Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-09-2021] Ngày 13 tháng 7 năm 2021, ông Lưu Vinh Phẩm, 62 tuổi, người thành phố Tuy Hóa, tỉnh Hắc Long Giang mãn hạn tù sau khi đã phải thụ án 3 năm rưỡi vì đức tin vào Pháp Luân Công, một môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc đàn áp kể từ năm 1999 đến nay.

Trong thời gian thụ án, ông Lưu chịu đựng hơn 10 biện pháp tra tấn, bao gồm sốc điện, bị trói bằng áo bó, ngồi trên ghế đẩu nhỏ và bị bỏ đói. Có giai đoạn, ông Lưu mất ý thức do bị tra tấn tàn bạo.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, ông Lưu từng bị nhiều chứng bệnh như dạ dày, thấp khớp, viêm khớp. Những chứng bệnh này biến mất sau khi ông tu luyện.

Sau đó, ông Lưu chuyển đến thành phố Tô Châu, tỉnh Giang Tô để được gần con gái hơn. Ông bị bắt giữ vì đã phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công và bị kết án tù.

Sau đây là tường thuật về cuộc bức hại mà ông đã trải qua trong tù.

Bị bắt và được tại ngoại

Ngày 21 tháng 4 năm 2017, khi ông Lưu đang phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công trong một khu dân cư tại thành phố Tô Châu thì bị cảnh sát thuộc Đồn Cảnh sát Thái Bình bắt giữ. Họ lục soát người ông và tìm thấy một vài tài liệu về Pháp Luân Công. Cảnh sát đưa ông Lưu về nhà và phá cổng để vào nhà vì không tìm được chìa khóa nhà ông. Họ đã tịch thu máy tính, đĩa cứng xách tay và máy in. Cảnh sát đã lập danh sách đồ đạc bị tịch thu theo yêu cầu của ông Lưu nhưng đã lấy lại sau khi yêu cầu ông Lưu ra ngoài. Ông bị giam tại Trại giam Tô Châu.

Ngày 26 tháng 5, vì viện kiểm sát bác hồ sơ của ông do thiếu chứng cứ nên cảnh sát đã cho ông tại ngoại. Ông Lưu yêu cầu cảnh sát giải thích lý do vì sao ông bị bắt và ông không chịu rời đi. Đồn cảnh sát đã gọi cho con gái ông và yêu cầu cô hoàn tất thủ tục tại ngoại cho ông.

Hai tuần sau, ông Lưu trở về nhà tại thành phố Tuy Hóa. Sau khi phát hiện ông đã rời thành phố Tô Châu, cảnh sát đã gửi cho ông 3 thư mời và yêu cầu ông quay trở lại thành phố nhưng ông đã từ chối.

Ngày 20 tháng 12 năm 2017, cảnh sát đã vượt 2.400 cây số từ thành phố Tô Châu đến Tuy Hóa, yêu cầu đồng nghiệp của họ tại Tuy Hóa hỗ trợ bắt giữ ông. Một người đã lừa ông mở cửa với lý do là họ đến để kiểm tra nhà ông. Họ đã tóm lấy ông và đẩy lên xe cảnh sát. Ông bị đưa đến Đồn Cảnh sát Tương Thành, tỉnh Tuy Hóa, có 3 cảnh sát Tô Châu đợi ở đó.

Bị kết án 3 năm rưỡi tù giam

Ông Lưu bị giam tại một địa điểm được cảnh sát thuê và bị 9 người thay phiên nhau giám sát.

Trong quá trình thu thập chứng cứ để truy tố ông, cảnh sát phát hiện rằng tài liệu mà họ tịch thu không phải được in từ máy in của ông. Máy tính của ông cũng không có bất kỳ dữ liệu nào liên quan đến Pháp Luân Công. Mặc dù rõ ràng là ông Lưu không tự in tài liệu nhưng cảnh sát vẫn buộc tội ông đã làm việc đó và đệ trình hồ sơ lên viện kiểm sát. Cả một vài cuộn băng keo hai mặt và một gói tăm xỉa răng cũng được tính là “bằng chứng cáo buộc“ chống lại ông.

Ngày 18 tháng 4 năm 2018, công tố viên ban hành lệnh bắt giữ ông. Ông bị đưa đến Trại giam Số 3 Tô Châu.

Ngày 21 tháng 6, ông bị đưa ra xét xử. Nhân viên chính quyền có mặt khắp cả hành lang tòa án nhưng gia đình và bạn bè ông không được phép tham dự. Con gái ông được cảnh sát đưa vào danh sách nhân chứng nhưng cô không được phép vào phòng xử án cho đến cuối phiên tòa. Thẩm phán hỏi cô vài câu hỏi chỉ để thông qua các kiến nghị.

