Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-03-2021] Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi và có học vấn, tôi đã đảm nhận vai trò hỗ trợ kỹ thuật cho điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng ở địa khu chúng tôi. Trong quá trình này có rất nhiều khó khăn, nhưng tôi biết đây là nghĩa vụ và sứ mệnh của một đệ tử Đại Pháp.

Tôi luôn vui khi nhìn thấy từng điểm sản xuất tài liệu thành lập, thấy những chiếc máy tính và máy in bị hỏng được sửa xong, và thấy các bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện, các báo cáo về cuộc đàn áp, và danh sách những người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản (CCP) và các tổ chức liên đới của nó.

Con thực sự cảm ân những điểm hóa và gia trì của Sư phụ và sự phối hợp của các đồng tu!

Ngoài việc sửa máy tính và đảm bảo việc các cuộc gọi điện thoại không bị giám sát, chúng tôi cũng làm nhiều thẻ nhớ và mã QR có nội dung giảng chân tướng.

Trong dịp năm mới, chúng tôi sản xuất và phân phát những câu đối Chúc mừng Năm mới, bức tranh in lazer tinh xảo có dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo,” cũng như lịch treo tường và lịch để bàn. Bằng cách này, chúng tôi đã truyền tải được thông điệp về vẻ đẹp của Đại Pháp đến với nhiều hộ gia đình và góp thêm không khí tưng bừng của năm mới.

Bước trên con đường tu luyện chân chính

Tôi chịu trách nhiệm mua hầu hết các thiết bị và hàng tiêu dùng ở địa khu chúng tôi. Tôi dùng những cách khác nhau để tiết kiệm tiền và đảm bảo an toàn. Tôi thường để sẵn trong túi 10.000 Nhân dân tệ. Nhiều học viên muốn phó xuất tiền, nhưng tôi chỉ nhận tiền phó xuất khi hầu như tiền đã gần hết.

Khi mua đồ trên mạng, tôi luôn dùng số điện thoại vô danh và thẻ ngân hàng của những người thân trong gia đình, họ hàng và bạn bè. Tôi cũng thay đổi tài khoản mua hàng trên mạng, thẻ ngân hàng và thẻ điện thoại một năm một lần. Đặc biệt khi tôi mua giá để lịch bàn, tôi chỉ sử dụng một thẻ điện thoại chuyên dụng cho việc đặt hàng.

Tôi nghiêm khắc tách bạch tiền của tôi và tiền phó xuất. Khi tôi dùng tiền của mình để mua đồ cho đồng tu như điện thoại di động hoặc máy MP3 thì tôi tôi sẽ chuyển khoản tiền của tôi sang tài khoản tiền phó xuất trước rồi mới mua đồ trên mạng.

Khi tôi ra ngoài mua những hàng tiêu dùng và có tiền thừa, ngay lập tức tôi để số tiền tương ứng vào phó xuất. Tôi cũng thỉnh thoảng để tiền của mình trong túi xách, chỉ để chắc chắn rằng luôn có tiền dư.

Bởi vì tôi thỉnh thoảng giúp các học viên giải quyết các vấn đề kỹ thuật và mang tài liệu đến những hạt, thị trấn và làng lân cận, nhiều học viên ở tỉnh khác đã làm quen với tôi và muốn tặng quà cho tôi là những sản phẩn nông trại tự nuôi trồng.

Tôi ngộ ra rằng các mối quan hệ giữa các học viên thì rất thần thánh và thuần chính và chỉ để chứng thực Pháp. Chúng ta không nên trộn tình cảm người thường vào. Sau khi từ bi giải thích điều này, những học viên này thường có thể hiểu được và chấp nhận.

Khi tôi phải phối hợp với các học viên nữ, tôi nghiêm cẩn thực hiện “nam nữ thụ thụ bất thân” là một tiêu chuẩn trong văn hóa truyền thống cổ đại. Tôi cẩn thận về những điều mình nói, giữ niệm đầu thanh tỉnh, và không bao giờ nói về những điều không cần thiết.

Vấn đề an toàn

Sự kiên định trong tu luyện của tôi là dựa trên sự chú ý hết sức về vấn đề an toàn. Vì chúng ta đang tu luyện trong xã hội người thường nên chúng ta phải phù hợp với các nguyên lý của người thường.

Chính niệm của chúng ta không thể luôn luôn được như Thần, vì thế chúng ta phải hết sức chú ý đến vấn đề an toàn, điều này không có nghĩa là chúng ta có tâm sợ hãi. Tôi đặc biệt cẩn thận với an toàn của điện thoại di động.

