Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Nhật Bản

[MINH HUỆ 04-06-2021] Vào đầu năm 2021, chị gái tôi, cũng là một học viên, nói rằng những tờ báo Đại Kỷ Nguyên đặt ngoài một cửa hàng thường bị đánh cắp (Chúng tôi biết lãnh sự quán Trung Quốc đã thuê người ăn cắp, để ngăn không cho người dân tiếp cận chân tướng). Chị gái tôi muốn chúng tôi thay phiên nhau đến trông coi báo đặt bên ngoài cửa hàng đó. Sau đó, tôi bắt đầu đến trông coi báo và giảng chân tướng trước cửa hàng này mỗi tuần một lần.

Một lần, hai người phụ nữ, một người ngoài 20 tuổi và người kia khoảng 60 tuổi cuộn một xấp báo rồi bỏ chạy. Tôi bước đến chặn họ lại, tay đặt lên những tờ báo và mỉm cười nhưng nghiêm khắc nói với họ: “Tôi xin lỗi, nhưng những tờ báo này đều do các học viên Pháp Luân Công sử dụng tiền tiết kiệm của mình để làm. Sẽ không tốt cho các chị nếu lấy nhiều như vậy gây ra lãng phí. Các chị có lẽ đều biết câu này: ‘trên đầu ba thước có thần linh,’ vì vậy mọi người lấy báo như thế này là không tốt đâu.“

Cô gái trẻ lập tức bỏ chạy. Tôi tiếp tục nói chuyện với người phụ nữ lớn tuổi: “Truyền thống Trung Hoa có câu thiện hữu thiện báo ác hữu ác báo.” Bà ấy ấp úng: “Tôi lấy những tờ báo này cho hàng xóm của tôi.” Tôi nói: “Bác chỉ có thể lấy một tờ. Sau khi đọc xong, bác có thể chuyển nó cho những người hàng xóm của mình.” Sau đó tôi nói với bà ấy: “Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) dùng tiền thuê người ăn cắp những tờ báo cung cấp chân tướng cho người dân. Nó sẽ bị diệt vong. Người tiếp tay cho kẻ xấu làm điều xấu cũng chịu trách nhiệm cùng với nó.” Tôi cũng đã nói với bà ấy nhiều hơn về thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.

Sau đó, tôi nói với bà ấy chân tướng về Pháp Luân Công, bao gồm cả việc dàn dựng vụ tự thiêu ở Thiên An Môn. Tôi cũng chia sẻ trải nghiệm của bản thân về những thay đổi đáng kể về cả tâm lẫn thân sau khi tu luyện Pháp Luân Công. Cuối cùng, tôi nói: “Cháu tin rằng bác cũng là một người tốt. Sau này mong bác chỉ lấy một tờ báo và hãy nói với mọi người chân tướng mà cháu vừa chia sẻ với bác.” Cuối cùng, bà ấy cảm ơn tôi và tỏ ra xấu hổ.

Một lần, tôi gặp một cặp vợ chồng đi thẳng đến kệ báo, nhanh chóng lấy những tờ báo rồi bỏ chạy. Tôi chạy đến chào họ rồi giữ những tờ báo lại. Tôi đã nói chuyện một cách tử tế và từ bi với họ. Tôi nghĩ rằng họ có thể cảm nhận rằng các học viên Đại Pháp đã thực sự làm điều tốt cho họ khi ngăn chặn những việc làm xấu của họ. Đồng thời, tôi cũng tỏ ra nghiêm túc để họ cảm nhận được sự uy nghiêm của Pháp Luân Đại Pháp.

Duy trì trạng thái tu luyện như thuở ban đầu

Để tiết kiệm thời gian, tôi đi thẳng từ nơi làm việc đến nơi trông báo mà không ăn trưa. Một lần, tôi nghĩ đến việc phải ăn chút gì đó, vì vậy tôi đi bộ vài bước và xem thực đơn được dán bên ngoài cửa sổ của một cửa tiệm bán đồ ăn nhanh. Cửa tiệm này cách quầy báo vài bước chân. Tuy nhiên, khi tôi quay lại, tất cả những tờ báo đã biến mất! Ngay lập tức, tôi cảm thấy hối hận. Tôi nhận ra rằng tôi không nên để những tờ báo ở trong tình trạng không được trông coi như vậy.