Ông Lưu cố gắng tự biện hộ cho mình nhưng liên tục bị ngắt lời và bị cấm phát biểu. Ông nhắc nhở thẩm phán rằng Pháp Luân Công không có trong danh sách tà giáo của chính phủ và Cục Xuất bản Trung Quốc đã dỡ bỏ lệnh cấm xuất bản sách Pháp Luân Công. Ông lập luận rằng việc sở hữu sách Pháp Luân Công và phân phát tài liệu Pháp Luân Công là quyền công dân được Hiến pháp bảo hộ.

Công tố viên đã đọc bản cáo trạng nhanh đến nỗi ông không nghe được rõ ràng. Khi ông yêu cầu được tự đọc [bản cáo trạng] thì thẩm phán tuyên bố đây là tài sản trí tuệ của công tố viên. Còn vị công tố viên kia từ chối đọc lại.

Kết thúc phiên tòa, thẩm phán tuyên án ông 3 năm rưỡi tù giam cùng khoản tiền phạt 4.000 Nhân dân tệ. Ông Lưu từ chối ký vào bản án và bị đưa về trại giam. Ông kháng án lên Tòa án Trung cấp Thành phố Tô Châu nhưng thẩm phán ra phán quyết giữ nguyên bản án ban đầu.

Bị tra tấn tại Nhà tù Tô Châu

Vào tháng 4 năm 2019, ông Lưu bị chuyển đến Nhà tù Tô Châu và chịu đựng nhiều hình thức tra tấn khác nhau.

“Rèn luyện” thân thể

Ông Lưu chịu đựng hình thức tra tấn thể xác khi ở tại “đội nghiêm quản”. Ông bị bắt chạy và ngồi xổm. Nếu ông không chạy nổi hoặc đi khập khiễng khi chạy, các tù nhân sẽ bắt ông ngồi xổm trong vài tiếng đồng hồ. Bởi vì hơn 20 ngày ông đi khập khiễng nên mỗi lần như vậy ông bị bắt ngồi xổm trên một chân trong nửa giờ.

Nhà tù bắt ông uống thuốc hạ huyết áp khi thấy huyết áp ông tăng cao. Cán bộ nhà tù luôn kiểm tra miệng của ông để bảo đảm rằng ông đã nuốt thuốc. Ông từ chối uống thuốc khi huyết áp hạ nhưng các tù nhân vẫn tiếp tục bắt ông uống cho đến khi ông được thả ra.

Đánh đập

Có một lần, một tù nhân hỏi ông Lưu đã phạm tội gì. Ông vẫn một mực rằng ông không phạm tội gì cả và đang bị bức hại. Tù nhân tát vào một bên mặt ông cho đến khi sưng lên, sau đó lại đánh vào bên kia, nói rằng anh ta làm vậy để cho đều hai bên má.

Tù nhân hỏi lại cũng câu hỏi đó và ông Lưu cũng trả lời như vậy. Họ đã kéo ông vào một căn phòng nhỏ không có camera giám sát. Ba tù nhân đánh đập ông, cố ý đánh gãy tay và chân ông. Một tù nhân ngồi lên người ông. Họ tra tấn ông trong hơn 30 phút.

Sốc điện bằng dùi cui điện

Trong nỗ lực “chuyển hóa” ông, lính canh đã sốc điện ông bằng dùi cui điện và tra hỏi ông có phạm tội không. Ông Lưu vẫn một mực không thừa nhận. Sau đó, bốn tù nhân nắm lấy tay chân ông, còn lính canh thì sốc điện vào lòng bàn chân.

Kẹp ngón tay bằng bàn chải đánh răng

Khi ông Lưu vẫn từ chối chuyển hóa, một lính anh dùng 3 cái bàn chải đánh răng, đặt vào kẽ ngón tay, sau đó siết chặt các ngón tay của ông. Ông cảm thấy như thể xương bị gãy vụn.

Ép ngón chân

Trong nỗ lực liên tục để chuyển hóa ông, tù nhân dùng một chiếc ghế nhựa, đặt chân ghế lên ngón chân cái của ông rồi cho một tù nhân ngồi trên ghế. Ngay lập tức, ngón chân ông bị thâm tím rồi chuyển sang bầm đen, móng chân hầu như bị rời ra.

