Bài viết của Thanh Thuần, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-08-2021] Đây là câu chuyện của một người nữ công nhân rất đỗi bình thường khoảng 30 tuổi. Cô ấy thoạt trông có vẻ bình thường (sau đây được gọi là Bình) nhưng thực sự là một người phi thường.

Vào tháng 7 năm 2019, chính quyền địa phương bắt đầu tiến hành bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Trong khi hơn 30 người đang cùng nhau học các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp, họ đã bị bắt và đưa đến đồn cảnh sát địa phương, sau đó đến một trại tạm giam. Vợ chồng ông chủ của Bình cũng nằm trong số những người bị bắt đó.

Trong vài ngày tiếp theo, xe cảnh sát đến lục soát nhà máy thực phẩm do ông chủ của Bình điều hành. Đó là một tình huống đáng sợ.

Trước khi cảnh sát rời đi, một sĩ quan nói với Bình: “Sếp của cô đã bị bắt rồi. Cô đang làm gì ở đây? Tìm thứ gì đó có giá trị và bán đi lấy tiền mà về nhà.”

Bình trả lời: “Anh không cần phải lo cho tôi. Tôi biết phải làm gì“. Viên sĩ quan cảm thấy cụt hứng rồi rời đi.

Bình đã tự mình vận hành nhà máy. Cô dậy lúc 4 giờ sáng hàng ngày và bắt đầu đóng gói thực phẩm, sau đó giao hàng ra chợ. Sau khi quay về, cô còn giúp quản lý nhà máy.

Câu chuyện của ông chủ

Khi làm việc, cô kể cho nhân viên khác nghe câu chuyện của ông chủ của họ: “Tôi bắt đầu làm việc tại nhà máy lúc 18 tuổi. Ông chủ thường xuyên gây gổ với vợ. Ông ta cũng có quan hệ với một số phụ nữ và không bận tâm khi đi ăn chơi bên ngoài. Ông ấy chỉ trở về nhà khi đã hết tiền. Sau khi có thêm tiền, ông ấy sẽ lại tiếp tục đi”.

“Sau lần cãi vã cuối cùng, vợ của ông chủ đã vứt bỏ đồ đạc của ông ấy và đuổi ông ra khỏi nhà. Tôi không gặp ông ấy sau đó, và vợ ông ấy không biết phải làm thế nào”.

“Nửa tháng sau, ông chủ quay trở lại, như được tái sinh, với nụ cười trên môi và thái độ ân cần. Vợ ông không thể tin vào những gì cô ấy nhìn thấy trước mặt mình. Ông ấy nói với cô ấy rằng, sau khi cô ấy đuổi ông ra ngoài, ông ấy đã đến nhà một người họ hàng, và họ hàng của ông ấy đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”.

“Ông ấy biết rằng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khiến những người xấu trở nên tốt hơn, vì vậy ông bắt đầu học Chuyển Pháp Luân với họ. Cuốn sách dạy con người hướng thiện theo tiêu chuẩn Chân Thiện Nhẫn”.

“Ông ấy nói rằng giờ ông đã biết cách trở thành một người tốt. Ông ta đã hoàn toàn ăn năn về những hành vi sai trái trong quá khứ của mình, và sau một thời gian quan sát, vợ của ông chủ nhận ra rằng ‘dân chơi’ này đã thực sự trở thành một người tốt. Vì vậy, cô ấy cũng bắt đầu học Pháp Luân Đại Pháp. Kể từ đó, họ trở nên thân thiết với nhau và không còn ‘chiến tranh’ nữa”.

“Họ đem bố mẹ già của ông ấy chuyển đến ở chung, và khi họ bị ốm, vợ của ông chủ đã đưa họ đến bệnh viện. Bố mẹ ông ấy khen con dâu chăm sóc thật tận tình”.

“Ông chủ nói với nhân viên của mình rằng thực phẩm mà nhà máy của chúng tôi sản xuất không bao giờ được pha tạp chất và phải có chất lượng cao, vì vậy lợi nhuận kinh tế của nhà máy đặc biệt tốt”.

Cuối cùng, Bình nói: “Người đời có câu rằng ‘bạn làm cùng ngành là kẻ thù’, nhưng ông chủ đã giúp đỡ bất cứ ai gặp khó khăn và hòa thuận với các nhà máy cạnh tranh khác.”