Khi về đến nhà, tôi không thể tĩnh lại được. Tôi biết việc này xảy ra vì tâm tôi không thanh tịnh và tôi có sơ hở. Tôi đã thất vọng và cảm thấy hối tiếc. Trong nhiều năm qua, bất kể tôi giảng chân tướng ở đâu, tôi luôn ở đó cả buổi sáng, chiều hay tối. Tôi không bao giờ đi loanh quanh, và tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc đi ăn hoặc uống trong khi giảng chân tướng. Vậy mà lần này tại sao tôi lại đi lang thang như vậy.

Tôi đã hướng nội. Tôi nhận ra rằng trạng thái tu luyện của mình xuất hiện vấn đề, và tôi đã phát triển chấp trước vào sự an dật. Sau đó, tôi nhận ra rằng gần đây tôi cũng phát triển tâm cao hứng bởi vì tôi có thể phân phát tài liệu giảng chân tướng rất tốt. Tôi đã cảm thấy hài lòng, và do đó phát triển tâm tự mãn.

Nhưng, sau đó tôi nghĩ: “Ngay cả khi tôi có vấn đề với việc tu luyện của mình, tôi sẽ tu bản thân bằng cách tuân theo Đại Pháp. Tôi không cho phép cựu thế lực lợi dụng sơ hở này.” Tôi bắt đầu phát chính niệm trong một thời gian dài để thanh lọc bản thân.

Sau khi phát chính niệm, tôi nghĩ: “Tôi phải lấy lại những tờ báo. Bất cứ ai lấy đi những tờ báo đó đều có thể bị quả báo và họ phải nhận ra rằng ăn cắp các tờ báo của Đại Kỷ Nguyên là một việc làm xấu. Tôi hy vọng quả báo sẽ giúp người đó nhận ra đó là điều xấu và sẽ không ăn trộm báo nữa.”

Sư phụ giảng:

“…
Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực.”(Sư đồ ân, Hồng Ngâm II)

Sư phụ cũng nói với các đệ tử rằng chính niệm mạnh mẽ sẽ có uy lực. Một điều kỳ diệu đã xảy ra. Ngày hôm sau, chị gái tôi gọi điện nói rằng hóa ra quản lý cửa hàng đã lấy những tờ báo đó, họ đã trả báo về chỗ cũ. Đại Pháp thực sự thần kỳ. Tôi nhận ra rằng Sư phụ luôn ở bên cạnh chúng tôi.

Kể từ đó, tôi không còn lơ đãng khi trông coi báo nữa và luôn giữ trạng thái như thuở ban đầu. Hiệu quả của việc cứu người trở nên tốt hơn. Chủ cửa hàng không còn định lấy đi báo của chúng tôi nữa, thậm chí ông ấy còn bắt đầu đặt các tài liệu giảng chân tướng khác lên kệ báo của cửa hàng.

Tuy nhiên, vài ngày sau, có thể do áp lực từ lãnh sự quán Trung Quốc, chủ cửa hàng lại đổi ý. Ông ấy đã dỡ bỏ các kệ báo và đăng một thông báo rằng “Nội dung của tờ rơi và báo chí không liên quan gì đến cửa hàng này.”

Trong những ngày đó, ngày nào tôi cũng có thể cảm nhận được tà ác ở không gian khác. Tôi không động tâm chút nào. Tôi biết đó là một khảo nghiệm đối với chính niệm của tôi. Tôi đã chia sẻ điều này với chị gái.

Chúng tôi đã ghi nhớ những gì Sư phụ đã giảng:

“Từ bi năng dung thiên địa Xuân
Chính niệm khả cứu thế trung nhân” (Pháp chính càn khôn, Hồng Ngâm II)

Chúng tôi nhắc nhở nhau duy trì sự từ bi của một học viên, bất kể điều gì đang xảy ra. Bất kể người ta nói gì với chúng tôi, chúng tôi chỉ mỉm cười và đáp lại một cách tử tế.

