Phóng viên Văn Quân của báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 28-09-2021] Phiên họp thứ năm của Hội nghị thượng đỉnh thế giới về đấu tranh và ngăn chặn cưỡng bức mổ cướp nội tạng vào ngày 25 tháng 9 năm 2021 đã nhấn mạnh về tác động của tội ác mổ cướp nội tạng đối với xã hội.

2021-9-19-world-summit-on-combating-and-preventing-forced-organ-harvesting_01.jpg

Trong Hội nghị thượng đỉnh thế giới về đấu tranh và ngăn chặn mổ cướp nội tạng sống từ ngày 17 đến ngày 26 tháng 9 năm 2021, 38 diễn giả từ 19 quốc gia, bao gồm các quan chức chính phủ, bác sĩ, giáo sư, thẩm phán, luật sư và các nhà hoạt động nhân quyền, các chủ đề bao gồm phạm vi nội tạng thu hoạch, sự tự kiểm duyệt của các phương tiện truyền thông tin tức và các tác động xã hội toàn cầu do thất bại trong việc đối đầu với Trung Quốc về các hoạt động cấy ghép nội tạng của họ và cách xã hội có thể thực hiện các bước để chấm dứt tình trạng lạm dụng này.

Giáo sư người Canada: Mổ cướp nội tạng là hình thức diệt chủng

Tiến sĩ Maria Cheung, Giáo sư và Phó trưởng khoa tại Khoa Công tác Xã hội và Chi nhánh Nghiên cứu tại Trung tâm Nghiên cứu Nhân quyền, Đại học Manitoba, Canada, nói rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã thực hiện hành vi diệt chủng đối với các học viên Pháp Luân Công, hành vi này đã được giấu kín và tồn tại trong hơn hai thập kỷ mà không có nhiều cảnh báo.

Cuộc diệt chủng là “một quá trình tiêu diệt diễn ra chậm phản ánh hiện tượng giết người hàng loạt đang diễn ra của một nhóm người được bảo vệ dưới lớp ngụy trang – công chúng không chứng kiến cái chết bạo lực ngay lập tức.”

“Trong cuộc diệt chủng văn hóa, sự hủy diệt đạo đức chung là cốt lõi của một nhóm. Trong trường hợp của Pháp Luân Công, mục tiêu là tâm trí hoặc đức tin của nhóm mà chính quyền Cộng sản Trung Quốc muốn tiêu diệt”, bà nói thêm.

Bà cho biết sự phổ biến và phát triển theo cấp số nhân của Pháp Luân Công vào giữa những năm 90 ở Trung Quốc được coi là một thách thức về đạo đức và văn hóa đối với hệ tư tưởng theo kiểu Mác-xít Lenin của ĐCSTQ, với số lượng học viên Pháp Luân Công vượt qua số thành viên ĐCSTQ. Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của ĐCSTQ, đã ra lệnh xóa sổ toàn diện Pháp Luân Công.

Khi nỗ lực ban đầu để vô hiệu hóa nhóm không thành công do khả năng phục hồi của nhóm, ĐCSTQ sau đó đã chuyển sang “một giai đoạn kéo dài thông qua cưỡng chế và hủy hoại thể xác”.

Bà nhận xét: “Đối với những người bị cưỡng bức mổ cướp nội tạng hoặc bị tra tấn đến chết, đó là một sự hủy hoại thể xác. Đối với những người đã ký vào bản cam kết, đó là sự hủy hoại về mặt tinh thần và cô lập xã hội. Claudia Card đã mô tả cô lập xã hội là sự mất đi kết nối xã hội, tức là mất đi danh tính, và do đó mất đi ý nghĩa đối với sự tồn tại của một người.“

“Những nỗ lực tuyên truyền có hệ thống của ĐCSTQ trong việc ma quỷ hóa đối với Pháp Luân Công khiến các học viên bị căm ghét và bị cô lập khỏi gia đình, hàng xóm, bạn bè đáng tin cậy và đồng nghiệp của họ. Cô lập xã hội và hủy hoại tinh thần, không giống như hủy hoại thể xác, những điều này diễn ra thầm lặng và không đổ máu, nhưng chúng đạt được hiệu quả sâu sắc tương tự trong việc diệt trừ. Đó là mấu chốt để hiểu về cái ác của chế độ diệt chủng.”

