Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Giang Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-10-2021] Gia đình tôi đang xem một chương trình trên Đài truyền hình Tân Đường Nhân vào tối Lễ hội đèn lồng (ngày 27 tháng 2 năm 2021) thì tôi bắt đầu cảm thấy không khỏe. Ban đầu tôi cảm thấy đau mắt và vào bếp để rửa mắt bằng nước. Khi quay trở lại phòng khách, chân tôi bắt đầu yếu đi và chủ ý thức của tôi cũng yếu dần. Sau khi tôi cố gắng để ngồi xuống ghế, tôi cảm thấy máu bắt đầu tụ trong não rồi tôi mất kiểm soát chân trái và tay trái.

Tôi hoảng sợ và vật lộn để duy trì chút ý thức. Thấy mặt tôi tái đi, vợ tôi và chị gái tôi (đều là các học viên Pháp Luân Đại Pháp) lập tức phát chính niệm để thanh trừ các nhân tố tà ác can nhiễu tôi. Sau đó, vợ tôi và con trai đưa tôi vào giường.

Nằm trên giường, tôi không thể thở bởi vì có gì đó chặn ngang họng tôi. Trong cảm giác như một giấc mơ, tôi thấy hai người đang kéo tôi ra khỏi giường và đi về phía trước. Một cái hố to xuất hiện trên mặt đất và cánh cửa vào đó đóng lại ngay lập tức. Tôi tò mò và hỏi đây là đâu. Có ai đó trả lời “Nó là địa ngục.”

Tôi đột nhiện nhớ rằng Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã xóa tên tất cả các học viên khỏi địa ngục và tẩy tịnh chúng ta. Nhiều cảm xúc hòa trộn trong tâm tôi, bao gồm cả tâm sợ chết, sự hối tiếc vì đã không tinh tấn trong tu luyện, và lòng cảm ân ơn cứu độ của Sư phụ Lý.

Tôi tỉnh lại vào khoảng nửa đêm, và tôi chầm chậm ngồi dậy để thiền định trên giường. Tôi hầu như không thể cử động bàn tay và cánh tay của mình, tuy nhiên tôi cố gắng duy trì tư thế để ngồi thiền. Tôi biết rằng Sư phụ đang ở bên cạnh tôi và tôi sẽ không chết.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1996 khi tôi trở về nhà sau khi tốt nghiệp đại học và trước khi tôi bắt đầu công việc mới của mình.

Tôi lớn lên với bà ngoại là một người hút thuốc lá. Tôi theo chân bà và trở thành một người nghiện thuốc lá, nhưng tôi đã bỏ nó sau khi tôi đắc Pháp.

Sau khi tôi bắt đầu làm tại công ty, quản lý của tôi bảo tôi mua một bao thuốc lá để mời các đồng nghiệp khi ông ấy giới thiệu tôi với họ. Tôi đã làm thế và đã mời hết nửa bao thuốc lá.

Tôi tìm thấy nửa bao thuốc lá trong ngăn kéo bàn mình nhiều tháng sau đó vào một ngày mà tôi chán nản về công việc và cuộc sống. Sau một số vật lộn, phía ma tính của tôi đã chiến thắng và tôi đã hút một điếu thuốc. Sau khi hút hết nửa bao, tôi lại mua tiếp. Cơn nghiện quay trở lại. Sau đó tôi đã cố gắng từ bỏ hút thuốc nhiều lần nhưng lần nào cũng thất bại; tôi đã có thể dừng hút thuốc bất cứ lúc nào từ vài ngày tới gần một năm. Tôi vô cùng hối hận.

Một buổi tối năm 2002, nhiều cảnh sát đã đột nhập vào nhà tôi và bắt vợ tôi vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mẹ tôi sợ hãi và trở nên ốm yếu. Kết quả là bà đã không thể chăm sóc bản thân sau năm 2007. Cả bố mẹ tôi đều qua đời năm 2020.

Chiến dịch xóa sổ của Đảng Cộng sản, một nỗ lực phối hợp để buộc mọi học viên trong danh sách đen của Chính phủ phải từ bỏ Pháp Luân Công, cũng gây nhiều áp lực cho tôi. Tôi bắt đầu nghi ngờ rằng cuộc đời mình có thể sẽ sớm kết thúc như bố mẹ tôi.

Sau đó thì sự cố đêm Lễ hội đèn lồng xảy ra.

Sáng hôm sau, tôi trở dậy để luyện bài tĩnh công đứng của Pháp Luân Đại Pháp nhưng không thể cử động chân tay bên trái. Vợ tôi và chị tôi giúp tôi hướng nội tìm bất kỳ chấp trước căn bản nào và chỉ ra việc tôi nghiện thuốc lá. Chị tôi cũng nhắc nhở tôi về nguyên lý “bất nhị pháp môn” bởi vì tôi thường tin vào tiên tri và điềm báo.

Tại sao tôi không thể bỏ hút thuốc? Hướng nội, tôi nhận rằng tôi đã không tin vào Pháp và Sư phụ một trăm phần trăm. Thứ hai, tôi coi hút thuốc là một thú vui và không muốn từ bỏ nó.

Đối với tiên tri và điềm báo, tôi là một học viên và chỉ có thể theo an bài của Sư phụ. Làm sao tôi có thể bị kiểm soát bởi cựu thế lực? Nếu tâm trí tôi đầy ắp những thông tin đó, sẽ không còn chỗ dành cho Sư phụ và Đại Pháp. Nếu đúng là như vậy, làm sao Sư phụ có thể giúp tôi? Tôi biết rằng Sư phụ đã không từ bỏ tôi bởi vì tôi vẫn có một mức độ tín tâm nhất định vào Đại Pháp. Sư phụ đã ngăn chặn những an bài của cựu thế lực và cứu mạng tôi.

Đối mặt với cái chết, tôi nhận ra rằng hút thuốc, sắc dục và tình không có gì đáng mong đợi. Nuối tiếc duy nhất của tôi đó là tôi đã không tinh tấn trong tu luyện trong 25 năm qua.

Kể từ đó tôi đã phục hồi. Bên trái của tôi có thể cử động và làm những việc mà tôi muốn; tôi chỉ yếu và vụng về một chút. Tôi không lo sợ về điều đó chút nào bởi vì tôi biết tôi đang bước đi trên con đường do Sư phụ an bài.

Các đồng tu, xin hãy học từ bài học của tôi rằng không có lý do gì để bào chữa cho bất kỳ chấp trước nào. Bạn phải buông bỏ chúng nhanh chóng bởi vì chúng sẽ khiến bạn lạc lối khi đối diện với các khảo nghiệm sinh tử.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/10/1/428567.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/11/8/196505.html

Đăng ngày 02-12-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share