Chúng tôi đã tìm ra cách để giải quyết vấn đề không có kệ để đặt báo. Chúng tôi đặt báo trên một chiếc hộp và để các tài liệu giảng chân tướng vào túi nilon. Mọi người có thể lấy chúng dễ dàng hơn.

Thật trùng hợp, con gái tôi đang làm việc trong một trung tâm mua sắm. Vì đại dịch viêm phổi Vũ Hán, các cửa hàng đã bổ sung thêm nhiều túi nilon mua sắm có chất lượng tốt. Họ đã bán những chiếc túi này với giá rẻ cho nhân viên. Con gái tôi tình cờ mua được rất nhiều túi như vậy, và kích thước vừa khít với tài liệu giảng chân tướng. Khi con gái tôi, vốn không phải là học viên, thấy được công dụng của những chiếc túi, cháu rất vui và nói với tôi rằng tôi cần bao nhiêu túi cháu sẽ mua thêm bấy nhiêu.

Dùng trí huệ để giảng chân tướng

Trong quá trình phân phát tài liệu giảng chân tướng, tôi đã không lãng phí bất kỳ tài liệu nào. Tôi không bao giờ phát một cách tuỳ tiện. Thay vào đó, tôi chỉ phát nó cho những người chấp nhận chân tướng Pháp Luân Công.

Có một trường ngoại ngữ dạy tiếng Trung gần cửa hàng này, và hầu hết tất cả sinh viên đều đến từ Trung Quốc Đại Lục. Vì vậy, tôi đã gặp gỡ nhiều sinh viên trẻ người Trung Quốc.

Có lần, một sinh viên đến từ Trung Quốc ngồi ở hàng rào gần đó để đợi một người bạn. Tôi liền đưa cho cậu ấy tài liệu và cậu ấy nói rằng không muốn nhận. Tôi cho cậu ấy xem cuốn Cửu Bình Cộng sản đảng và Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản: “Hai cuốn sách này đề cập đến lịch sử gần đây của ĐCSTQ. Bảo cháu đọc sách không phải vì muốn cháu làm gì cả. Là một sinh viên, cháu sẽ được hưởng lợi từ việc đọc những cuốn sách này. Sau khi tìm hiểu thêm và biết nhiều sự thật hơn, cháu có thể đưa ra những đánh giá đúng đắn khi gặp sự việc.” Cậu ấy nói: “Nghe có vẻ hợp lý đó ạ. Cháu sẽ nhận chúng.” Cậu ấy muốn trả tiền cho tôi. Tôi nói: “Sách này là miễn phí. Hãy chuyển chúng cho bạn bè của cháu sau khi cháu đọc chúng.” Cậu ấy nói: “Cảm ơn cô!”

Vào một kỳ nghỉ dài, một thanh niên khoảng 20 tuổi đến gặp tôi và xin sách và tài liệu giảng chân tướng. Tôi nói: “Anh bạn trẻ, cháu cũng được nghỉ vài ngày, phải không?” Cậu ấy bảo “Vâng.” Tôi nói: “Hãy nghe cô và dành cả ngày để đọc những cuốn sách này, và cháu sẽ hiểu bản chất của ĐCSTQ.”

Một lần khác, tôi thấy một cô gái và hai chàng trai đang đứng ở trước cửa hàng sắp xếp lại những đồ họ đã mua. Nhìn thấy sự phấn khích của nhóm thanh niên này, tôi biết họ là người mới đến. Vì thế, tôi đến gặp họ và hỏi: “Này các cháu, các cháu ở Nhật Bản bao lâu rồi?” Nhóm thanh niên trả lời “20 ngày.” Họ cũng nói với tôi rằng họ đang chuẩn bị nhập học ở trường ngoại ngữ gần đó.”

Tôi nói: “Vì các cháu đã ra nước ngoài, các cháu nên đọc thêm sự thật mà mình không thể tiếp cận được ở Trung Quốc.” Tất cả đều đồng ý. Tôi nói với họ rằng tôi đã ở Nhật hơn 20 năm, và họ có thể đến để nhờ giúp đỡ nếu gặp khó khăn vào mỗi chiều thứ Hai. Tôi nói với họ rằng tôi sẽ giúp đỡ hết sức có thể. Họ rất cảm động. Tất cả đều lấy tài liệu thông tin về Đại Pháp và cảm ơn tôi.

