Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-04-2021] Con trai Dương Dương của tôi sinh năm 2000, cháu bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng tôi từ khi còn nhỏ. Từ đó đến nay đã 21 năm. Từ một đứa trẻ dốt nát ham chơi, Dương Dương trở thành một người tu luyện tinh tấn. Trước đây Dương Dương chiểu theo tôi tu luyện, nhưng hiện giờ cháu đã chủ động trong tu luyện và thường khích lệ để tôi tu tốt hơn.

Từ một góc độ nhất định nào đó, tôi thấy Dương Dương đã làm tốt hơn tôi, và bản thân tôi cảm thấy xấu hổ. Mặc dù cháu vẫn còn nhiều thiếu sót, nhưng tôi đã khích lệ cháu viết bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện và gửi cho trang Minh Huệ. Cháu nói với tôi rằng, so với những học viên khác, bản thân cháu vẫn còn nhiều thiếu sót và còn xa mới được xem là tinh tấn. Cháu không biết phải viết gì, vì vậy tôi đã chọn một vài kinh nghiệm tu luyện của chúng tôi để chia sẻ với mọi người.

Học Pháp và luyện công

Sau khi sinh Dương Dương, trong những lúc ru con ngủ tôi thường xuyên đọc Luận Ngữ hay Hồng Ngâm. Tôi không có ý đọc cho Dương Dương nghe vì tôi nghĩ cháu còn quá nhỏ để hiểu được điều gì.

Có lần trong lúc vừa bế Dương Dương trên tay tôi vừa đọc thuộc lòng Luận ngữ, ngay đoạn tôi dừng lại tôi nghe cháu đọc tiếp nối theo. Cháu đọc thuộc lòng một đoạn khá dài, và điều này khiến tôi vô cùng ngạc nhiên và sốc. Khi đó tôi mới nhận ra rằng mọi quan niệm người thường của tôi đều sai và tôi nên học Pháp một cách nghiêm túc cùng Dương Dương.

Vào những lúc ngồi học Pháp cùng Dương Dương, cháu thường không tập trung và khó bảo. Tôi thường cảm thấy khó chịu và nghĩ nên từ bỏ. Tôi tìm một cái cớ và nói với bản thân rằng tôi đã làm hết sức, và có lúc tôi thậm chí còn muốn đẩy trách nhiệm cho Sư phụ.

Tôi đã thử bật các bài giảng của Sư phụ cho cháu nghe, nhưng cháu vẫn chỉ tập trung chơi đùa. Tôi nghĩ làm như thế là bất kính với Sư phụ, nên tôi đã dừng học Pháp cùng cháu.

Sau một thời gian, tôi bắt đầu kiểm soát được tính khí của mình và học Chuyển Pháp Luân cùng Dương Dương. Cháu bắt đầu nhận được mặt chữ trong cuốn Chuyển Pháp Luân và tôi không còn phải ép cháu phải học Pháp nữa. Dần dần Dương Dương đã có thể tự đọc được Chuyển Pháp Luân. Trong quá trình này, tôi đã gặp phải vô số khổ nạn và đã loại bỏ được nhiều chấp trước, đổi lại, tôi có được trí huệ, trở nên kiên nhẫn và khoan dung hơn.

Trong vài năm qua, tôi đã chép tay được 42 bản sách Chuyển Pháp Luân. Tôi nhờ Dương Dương kiểm tra lại giúp tôi trong khi tôi đối chiếu với sách của Sư phụ. Từ không muốn đọc, cháu chuyển sang đọc 1 trang, 2 trang, 4 trang, 5 trang, 10 trang đến 20 trang, Dương Dương bắt đầu đọc một cách nghiêm túc, và tôi đã thấy có sự tiến bộ và cải thiện rất lớn.

Từ một đứa trẻ có bản tính ham chơi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi có lý trí, chính trực và can đảm, Đại Pháp đã bám rễ sâu trong tâm Dương Dương. Chính Đại Pháp đã cải biến cháu.

Tôi không còn cần phải giám sát việc Dương Dương học Pháp hay luyện công nữa. Chúng tôi sẽ học Pháp và luyện bốn bài công pháp đầu tiên cùng nhau vào ban ngày và buổi tối Dương Dương sẽ tự luyện bài công pháp thứ năm trong phòng của cháu.

