Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-09-2021] Ngày 15 tháng 9 năm 2021, ông Uông Lễ Địch, một bác sĩ ở thành phố Hàm Ninh, tỉnh Hồ Bắc đã bị triệu tập đến nơi làm việc để nói chuyện với bốn cảnh sát và một trưởng khoa tại nơi làm việc. Bác sỹ Uông Lễ Địch đang làm việc tại Trường Y thuộc Đại học Khoa học và Kỹ thuật Hồ Bắc đã bị chính quyền nhắm đến vì tu luyện Pháp Luân Công, một môn tu luyện tinh thần đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Trong khi một cảnh sát cho biết ông ta họ Triệu, bác sỹ Uông đã biết từ những lần gặp trước đây của ông với cảnh sát địa phương rằng tên thật của Triệu là Hùng Khải và ông ta là đồn trưởng Đồn Công an Nhất Hào Kiều ở quận Ôn Tuyền thành phố Hàm Ninh. Ba cảnh sát khác là Lý Chí Hoa, Hoàng Diễm và Nghiệp từ cộng đồng dân cư.

Ngay khi bác sỹ Uông đến trường, cảnh sát Lý đã bật máy ghi âm của cảnh sát của anh ta. Ông Uông đã bảo anh ta tắt đi, tố cáo anh ta xâm phạm quyền lợi của mình. Lý đã tắt nó đi.

Hùng Khải nói: “Chúng tôi chỉ đến để xem ông có cần giúp đỡ gì không.”

Bác sỹ Uông đáp: “Cảm ơn. Tuy nhiên, 22 năm đã trôi qua từ khi cuộc bức hại bắt đầu. Tôi không cần bất kỳ sự giúp đỡ gì từ các vị, nhưng tôi nghĩ các vị cần biết sự thật về Pháp Luân Công.”

Ông đã giải thích rằng Pháp Luân Công là môn tu luyện tinh thần dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và ông chỉ đơn giản là cố gắng trở thành một người tốt bằng cách tuân theo các nguyên lý này.

Ông đã cho các cảnh sát xem hai văn bản. Một là cục xuất bản Trung Quốcbãi bỏ lệnh cấm sách và ấn phẩm Pháp Luân Công vào năm 2011 và Pháp Luân Công không có trong danh sách tà giáo của Bộ Công an.

Cảnh sát đã kiểm tra các văn bản cẩn thận và chụp hình. Bác sỹ Uông nói rằng dường như họ chưa từng nghe về các tài liệu này.

Bác sỹ Uông cũng hối thúc các cảnh sát ngừng tham gia cuộc bức hại không có cơ sở pháp lý nào này. “Cuối cùng các vị sẽ phải chịu trách nhiệm vì điều này. Tôi chân thành hy vọng tất cả đều có một tương lai tốt đẹp. Đừng trở thành tội đồ của lịch sử.”

Tất cả họ đều im lặng lắng nghe. Khi rời đi họ cũng mang theo các tài liệu.

Bị bức hại vì đức tin của mình

Ông Uông, 56 tuổi, nhận bằng y khoa của Trường Y thuộc Đại học Khoa học và Kỹ thuật Hồ Bắc và trở thành nhân viên tại đó sau khi tốt nghiệp. Ông liên tục bị bắt và giam giữ từ khi cuộc bức hại bắt đầu từ năm 1999. Ông đã bị kết án 3,5 năm tù sau khi bị bắt vào ngày 5 tháng 9 năm 2005. Ông bị tra tấn đến liệt tạm thời ba lần trong khi bị cầm tù.

Vợ của ông bị mất tích khi ông ra khỏi tù trở về nhà vào ngày 11 tháng 4 năm 2009. Ông được biết vợ mình đã bị tâm thần phân liệt sau khi liên tục sợ hãi vì những vụ bắt giữ chồng mình. Ông Uông phải mất bốn năm mới tìm thấy vợ. Con trai họ cũng bị chẩn đoán tâm thần phân liệt vào năm 2015.

Trường học đã bỏ qua việc thăng cấp cho ông Uông vào năm 2002 vì đức tin của ông vào Pháp Luân Công. Họ loại bỏ ông khỏi vị trí giảng dạy ngay khi nhà tù thả ông và chuyển ông đến một bệnh viện liên kết, nơi ông chỉ được trả một phần nhỏ so với mức lương trước đó. Năm 2017, chính quyền tiếp tục giáng chức ông, không cho ông chữa trị bệnh nhân mà sắp xếp cho ông làm kỹ thuật viên trong phòng thí nghiệm.

Bài liên quan:

Tóm tắt đơn khởi tố hình sự Giang Trạch Dân của bốn học viên

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/20/431317.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/19/196226.html

Đăng ngày 11-11-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share