Giữ nhà máy hoạt động

Nhà máy cần phải gia hạn một số chứng chỉ hàng năm và người đại diện theo pháp luật của nhà máy phải đích thân làm điều đó. Tuy nhiên, ông chủ đã bị giam giữ bất hợp pháp và vì vậy Bình quyết định giúp đỡ.

Khi đi xin giấy phép Vệ sinh lao động, cô ấy giải thích với người đại diện giám sát: “Ông chủ của chúng tôi đã bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và ông ấy không thể ở đây. Tôi làm việc trong nhà máy. Tôi có thể nộp đơn không? Tôi sẽ đáp ứng yêu cầu của ông. Bất cứ nơi nào chúng tôi thiếu sót, chúng tôi sẽ cải thiện cho đến khi đủ điều kiện.”

Người giám sát ngạc nhiên hỏi, “Sếp của cô không có ở đó sao? Tại sao cô làm điều này?”

Bình nói: “Bởi vì vợ chồng ông ấy là những người tốt. Họ đối xử tử tế với công nhân và không bao giờ sản xuất thực phẩm pha tạp chất. Nhà máy chỉ sử dụng những nguyên liệu tốt nhất, điều này khiến mọi người cảm thấy tin tưởng khi mua thực phẩm của chúng tôi”.

“Tôi nghĩ những người tốt sẽ được đền đáp. Cha mẹ và con cái của ông ấy có hóa đơn phải trả hàng tháng, vì vậy tôi đang giúp ông ấy cho đến khi ông quay về”.

Người giám sát nói một cách thông cảm: “Tôi sẽ tạo một ngoại lệ cho cô. Cô nên thực hiện tốt việc giữ gìn vệ sinh khi đi làm trở lại. Đây là nhà máy sản xuất thực phẩm đầu tiên không cần phải kiểm tra. Tôi tin cô.“

Trở lại nơi làm việc, Bình và các nhân viên khác đã dọn dẹp nhà xưởng một cách thường xuyên và kỹ lưỡng. Mặc dù Bình rất bận ở nhà máy nhưng cô vẫn phải tìm thời gian đến trại tạm giam để gửi tiền cho vợ chồng ông chủ.

Cô ấy đi vài ngày một lần vì số tiền có thể được gửi tại một thời điểm bất kỳ cho một người bị giam giữ là có giới hạn. Cô ấy còn đến là để cho hai vợ chồng biết rằng có nhiều người quan tâm đến họ.

Khi đến gửi tiền lần đầu tiên, các nhân viên trại giam đã hỏi cô: “Cô là người thân của ai?”

Bình trả lời: “Tôi với họ không phải là thân thuộc. Tôi chỉ là một trong các nhân viên của họ thôi”.

Viên cảnh sát hơi ngạc nhiên, nghĩ rằng Bình có một loại quan hệ “đặc biệt” với ông chủ. Sau khi Bình xuất hiện hết lần này đến lần khác, viên cảnh sát cuối cùng đã không còn quan niệm đó nữa, và sau đó họ đã đối xử với cô ấy bằng sự ngưỡng mộ. Cuối cùng, họ thậm chí còn không yêu cầu cô xuất trình giấy tờ tùy thân hay ký tên mà để cô vào nhà để gửi tiền.

Đảm bảo đại diện pháp lý

Sau đó Bình đã thuê luật sư cho hai vợ chồng ông chủ. Khi gặp Bình lần đầu tiên, luật sư đã rất ngạc nhiên. Anh ấy nói: “Đây là trải nghiệm đầu tiên của tôi khi một nhân viên thuê luật sư cho sếp của cô ấy để nộp đơn kiện. Tôi sẽ cố gắng hết sức để tiết kiệm từng xu có thể bởi vì cô làm việc này không phải cho chính mình. Tôi sẽ kể câu chuyện của cô cho các đồng nghiệp của tôi và lên tiếng cho những điều chính nghĩa!”

Lời bào chữa của luật sư trước tòa là có cơ sở vững chắc. Anh ấy nói rằng không có luật nào ở Trung Quốc quy định việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là bất hợp pháp, điều này khiến tất cả các luật sư, cảnh sát, thẩm phán và những người khác có mặt đều bị sốc.

Thẩm phán nói riêng với luật sư: “Anh có thể nói bất cứ điều gì anh muốn. Phán quyết đã được quyết định. Luật không áp dụng cho Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc”.