Trong nhiều năm tôi chịu trách nhiệm công việc kỹ thuật và cũng tham gia vào công tác điều phối địa phương. Tuy nhiên, tôi không bao giờ cho các đồng tu số điện thoại chỗ làm của tôi cả.

Sư phụ giảng:

“Sư phụ nói lại một câu, chư vị từng thời khắc đều đang trên con đường tu luyện, từng thời khắc đều là tôi đang quản chư vị.” (Lại một gậy cảnh tỉnh)

Khi các đồng tu cần tìm tôi thì luôn có “sự trùng hợp ngẫu nhiên.” Ví dụ, một vài năm trước, một học viên cần tôi giúp cô ấy sửa máy in. Cô ấy không viết thư điện tử cho tôi để lên một cuộc hẹn mà chỉ qua nhà một học viên khác và để máy in của cô ở đấy cho tôi qua lấy.

Thực ra, tôi chỉ đến nhà học viên đó có một, hai lần trong một tháng, nhưng tôi “vô tình trùng hợp” đến nhà anh ấy chính hôm đó và gặp học viên có cái máy in ở đó.

Khi cô ấy lại cần tôi nữa thì tôi lại vô tình đến nhà học viên đó cùng ngày và gặp cô ấy ở cầu thang. Chúng tôi không bao giờ hẹn trước cả, nhưng chúng tôi gặp nhau rất hoàn hảo.

Thách thức trong đại dịch

Khi dịch Covid-19 bùng phát, mọi người rất sợ hãi. Học viên Đại Pháp chúng ta biết rằng thảm họa này sớm muộn gì cũng đến và rằng có thể đây là một trong những cách để thanh trừ Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ)

Sau khi ĐCSTQ phong tỏa tất cả các thành phố, làng mạc và những vùng dân cư, việc đi ra ngoài để cứu người trở nên rất khó khăn. Nhưng chúng tôi biết điều này là một trở ngại nữa để vượt qua, là một khảo nghiệm để xem liệu chúng ta vẫn có thể nghĩ cho chúng sinh không, thay vì chỉ nghĩ cho bản thân chúng ta.

Giờ đây dịch bệnh đang giảm nhẹ ở Trung Quốc, các Thần đang ban cho chúng ta một cơ hội nữa để từ bi cứu độ chúng sinh.

Chúng ta nên chạy đua với thời gian và cố gắng hết mức tu luyện tốt bản thân và giúp thêm nhiều người hơn nữa. Tuy nhiên, khi dịch bệnh giảm nhẹ thì ĐCSTQ lại phát động “Chiến dịch xóa sổ,” và một vài học viên thì bước chậm lại trên con đường tu luyện của mình. Một vài thậm chí còn nghĩ nhiều hơn về việc kinh doanh và thu nhập của mình trong xã hội người thường.

Khi đại dịch lan rộng ở khu vực chúng tôi sau Tết Nguyên đán 2020, tôi đã nhận hết việc ở điểm sản xuất tài liệu địa phương của tôi, vì các học viên đi phân phát tài liệu trước kia đã không thể đến đó nữa.

Tôi bắt đầu tự tải, in và phát tài liệu với số lượng lớn, điều này là một thách thức. Tôi phải trèo tường và hàng rào dây gai để vào được một số khu dân cư, nhưng tôi đã thành công!

Tôi vẫn đang sản xuất và phát những tờ giảng chân tướng và Tuần báo Minh Huệ. Tôi cũng tận dụng mọi cơ hội để giảng chân tướng cho đồng nghiệp, những người mà tôi gặp và hàng xóm, cũng như bảo vệ ở khu dân cư chỗ tôi ở.

Cuộc sống hàng ngày của tôi chẳng có gì khác so với trước khi dịch bệnh xuất hiện. Thậm chí trong đợt “Chiến dịch xóa sổ,” cảnh sát đã biết tôi là học viên tu luyện 20 năm nhưng vẫn không hề quấy nhiễu tôi.

Tôi không sợ bị bức hại từ trong tâm và phủ định bất cứ can nhiễu nào của cựu thế lực bằng chính niệm. Vợ tôi cũng không sợ hoặc e ngại gì; cô ấy chỉ nhắc tôi chú ý an toàn.

Con muốn tạ ơn Sư phụ vì sự bảo hộ từ bi của Ngài! Là một đệ tử Đại Pháp, con sẽ tiếp tục tinh tấn, làm tốt ba việc, và hoàn thành thệ ước tiền sử để không cô phụ sự mong đợi của Sư phụ!

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/22/422400.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/6/193554.html

Đăng ngày 09-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share