Đặt những cái kẹp lên cẳng chân

Các tù nhân còn dùng 4 chiếc kẹp lớn để tra tấn ông. Họ kẹp 4 chiếc kẹp lên một bắp chân, rồi bắt ông ngồi xổm trên chân đó để những chiếc kẹp siết chặt vào da, làm cho da bị tấy lên. Hình thức tra tấn này được lặp lại ở chân kia. Nếu thấy ông có thể chịu đựng được, họ sẽ cho một tù nhân đè lên để tăng lực ép lên chân bị kẹp. Đôi khi cuộc tra tấn này được lặp lại ba lần vào buổi chiều. Một năm sau, vết bầm trên chân ông vẫn còn.

Bỏ đói

Khi ông Lưu từ chối “chuyển hóa“, nhà tù cấp cho ông rất ít thức ăn, chỉ có cháo để ăn sáng và chút xíu cơm chỉ bằng miếng bánh quy cho cả buổi chiều và tối. Họ cho ông 3-4 bốn lát cà rốt và cải muối. Ông chỉ được uống một ngụm nước, sau đó mới được uống 3 ngụm. Ông dần dần hốc hác vì đói.

Mặc áo bó

Ông bị bắt mặc áo bó sát trong hơn một tháng vì từ chối từ bỏ đức tin. Sau đó, ông phải nhập viện hai tháng. Khi ông bị đưa lại trở lại nhà tù, các tù nhân lại cho ông mặc áo bó sát. Chiếc áo bó sát khiến tay ông đau nhức khi nằm nghiêng để ngủ. Do không thể cử động nên thân thể, bàn tay và cánh tay ông bị tê liệt và đau nhức.

Dù cho giờ ngủ chính thức của ông là từ 11 giờ đêm đến 5 giờ sáng nhưng cứ mỗi 30 phút tù nhân lại đánh thức ông không cho ông ngủ.

Đâm bằng dây kim loại

Các tù nhân xát nước ớt lên mặt ông rồi dùng dây kim loại đâm vào.

Sau đó ông bị bắt viết “Tam thư”, ký tên rồi đọc lớn.

Ngồi trên ghế đẩu nhỏ

Ông Lưu bị bắt ngồi trên một chiếc ghế đẩu nhỏ có bề mặt lồi. Các tù nhân bắt ông ngồi trên ghế, kẹp một tờ giấy ở giữa hai chân và một tờ ở dưới cánh tay. Nếu tờ giấy bị rơi ra thì ông sẽ bị đánh. Hình thức tra tấn này làm mông ông bị đau nhức ê ẩm, dần dần xuất hiện những mảng chai sạn.

Tẩy não

Ngoài tra tấn về thể xác, ông Lưu còn bị tra tấn tinh thần. Hàng đêm ông bị bắt phải xem các chương trình tuyên truyền và học tập “Tư tưởng Tập Cận Bình“ (triết lý của lãnh đạo đương nhiệm hàng đầu của Đảng cộng sản Trung Quốc – ĐCSTQ) mỗi tuần một lần; viết “báo cáo tư tưởng” từ 6 đến 8 lần trong một tháng, cũng như tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công và thể hiện lòng biết ơn đối với ĐCSTQ một hoặc hai lần trong một năm.

Vì bị suy dinh dưỡng, thiếu ngủ và bị tra tấn, ông trở nên mất phương hướng. Sau hai tháng đầu bị tra tấn, ông trở nên hốc hác và bị thiếu máu nghiêm trọng. Có lúc ông mất ý thức; mắt lồi ra và chân bị sưng phù.

Nhà tù muốn chuyển ông đến bệnh viện tâm thần nhưng bệnh viện không nhận khi thấy ông vẫn nói chuyện có lý lẽ. Sau đó, ông được đưa đến bệnh viện của nhà tù và nhập viện trong hai tháng.

Ngày 13 tháng 7 năm 2021, ông Lưu được thả ra sau khi thụ án 3 năm rưỡi. Khi ông đi nộp hồ sơ nhận trợ cấp thì được thông báo rằng ông không đóng lương hưu trong năm 2019. Sau đó, ông biết được rằng tiền đóng lương hưu 4.000 Nhân dân tệ mà chị gái đã đóng cho ông đã bị cảnh sát tịch thu làm tiền phạt.

Con gái ông liên tục bị cảnh sát và tòa án sách nhiễu và chịu áp lực khủng khiếp. Cô phải bán nhà và cắt đứt liên lạc với gia đình. Trước khi chuyển đi, cô đưa em trai ông Lưu 10.000 Nhân dân tệ nhờ chuyển lại cho ông sau khi ông được thả ra. Hiện ông hoàn toàn mất liên lạc với con gái mình.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/15/430800.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/17/196202.html

Đăng ngày 09-11-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share