Năm nay vào dịp Tết Nguyên đán khi cả nhà chúng tôi cùng nhau về quê chồng đón Tết, hôm đó khi trời đã khuya. Tôi thấy khá mệt và đi ngủ. Sáng hôm sau Dương Dương nói với tôi: “Tối hôm qua con đã luyện bài thứ năm được một giờ đồng hồ.” Tôi rất bất ngờ và khâm phục sự kiên trì của cháu. Cháu nói: “Con có thể dành một tiếng đồng hồ để làm việc khác, tại sao con lại không thể dành một giờ cho việc quan trọng nhất, như luyện công? Con cần phải kiên trì và không bỏ cuộc.“

Ngoài việc học Pháp và luyện công, Dương Dương bắt đầu nghiêm túc phát chính niệm. Trước đây tôi vẫn luôn phải nhắc nhở cháu. Cháu cũng minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp ở các nước khác bằng cách xem các chương trình từ đài truyền hình Tân Đường Nhân (NTDTV).

Cứu người thân và bè bạn

Chồng tôi không tu luyện và anh hiện đang làm việc trong văn phòng chính phủ. Tôi rất lo lắng cho anh vì tôi muốn anh đắc Pháp. Tuy nhiên, anh luôn từ chối nghe bất cứ điều gì tôi nói. Dương Dương luôn nhắc nhở tôi: “Mẹ cần phải dùng lý trí để giảng chân tướng, nếu không, mẹ sẽ đẩy bố ra xa.”

Tôi đã bật băng hình cuộc diễu hành lớn vào ngày 1 tháng 7 của Hồng Kông và nội dung về việc Pháp Luân Đại Pháp được truyền rộng khắp thế giới ra sao trên TV cho cả nhà xem trong lúc chúng tôi dùng bữa sáng. Ngay khi nhìn thấy Pháp Luân Đại Pháp được truyền bá rộng khắp thế giới như thế nào, chồng tôi đã đặt đũa xuống, và ra khỏi nhà để đi làm.

Dương Dương nói: “Hãy xem, mẹ đang khiến bố sợ hãi. Mẹ cần phải làm từ từ từng chút một và phải lựa chọn nội dung. Mẹ không thể cho bố xem cái gì đó quá thẳng thừng, mẹ cần lựa chọn nội dung một cách trí huệ. Con đã nhắc mẹ việc này rất nhiều lần rồi. Mẹ không thể làm mọi thứ một cách đột ngột. Mẹ đã không nghe lời con…”

Tôi nghĩ rằng Sư phụ đang điểm hóa khai sáng cho tôi và tôi cần phải làm mọi thứ một cách trí huệ hơn. Kể từ đó, tôi không còn chấp trước nữa và xem nhẹ mọi việc. Vào mỗi bữa ăn, tôi sẽ bật kênh tin tức từ NTDTV trên ipad của mình và chồng tôi sẽ nghe được nhiều thông tin chân thực từ các kênh thông tấn nước ngoài. Khi tôi bật đoạn băng hình về việc Pháp Luân Đại Pháp đã được truyền rộng rãi ra khắp nơi trên thế giới ra sao thì lần này chồng tôi không còn bỏ đi nữa. Từ việc không bao giờ nói quan điểm của mình đến việc bày tỏ quan điểm của mình, chồng tôi đã trở nên có chính niệm hơn và đang cải biến thành tốt hơn.

Một lần nọ, trong lúc tôi đang đi làm thì bố chồng tôi đến thăm chúng tôi. Ông nói với Dương Dương rằng: “Con có biết rằng khi con chỉ mới vài tháng tuổi, mẹ con đã bỏ rơi con và lên Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp không?” Con trai tôi nói: “Trước đây mẹ con có từng nói cho con nghe. Mẹ không bỏ rơi con, mẹ chỉ để con ở lại với ông nội. Do hồi đó con còn quá nhỏ, nếu con mà có thể tự đi được thì con cũng đã cùng mẹ lên Bắc Kinh rồi! ” Bố chồng tôi đã sốc trước những gì cháu nói và chỉ biết im lặng.