Sau đó, cả ông chủ và vợ ông đều bị đi tù. Thật không may, anh trai của ông chủ không chịu được áp lực và cú sốc và treo cổ tự tử. Cha mẹ già đầy đau khổ của họ đã được đưa đến một viện dưỡng lão, và bây giờ Bình quản lý nhà máy thực phẩm và nhà của ông chủ.

Hướng đến hai gia đình

Cô ấy nhớ đến sinh nhật của cha mẹ già, nếu không có thời gian tham gia, cô sẽ thông báo cho các con của ông chủ. Cô ấy nói: “Điều này sẽ mang lại sự an ủi cho người lớn tuổi!”

Bình có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, và sau khi ông chủ bị bức hại, chồng cô không muốn cô tiếp tục làm việc trong nhà máy vì áp lực chính trị. Nhưng Bình nói với anh ấy: “Nếu em không giúp họ, gia đình họ sẽ tan nát. Trời nhìn thấy những gì người ta làm. Em tin rằng gia đình chúng ta cũng sẽ được ban phước!”

Con trai cô đang đi học, và mặc dù không được gặp mẹ hàng ngày nhưng cậu bé rất ngoan. Chồng cô cũng rất quan tâm đến cô. Bình cố gắng dành thời gian nấu bánh bao cho gia đình và đưa con trai đi mua quần áo.

Sức mạnh của Đại Pháp

Do làm việc quá sức, thị lực ở một bên mắt của Bình bắt đầu kém đi. Càng về sau, mắt bắt đầu co lại.

Con gái của ông chủ rất lo lắng cho cô ấy và nói: “Em sẽ đi cùng chị đến bệnh viện nhé. Chị không thể để sức khỏe xấu đi. Nếu chị có bề gì, gia đình của chúng em sẽ kết thúc. Ngay cả khi nhà em phải đóng cửa nhà máy, em cũng phải điều trị cho chị trước đã”. Sau đó cô đưa Bình đến bệnh viện.

Kết quả kiểm tra cho thấy cô mắc một bệnh về mắt rất khó chữa và chỉ có thể điều trị ổn định bằng thuốc lâu dài. Nguyên nhân là do thiếu dinh dưỡng và làm việc quá sức.

Vì có nhiều khách đòi hàng nên từ bệnh viện trở về Bình không nghỉ ngày nào và đi làm ngay.

Cô kể lại rằng bệnh của vợ ông chủ đã được chữa khỏi nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và nghĩ: “Mình không biết tu luyện, nhưng mình có thể niệm các câu chân ngôn”.

Cô ấy chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” mỗi ngày khi có thời gian và không lâu sau thì mắt cô ấy hồi phục.

Thật là tuyệt! Cô ấy rất đồng ý với các nguyên lý siêu thường của Đại Pháp.

Nhìn bề ngoài, Bình là người chất phác và thẳng thắn, nhưng những gì cô ấy đã làm rất khác thường và nó ảnh hưởng đến mọi người xung quanh cô ấy. Bất cứ khi nào ai đó hỏi cô ấy tại sao cô làm như vậy, cô ấy nói rõ ràng: “Bởi vì họ là những người tốt. Sau khi ông chủ học Đại Pháp, ông ấy đã thay đổi từ một người xấu thành một người tốt”.

“Một gia đình sắp gặp thảm kịch đã được phục hồi. Tôi thấy họ đã thay đổi nhiều như thế nào, điều này đã ảnh hưởng đến tôi và cho phép tôi phân biệt giữa thiện và ác, đồng thời hiểu được điều gì tạo nên một con người và làm thế nào để trở thành một người tốt”.

“Tôi sẽ đến thăm hai vợ chồng trong trại giam, và tôi sẽ không rơi nước mắt khi nhìn thấy họ. Tôi muốn mang lại cho họ nụ cười, ánh nắng và năng lượng tích cực, bởi vì mây đen không bao giờ có thể che được mặt trời! Tôi sẽ đợi đến ngày họ trở về!”

Mặc dù Bình không tu luyện Đại Pháp, nhưng cô ấy đã bị ảnh hưởng bởi các đệ tử Đại Pháp (ông chủ của cô ấy và vợ của ông ấy) và có thể làm rất tốt. Điều này thật là tuyệt vời!

Đồng thời, việc làm của cô ấy có ảnh hưởng đến mọi người xung quanh!

Xin cảm ơn Sư phụ! Xin cảm ơn Đại Pháp!

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/8/10/429388.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/20/194709.html

Đăng ngày 02-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share