này, tôi muốn cứu nhiều người hơn nữa.

Sư phụ giảng:

“Đồ [đệ] Đại Pháp là hy vọng duy nhất được cứu cho chúng sinh”. (Hy vọng duy nhất, Hồng Ngâm III)

Vào tháng 6 năm 2020, tôi đã ra ngoài treo các biểu ngữ nhỏ có nội dung: “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo” trên đường phố và bị một người nào đó báo với cảnh sát. Tôi đã cố gắng giảng chân tướng cho người đã báo cáo tôi, cũng như cho cảnh sát, nhưng họ đều bảo tôi hãy im lặng. Sau đó, họ thẩm vấn tôi và ghi lại biên bản. Tôi không phối hợp và thay vào đó đã nói với họ về vẻ đẹp của Đại Pháp.

Tôi giải thích với họ rằng sau khi tôi tu luyện Đại Pháp thì tất cả các bệnh tật trên thân đều được chữa lành và nhân tâm hướng thiện. Tôi muốn trở thành một người tốt chiểu theo đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn.

Khi cảnh sát hỏi ai đã giới thiệu pháp môn này cho tôi, tôi nói: “Nếu tôi bảo người nào đó tu luyện thì họ có luyện không? Chúng tôi ở đây giảng duyên phận, tùy kỳ tự nhiên. Bây giờ, nếu tôi bảo anh luyện công và đọc Chuyển Pháp Luân, anh có làm theo không?” Viên cảnh sát nói: “Được rồi, tôi sẽ làm điều đó khi tôi có thời gian”.

Khi họ yêu cầu tôi ký vào biên bản thẩm vấn, tôi nghĩ họ cũng nên ghi lại tất cả những gì họ đã nói. Bởi họ không ghi những câu như “Được rồi, tôi sẽ làm điều đó khi tôi có thời gian” nên tôi đã từ chối ký. Sau cùng họ đành đưa những câu này vào biên bản rồi đưa tôi ký. Tuy nhiên, nhà của tôi đã bị lục soát ngay trong đêm hôm đó.

Cơ hội nhìn thấy những thiếu sót

Ngày hôm sau tôi được thả tại ngoại chờ xét xử. Tôi cảm thấy có gì đó không đúng. Sau khi con trai và con dâu tôi (đều là học viên đang sống ở nước ngoài) biết được sự việc này, các cháu đã gọi điện giảng chân tướng cho các nhân viên cảnh sát xử lý vụ việc. Các cháu cũng chia sẻ với tôi về lý do tôi bị bức hại và đề nghị tôi hướng nội dựa trên Pháp. Bằng cách đó, tôi đã tìm thấy nhiều chấp trước liên quan đến tình và dục vọng. Tôi nghĩ dù có xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ chỉ ký tên với tư cách là một đệ tử Đại Pháp. Tôi cần phải duy trì chính niệm!

Hai ngày sau, họ đưa tôi đến đồn cảnh sát để lập biên bản thẩm vấn mới, nói rằng biên bản trước đó không đạt tiêu chuẩn. Tôi nghĩ có thể là do tôi đã yêu cầu họ ghi thêm lời của các sĩ quan: “Được rồi, tôi sẽ làm điều đó khi tôi có thời gian”. Tôi cũng cảm thấy rằng việc tôi phối hợp với họ bằng cách ký vào biên bản cũng không tốt cho họ. Họ đã thay đổi biên bản tới lui nhiều lần, sau đó yêu cầu tôi ký tên, vì vậy tôi đã ký là “Một đệ tử Đại Pháp”. Tôi cảm thấy Sư phụ đã dụng tâm an bài sự việc này cho tôi!

Tôi cũng viết thêm vào những chỗ trống và chỉ ra cách họ đã giam cầm và phạm tội bức hại tôi. Tôi khuyên họ hãy thiện đãi các đệ tử Đại Pháp để có một tương lai tốt đẹp cho bản thân. Đồng thời tôi cũng giải thích rằng trong thông báo của Bộ Công an vào năm 2000 có định nghĩa tà giáo là gì và nó không bao gồm Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó tôi cũng đề cập tới Lệnh quản lý Báo chí và Xuất bản số 50 năm 2011 đã bãi bỏ lệnh cấm xuất bản sách Pháp Luân Đại Pháp được ban hành trước đó.

Khi nhìn thấy chữ ký của tôi, các viên chức đã tỏ ra khó chịu và yêu cầu tôi ký lại. Họ càng yêu cầu tôi ký lại thì tôi càng nhận thức được những gì mình làm là đúng đắn. Sư phụ đã gia trì cho tôi để tôi có được chính niệm và khả năng từ chối thỏa hiệp với tà ác. Con xin cảm tạ Sư phụ đã từ bi điểm hóa cho con!

Sư phụ giảng:

“Đệ tử chính niệm túc

Sư hữu hồi thiên lực”. (Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm II)

Tạm diễn nghĩa:

“Đệ tử chính niệm mà đầy đủ

Thì Sư phụ sẽ đủ sức đưa trở về trời”. (Ơn Thầy Trò, Hồng Ngâm II)

Sau khi tôi bảo trì được chính niệm, Sư phụ đã giúp tôi giải quyết vấn đề. Cảnh sát vội vàng đe dọa tôi: “Kể cả không có khẩu cung thì chúng tôi vẫn có thể khiến bà bị truy tố”. Họ in ra một biên bản không có chữ ký và gửi tôi đến Viện Kiểm sát. Vì đây là giai đoạn đầu của việc thụ lý hồ sơ nên Viện kiểm sát đã cho tôi về nhà.