Bà giải thích rằng việc tuyên truyền không ngừng “đảm bảo xã hội chính thống bỏ qua và từ chối sự tồn tại của nhóm này giống như một khối u hoặc vi-rút mà họ nên loại bỏ. Kết quả của việc bình thường hóa như vậy là mọi việc sẽ không được công chúng ở Trung Quốc và cộng đồng quốc tế chú ý. Nó tạo ra một môi trường trong đó một cuộc diệt chủng âm thầm, một cuộc diệt chủng từ từ, có thể phát triển mạnh và duy trì trong hơn hai mươi năm”.

Bà kết luận rằng: “Một tội ác ở mức độ này, trong phạm vi của một cuộc diệt chủng, đặt nhân loại vào một vị trí quan trọng. Chúng ta không thể chỉ thảo luận về nó như một mối quan tâm tìm hiểu mà không thực hiện những hành động thiết thực”.

Chủ tịch Hiệp hội Tự do Tôn giáo: ĐCSTQ đang che đậy tội ác

Ông Thierry Valle, Chủ tịch của Hiệp hội Tự do Tôn giáo, đã chia sẻ kinh nghiệm trực tiếp của mình với các tổ chức phi chính phủ và các nhà hoạt động nhân quyền của Liên Hợp Quốc đã bị khuất phục trước áp lực của ĐCSTQ và nhắm mắt làm ngơ trước hành vi che đậy tội mổ cướp nội tạng.

Ông nói rằng trong các cuộc họp của hội đồng nhân quyền Liên Hợp Quốc trong những năm qua, tổ chức phi chính phủ của ông đã xem cái cách ĐCSTQ phản ứng với các tổ chức phi chính phủ và các nhà hoạt động nhân quyền của Liên Hợp Quốc và cái cách họ cố gắng gây ảnh hưởng đến Hội đồng nhân quyền.

Theo ông Valle: “Vào năm 2017, trong vòng 3 của Xem xét định kỳ phổ quát về Trung Quốc, 150 quốc gia đã đệ trình 346 khuyến nghị và hàng chục đệ trình của các tổ chức phi chính phủ nhằm tố cáo việc đối xử với các học viên Pháp Luân Công và các trại giam người Duy Ngô Nhĩ.”

Ông tiếp tục: “Chúng tôi đã tham dự hơn 10 phiên họp của Hội đồng Nhân quyền. Hết phiên này đến phiên khác, số lượng các quốc gia và tổ chức phi chính phủ tố cáo vi phạm nhân quyền ở Trung Quốc đã tăng lên đáng kể. Nhưng phản ứng của Trung Quốc về việc không can thiệp vào công việc nội bộ của họ vẫn không thay đổi”.

Ông nói thêm: “Một phương pháp khác được Trung Quốc sử dụng để làm suy yếu uy tín và hiệu quả của các tổ chức phi chính phủ là tuyên truyền ủng hộ Trung Quốc bởi các tổ chức phi chính phủ mà chính họ đã tạo ra. Các thành viên của các tổ chức phi chính phủ do Trung Quốc kiểm soát này sau đó được cử đến các cuộc họp quốc tế để đưa ra các báo cáo sai sự thật và nêu ra các vấn đề không liên quan nhằm đánh lạc hướng công chúng khỏi hồ sơ nhân quyền đáng buồn của nhà cầm quyền”.

Theo ông, các tổ chức phi chính phủ này đã trình bày chương trình nghị sự nhà nước của ĐCSTQ bằng cách giả vờ là người không đảng phái. Trong khi đó, hành động của họ cũng ngăn cản tiếng nói thực sự của người dân trong cộng đồng quốc tế. Ông nhận thấy rằng trong những năm qua, số lượng các tổ chức phi chính phủ kiểu này đang tăng lên đều đặn.