Dương Dương nói tiếp: “Ông nội này, ông thử nghĩ đi. Khi một người được hưởng lợi qua việc tu luyện Đại Pháp và có được một cơ thể khoẻ mạnh, thì họ có nên lên tiếng cho Đại Pháp không? Nếu không ai lên tiếng cho Đại Pháp thì sao mọi người có thể biết được Đại Pháp là tốt chứ? Là con người thì đây chẳng phải là phần đạo đức căn bản của chúng ta sao? Nếu chúng ta không làm như vậy thì lương tâm của chúng ta đang đặt ở đâu? Mẹ con đã làm một điều đúng đắn và con ủng hộ mẹ!”

Bố chồng tôi nói: “Tuy nhiên, làm như vậy mẹ cháu đang gây nguy hiểm cho gia đình. Mẹ cháu cũng có thể bị bức hại. Mẹ cháu chỉ nên lặng lẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở nhà và không nên chống lại quốc gia.”

Dương Dương tuyên bố: “Mẹ cháu không gây nguy hiểm gì cho gia đình cả. Tất cả mọi người đều biết rằng lặng lẽ tu luyện ở nhà là an toàn nhưng Giang Trạch Dân đã thúc đẩy cuộc bức hại này. Từ xưa đến nay, đã có biết bao nhiêu người vì chính nghĩa mà đứng lên vì sự thăng trầm của đất nước. Công lý cần được thực thi ngay cả khi nó chỉ là một câu nói. Chúng ta không thể sống như một kẻ hèn nhát chỉ vì sự an toàn của chúng ta. Nếu ai đó mất mạng khi nói ra sự thật, thì người đó sẽ mãi mãi được ghi danh trong lịch sử. Đây là lý do tại sao con ngưỡng mộ mẹ con ở việc mẹ có can đảm làm như vậy.”

Con trai tôi làm việc trên mạng và quen nhiều người kể cả trong và ngoài Trung Quốc. Cháu thường hay giới thiệu về Shen Yun, The Epoch Times và New Tang Dynasty Television. Cháu cũng giới thiệu cuốn sách Chuyển Pháp Luân với bạn bè của mình ở nước ngoài. Ngoài ra, sau khi minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, Dương Dương đã giúp nhiều người từ Trung Quốc thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.

Tôi rất may mắn khi có học viên trẻ thúc đẩy tôi tiến lên trên con đường tu luyện. Những lúc chán nản, tôi thường bảo con trai hãy làm mọi việc cho tôi và cháu sẽ chăm chỉ hoàn thành. Điều này khiến tôi tự nhìn lại bản thân và nhận ra những thiếu sót của mình.

Con trai tôi nói: “Mẹ ơi, con cảm ơn mẹ!” Tôi hỏi cháu tại sao lại nói cảm ơn tôi. Cháu nói: “Mẹ đã kiên trì và luôn tìm mọi cách để con được đắc Pháp. Con cảm thấy mình là người rất may mắn! Nhiều người bạn của con đã từ bỏ tu luyện hoặc là chưa từng bao giờ có cơ hội đắc Pháp, thật đáng buồn thay. Nếu con không đắc Pháp đó là trách nhiệm của mẹ. Sư phụ rất từ bi vì Ngài đã cứu chúng ta!”

Tôi rất biết ơn Sư phụ vì Ngài đã an bài cho Dương Dương ở bên cạnh tôi. Cháu đã giúp tôi tu luyện tinh tấn hơn và làm tốt ba việc. Chỉ bằng cách tinh tấn, tôi mới có thể xứng đáng với từ bi của Sư phụ, xứng đáng với tất cả chúng sinh đang chờ được cứu.

Tôi viết ra trải nghiệm này vào buổi trưa, ngay sau khi phát chính niệm. Tôi đã ngồi xuống và viết một mạch xong bài này, hoàn thành tâm nguyện của tôi. Hy vọng rằng bài chia sẻ kinh nghiệm của tôi sẽ hữu ích cho các học viên khác. Hãy để tất cả chúng ta cùng tinh tấn tu luyện và đề cao.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/27/421661.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/7/5/193954.html

Đăng ngày 03-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share