Khoảng 15 ngày sau, tôi bị đưa trở lại Viện Kiểm sát. Nhưng tôi vẫn tiếp tục gia cường chính niệm của mình. Tôi không phối hợp ký bất kỳ tài liệu nào mà chỉ giảng rõ chân tướng cho trưởng bộ phận và hai nhân viên. Khi họ hỏi tên và địa chỉ của tôi, tôi cười khúc khích và nói: “Anh đã biết rõ tất cả những thông tin này rồi, còn phải hỏi gì nữa? Tôi không thể lại hợp tác với anh nữa, nếu không thì bến đỗ tiếp theo của tôi sẽ là tòa án. Tôi làm như vậy vì lợi ích của chính anh chứ không phải vì lợi ích của bản thân tôi. Hãy nghe tôi, đừng phạm tội chống lại Đại Pháp!”

Tôi nói với họ rằng kể từ năm 2015, hơn 200.000 đệ tử Đại Pháp đã sử dụng tên thật của mình để đệ đơn kiện Giang Trạch Dân. Vì tôi nói hơi nhanh, một sĩ quan trẻ xen vào và hỏi: “Bà nói việc kiện Giang là sao?” Tôi trả lời: “Hơn 200.000 đệ tử Đại Pháp đã khởi kiện tập đoàn tội phạm Giang Trạch Dân vì đã khởi xướng cuộc bức hại”.

Tôi tiếp tục nói: “ĐCSTQ đã tham gia vào nhiều cuộc vận động chính trị. Ví dụ, những người vô tội bị gán mác là cánh hữu trong cuộc Cách mạng Văn hóa. Sau đó, những người cánh hữu này đã được bình phản, nhưng những ai tham gia đàn áp cánh hữu lại trở thành đối tượng bị bức hại. Bài học này không đủ để thế hệ chúng ta ghi nhớ sao? ĐCSTQ sẽ nói bất cứ điều gì nó muốn. Vì vậy tốt hơn hết là không nên tham gia bức hại Pháp Luân Đại Pháp”. Họ đã minh bạch những gì tôi nói và cho phép tôi trở về nhà.

Tu khứ giả ngã hình thành bởi quan niệm hậu thiên

Tôi đã học Pháp hơn 5 năm nhưng vẫn chưa thực sự minh bạch về Pháp lý mà Sư phụ giảng cần phải hướng nội mỗi khi gặp vấn đề.

Sư phụ giảng:

“Hễ có việc này thì chư vị có biết là Thần nhìn chư vị thế nào không? cựu thế lực lập tức ghi nhớ chư vị, biểu hiện lần này của chư vị liền bị chúng nắm thóp rồi, thế thì chư vị hãy đợi xem rắc rối sẽ đến. Vì về phương diện này tâm tính chưa đạt đến vị trí [cần phải đạt], [nên] sẽ tạo thành phiền phức lớn; hãy chú ý“. (Giảng Pháp ở Manhattan năm 2006)

Vụ bắt giữ lần này là một bài học giáo huấn sâu sắc dành cho tôi. Tôi đã không hướng nội, tu tốt bản thân và loại bỏ các chấp trước của mình. Do đó tôi đã bị cựu thế lực nắm lấy sơ hở. Trong những ngày tiếp theo, tôi nhất định sẽ quy chính lại nhất tư nhất niệm, nhất ngôn nhất hành của bản thân dựa trên Pháp:

Sư phụ giảng:

“Tuy ngôn tu luyện sự

Đắc khứ tâm trung chấp

Cát xả phi tự kỷ

Đô thị mê trung si”. (Khứ Chấp, Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:

“Tuy nói việc tu luyện

Phải buông chấp trong tâm

Cắt bỏ không phải mình

Đều là si trong mê”. (Khứ chấp, Hồng ngâm II)

Thể ngộ của tôi về bài thơ trên là bất cứ điều gì chúng ta phải xả bỏ đều không phải bản thân chúng ta mà chính là “giả ngã”. Quan niệm hình thành hậu thiên đã cấu thành nên giả ngã này! Tuy nhiên, nó không phải là nguyên lai sinh mệnh của chúng ta.

Tôi hạ quyết tâm phải buông bỏ những quan niệm hậu thiên này, tu luyện bản thân thật tốt để đạt đến tiêu chuẩn của một đệ tử Đại Pháp và theo Sư phụ trở về nhà!

Con xin tạ ơn Sư phụ! Cảm tạ sự từ bi cứu độ của Sư phụ! Con chỉ có thể tinh tấn hơn trong tu luyện và cứu độ nhiều người hơn!

Trên đây là thể ngộ tại tầng thứ sở tại của cá nhân tôi. Nếu có điều gì không phù hợp với Pháp, mong quý đồng tu từ bi chỉ chính.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/6/9/423942.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/20/196251.html

Đăng ngày 10-12-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share