Ông Valle than thở rằng: “Ngày nay, chúng ta có thể thấy rằng các quốc gia dân chủ và các tổ chức quốc tế dường như muốn hành động. Nhưng hiện tại, những ý định tốt đẹp này không được theo sau bởi những hành động chống lại Trung Quốc”.

Ông nhấn mạnh rằng việc mổ cướp nội tạng sống của các học viên Pháp Luân Công và người Duy Ngô Nhĩ của ĐCSTQ là vi phạm nghiêm trọng các giá trị đạo đức phổ quát và các nguyên tắc đạo đức về sự sống và nhân phẩm của con người. Ông kêu gọi ĐCSTQ, với tư cách là thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc, tôn trọng Tuyên ngôn Nhân quyền Thế giới cũng như các công ước khác mà họ đã ký kết.

Nhà nghiên cứu Argentina: Vai trò quan trọng của xã hội dân sự trong việc ngăn chặn hành vi tàn bạo

Bà Antonella Marty, phó giám đốc của Tổ chức mạng lưới Atlas Châu Mỹ Latinh ở Argentina, lưu ý rằng ĐCSTQ đã bắt đầu lịch sử giết chóc của mình kể từ sau chiến dịch Đại nhảy vọt và Cách mạng Văn hóa. Việc giết chóc vẫn tiếp tục cho đến ngày nay, với nạn nhân mới nhất là các học viên Pháp Luân Công.

Bà Marty chỉ ra rằng tất cả các hình thức chủ nghĩa Cộng sản đã thử nghiệm trong suốt chiều dài lịch sử “đều có hại…” và điều đó chưa bao giờ mang lại kết quả tốt đẹp, bởi vì chúng đi ngược lại bản chất của con người”.

Bà nhấn mạnh rằng “Pháp Luân Đại Pháp, còn được gọi là Pháp Luân Công, là pháp môn tu luyện cả thân lẫn tâm cổ xưa của Phật gia. Môn tu luyện dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn-những điều mà chủ nghĩa Cộng sản từ chối tiếp nhận và bức hại trong suốt lịch sử của nó”.

Khi bức hại các học viên, ĐCSTQ đã sử dụng hầu hết các phương pháp tra tấn tàn bạo bao gồm tẩy não, cưỡng bức lao động, tra tấn thể xác, đánh đập, sốc điện, hãm hiếp và bỏ đói, cũng như cưỡng bức mổ cướp nội tạng.

“Hàng triệu học viên Pháp Luân Đại Pháp ở quốc gia đó đang bị sát hại bởi một đảng chính trị, bởi một chế độ cộng sản, chế độ đó loại bỏ và bán nội tạng của họ. Một giác mạc được bán với giá 30.000 USD, phổi 150.000 USD, tim 130.000 USD, gan 100.000 USD và thận 60.000 USD. Đó là một hành động đáng ghê tởm” bà nói.

Bà tin rằng mỗi cá nhân và mỗi xã hội văn minh đều đóng một vai trò quan trọng trong việc “bảo vệ tự do của một đất nước đang bị dày vò bởi một chế độ khát máu dối trá với toàn thế giới. Từ các tổ chức xã hội dân sự, các tổ chức tư vấn, các quỹ, các phương tiện truyền thông, các câu lạc bộ gặp gỡ – ngay cả trong các cuộc họp mặt gia đình, với bạn bè, trong mọi không gian mà chúng ta có thể, chúng ta phải mang thông điệp về những đau khổ mà người dân đang phải chịu đựng ở Trung Quốc và ở hàng chục quốc gia trên khắp thế giới vẫn đang giành giật lấy sự sống trong nanh vuốt của chủ nghĩa Cộng sản.”

