Bài viết của học viên Pháp Luân Công ở vùng Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-06-2021] Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, vì từ chối từ bỏ đức tin của mình nên tôi đã bị cơ quan cho nghỉ việc. Để kiếm sống, tôi đã phải làm việc ở nhiều nơi khác nhau.

Khi nghe tin một nhà máy mới gần đó chuẩn bị đi vào hoạt động sản xuất và đang tìm kiếm công nhân lành nghề, tôi đã đến xin việc. Khi tôi tìm gặp giám đốc nhà máy, hóa ra ông ấy từng là giám đốc phân xưởng ở nhà máy nơi tôi từng làm việc. Ông đã nghỉ hưu nhưng sau đó quay lại làm quản lý cơ sở mới này. Tôi khá vui khi thấy đó là người quen nên tôi giải thích lý do đến thăm.

Ông ấy nói: “Cô có thể có công việc, nhưng cô phải ngừng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Ngay khi tôi đang cố gắng giải thích rằng tôi không nên trở thành mục tiêu chỉ vì đức tin của mình thì chủ nhà máy và bạn của ông ta bước vào. Người quản lý giới thiệu tôi với chủ sở hữu và nói với ông ta rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Đáng ngạc nhiên, chủ sở hữu nói với người quản lý: “Giữ cô ấy. Tôi thích thuê những người có đức tin”. Hóa ra chủ sở hữu đã thuê một học viên Đại Pháp làm việc trong nhà máy khác của mình. Người học viên đó đã làm một công việc xuất sắc và được người chủ đánh giá cao.

Ngay lập tức vào ngày hôm sau, tôi đã được nhận vào làm việc.

Để hóa giải những hiểu lầm của người quản lý nhà máy về Đại Pháp, tôi đã thực hiện công việc rất nghiêm túc. Tôi đã tận tâm, tỉ mỉ, có trách nhiệm và đáp ứng các yêu cầu đối với tất cả các hướng dẫn. Tôi cũng dành thời gian để dọn dẹp nơi làm việc, máy móc và khu vực xung quanh.

Bảo vệ tôi bất chấp nguy hiểm

Một ngày nọ, người quản lý nhà máy nói với tôi rằng tôi đang được điều động lại nhà máy cũ nhưng ở vị trí cũ (vì nhà máy cũ đã được xây dựng từ nhiều năm trước, điều kiện không lý tưởng). Tôi hơi bất ngờ nhưng đồng ý ngay. Sau một thời gian, người chủ đến thăm nhà máy cũ và hỏi tôi: “Cô có biết tại sao chúng tôi chuyển cô đến đây không?”

Khi tôi nói là không, ông ấy giải thích: “Một người nào đó trong thôn báo rằng cô đang nói với anh ta về Pháp Luân Đại Pháp. Thôn trưởng đã đe dọa tôi rằng nếu tôi không sa thải cô, ông ấy sẽ gọi cảnh sát. Tôi đã nói với ông ấy rằng tôi sẽ tự xử lý. Đó là lý do tại sao tôi chuyển cô đến đây.”

“Đây là điều tối thiểu nhất tôi có thể làm cho cô”

Sau đó tôi vẫn bị bắt và bị cưỡng bức lao động một năm. Cảnh sát đã làm tôi bị thương ở cổ và lưng khi đánh tôi, vì vậy trại lao động từ chối nhận và tôi được thả.

Người chủ đã truyền tải thông điệp này đến tôi thông qua người quản lý: “Đừng lo lắng. Hãy dành thời gian của cô để nghỉ ngơi cho khỏe. Cô có thể trở lại làm việc khi bình phục.”

Khi quay lại, tôi đã cảm ơn ông ấy về sự thông cảm và trợ giúp.

“Đây là điều tối thiểu nhất tôi có thể làm cho cô. Sau khi họ đưa cô đi, người đứng đầu Phòng 610 địa phương đến và yêu cầu tôi bố trí cho người thân của anh ta làm việc trong nhà máy của tôi nhưng tôi đã từ chối.”

Người chủ thuê công nhân thời vụ để lấp vị trí của tôi và giữ vị trí đó cho tôi. Thời gian trôi qua, hầu hết những người làm việc trong nhà máy này đều hiểu chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên quan của nó.

Chủ sở hữu của nhà máy đã được ban phước cho sự hiểu biết tích cực của mình và vì đã bảo vệ một học viên bị đối xử bất công. Ông đã thu hồi vốn được gần 10 triệu nhân dân tệ đã đầu tư vào nhà máy trong vòng chưa đầy một năm. Công việc kinh doanh của ông đang phát triển một cách cân bằng và sản xuất đều đặn.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/6/10/423741.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/7/2/193912.html

Đăng ngày 30-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share