[MINH HUỆ 18-04-2021] Tháng ba vừa rồi tôi muốn đến thăm mẹ chồng sống ở một thị trấn nhỏ ở tỉnh khác. Tôi phải bắt một chuyến tàu hỏa đến thủ phủ tỉnh tôi, rồi một chuyến khác đến thủ phủ tỉnh chỗ mẹ chồng tôi và một chuyến khác đến thị trấn chỗ bà ở. Qua những kinh nghiệm trước kia, tôi biết nhân viên an ninh khi kiểm tra thường muốn tìm kiếm học viên Pháp Luân Đại Pháp, vì thế tôi không mang theo sách Đại Pháp và xóa hết thông tin về Đại Pháp trong điện thoại di động của tôi.

Trước khi rời nhà, tôi nghĩ rằng tôi không nên để nhân viên an ninh ở cửa ga truy lùng tôi, mặc dù tôi không mang theo sách Đại Pháp hoặc tài liệu. Người đó mà lục soát tôi thì không tốt cho họ. Vì thế tôi phát chính niệm để giải thể tà ác ở các điểm soát vé và khiến cho máy quét thẻ căn cước không đọc được thẻ của tôi. Tôi cũng nghĩ rằng Sư phụ đang ở cạnh tôi, không ai được phép kiểm tra tôi.

Tôi quẹt thẻ căn cước ở ga tàu, và không có chuông báo hiệu nào kêu lên. Tôi đổi tàu ở thủ phủ tỉnh tôi, sau đó là thủ phủ tỉnh chỗ mẹ chồng tôi và đến nơi mà không ai hỏi tôi câu nào.

Tôi ở với mẹ chồng tôi vài ngày. Tôi dành thời gian ở cạnh bà và nghỉ ngơi nhưng có phần giải đãi trong tu luyện.

Ngày mà tôi phải quay về nhà, tôi nhanh chóng phát chính niệm trên đường ra ga tàu. Tuy nhiên khi tôi quẹt thẻ thì máy kêu bíp bíp và nhân viên an ninh hỏi thẻ căn cước của tôi. Tôi hỏi: “Tại sao anh vẫn đang làm việc này à?”

Ông ấy đáp lại: “Ý chị là gì? Chị đã làm gì?“

Tôi nói rằng: “Tôi chẳng làm gì sai cả. Chẳng ai kiểm tra khi tôi đến đây, tại sao anh lại vẫn kiểm tra tôi?” Ông ấy nói: “Bây giờ thì nghiêm ngặt hơn.”

Một người mặc cảnh phục bảo tôi mang theo hành lý đi theo ông ấy. Tôi bảo với ông ấy rằng không ai kiểm tra tôi chiều đi. Ông ấy bảo: “Đây là công việc của chúng tôi.” Ông ấy bảo tôi mở hành lý và túi xách ra nhưng chỉ liếc qua trên bề mặt. Tôi bảo ông ấy rằng tôi biết đó là công việc của ông ấy, nhưng ông ấy không nên tin mọi thứ trên tivi.

Qua trải nghiệm này, tôi thực sự cảm nhận được chính niệm của đệ tử Đại Pháp có hiệu quả ngăn cản tà ác can nhiễu.

Sau đó khi tôi luyện công, tôi nghĩ: “Nhân viên tà Đảng đã dùng ngày tháng trên thẻ căn cước của học viên Đại Pháp để đàn áp họ, nhưng chúng ta là học viên Đại Pháp và không thể thừa nhận bất cứ điều gì Đảng làm. Bằng cách phát chính niệm khi vào ga tàu, chúng ta đã thụ động thừa nhận việc họ đánh dấu lên thẻ căn cước của chúng ta. Chúng ta nên xóa tất cả những cái dấu mà họ đã đánh lên.”

Tôi đề xuất tất cả các đệ tử Đại Pháp phát chính niệm để giải thể tất cả những cái dấu mà cảnh sát đã đánh lên thẻ căn cước của mình.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/18/423506.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/6/193556.html

Đăng ngày 03-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share