Gia đình của người sống sót sau Thảm sát Holocaust: Trách nhiệm của tôi là ngăn chặn việc cưỡng bức thu hoạch nội tạng

Bà Larisa Vilsker là một kỹ sư dân dụng đã nghỉ hưu và là người ủng hộ nhân quyền ở Israel. Cha bà là một người sống sót sau Thảm sát Holocaust. Khi Đức Quốc xã tiến vào Ba Lan, gần như tất cả đại gia đình của cha bà đều bị giam cầm tại Khu ổ chuột Warsaw và hầu hết trong số họ đã chết, kể cả trẻ nhỏ. Khi còn nhỏ, Vilsker đã nghe những câu chuyện khủng khiếp về việc tra tấn và thí nghiệm các tù nhân trong trại tập trung.

“Đối với tôi, sinh ra trong thời kỳ hậu chiến, dường như những điều này đã ở lại trong quá khứ và sẽ không bao giờ xảy ra nữa”. Khi bà nghe nói về “những trại tập trung tương tự ở Trung Quốc, nơi những người bị bắt, bỏ tù, tra tấn trái phép [và] các nội tạng quan trọng bị cưỡng bức cắt bỏ” bà quyết định rằng “nhiệm vụ trực tiếp của tôi là kêu gọi toàn bộ cộng đồng thế giới ngăn chặn mối đe dọa này đối với tất cả nhân loại.“

Bà thừa nhận: “Đối với nhiều quốc gia, Trung Quốc là một đối tác kinh tế có lợi; nhiều quốc gia đã rơi vào tình trạng phụ thuộc kinh tế với Trung Quốc”. Nhưng thay vì nhắm mắt làm ngơ trước những điều quái dị đang xảy ra ở Trung Quốc vì lợi ích kinh doanh và chính trị, bà kêu gọi cộng đồng quốc tế chú ý đến những vụ vi phạm nhân quyền đang xảy ra ở đó.

“Tất cả mọi người đều có một ngôi nhà chung – hành tinh của chúng ta hay Trái đất. Và hôm nay chúng ta có cơ hội đóng góp bằng cách khôi phục công lý trên hành tinh của chúng ta” bà nói.

Cựu nghị sĩ Thụy Sĩ: Hãy can đảm nói “Không”

Ông Oskar Freysinger, cựu Nghị sĩ Thụy Sĩ và là tác giả sách bán chạy nhất, nhận xét: “Đảng Cộng sản Trung Quốc … không thể chấp nhận cách tiếp cận thần bí của Pháp Luân Công. Vì nó không kiểm soát được bất cứ thứ gì ngoài vật chất, nên nó săn lùng những thứ có thể vượt qua vật chất một cách tàn nhẫn và do đó thoát khỏi sự kiểm soát của nó”.

“Đây là lý do tại sao chế độ lại có ý định tiêu diệt nhân tính những người bị coi là ‘tà đạo’ và ‘phá hoại’ dám nói không… Tệ hơn nữa, ĐCSTQ sẽ lấy nội tạng của những người ‘xấu xa’ này vì lợi ích của những người ‘hữu ích’, ‘dễ bảo’ và do đó việc này là ‘xứng đáng’. Chế độ tuyên bố sẽ biến cái ác thành cái thiện bằng cách mổ cướp nội tạng cá nhân một cách man rợ vì lợi ích của xã hội”.

Ông kêu gọi công chúng không nên im lặng trước sự hèn nhát hoặc tư lợi. Ông nói rằng trí thức luôn là tuyến cuối cùng bảo vệ nhân quyền và phẩm giá con người chống lại sự tàn bạo. Họ giống như “tinh thần của một dân tộc hay một quốc gia. Họ phải có can đảm, thông qua hành động và lời nói của họ, để tố cáo bất kỳ sự tấn công nào đối với sự toàn vẹn về thể chất và tinh thần của đồng loại. Họ phải biết cách nói KHÔNG”.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/28/431966.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/2/196002.html

Đăng ngày 30-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share