Vài ngày trước, một thanh niên khoảng 20 tuổi chơi điện thoại trong khi chờ mẹ mua hàng. Tôi tiến lên chào và đưa cho cậu ấy tài liệu giảng chân tướng. Cậu ấy không nhìn lên, chỉ nói: “Cháu không lấy, cảm ơn cô.” Tôi nghĩ rằng bất cứ ai đến từ Đại Lục có thể nói lời cảm ơn đều là người tốt bụng. Tôi thường sẽ nói với họ chân tướng Đại Pháp.

Vì cậu ấy đang mải tập trung vào điện thoại di động, nên tôi chợt nảy ra ý định chia sẻ với cậu ấy một video giảng chân tướng. Vì vậy, tôi lấy điện thoại ra và mở một liên kết đến các video giảng chân tướng trên điện thoại của mình. Cậu ấy cầm điện thoại của tôi và xem video cho đến khi mẹ cậu ấy đi chợ xong.

Tôi nhận ra rằng chỉ cần chúng ta có tâm thuần tịnh muốn cứu người, Sư phụ sẽ đưa chúng sinh đến để nghe chân tướng. Sư phụ cũng sẽ ban cho chúng ta trí huệ trong những tình huống khác nhau.

Loại bỏ các quan niệm và chấp trước

Thời gian đầu phân phát cuốn “cửu bình” và “Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản”, mỗi lần tôi thường phát được ba cuốn, ngoài tờ báo.

Một ngày nọ, tôi thấy ở nhà còn sáu cuốn cửu bình và sáu cuốn Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản. Tôi nghĩ: “Làm sao mình có thể để những cuốn sách này ở nhà khi việc cứu người rất khẩn cấp?” Tôi liền mang tất cả chúng theo. Kết quả là tất cả 12 cuốn sách đã được phát trong ngày hôm đó. Kể từ hôm đó, tôi đã phá bỏ quan niệm hài lòng với việc phát ba cuốn tài liệu mỗi lần và mang theo càng nhiều càng tốt.

Tôi cũng nhận ra rằng chúng ta không thể có bất kỳ quan niệm người thường nào khi chúng ta giảng chân tướng. Có lần tôi nhìn thấy một người phụ nữ lớn tuổi chống nạng và mặc quần áo cũ kỹ. Bà ấy trông nhếch nhác nên tôi vô thức bước sang một bên. Nhưng ngay lập tức tôi nhận ra rằng đó không phải là từ bi và cảm thấy rất có lỗi. Ngay lập tức, tôi quay lại chỗ tôi vừa đứng.

Đúng lúc đó, người phụ nữ lớn tuổi tiến đến thẳng chỗ tôi. Bà ấy sờ vào túi của mình, lấy ra một số tiền, và đặt nó vào túi của tôi. Tôi rất ngạc nhiên và từ chối hết lần này đến lần khác, nhưng bà ấy nhất quyết bỏ đi mà không nói một lời. Tôi không thể trả lại tiền cho bà ấy. Tôi biết đó là một sự khích lệ để tôi loại bỏ chấp trước vào việc đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài của họ.

Tôi làm việc vào buổi sáng và phát tài liệu giảng chân tướng vào buổi chiều. Để tiết kiệm thời gian, tôi phải mang tài liệu đi làm và sau đó mang ra cửa hàng. Trên đường đi, tôi phải đi qua hai chiếc cầu thang đang được xây dựng.

Một ngày nọ, tôi nói với con gái mình: “Gần đây mẹ bị đau ở vai. Có lẽ là thùng tài liệu quá nặng nên mẹ không thể mang theo mỗi ngày.” Cháu trai tôi nghe thấy và nói: “Bà ơi, khi bà nghĩ rằng trọng lượng của chiếc thùng không là gì cả, bà sẽ không còn cảm thấy nó nặng nữa.” Tôi đột nhiên nhận ra rằng tôi có mang quan niệm và do đó đã loại bỏ nó. Tôi một lần nữa cảm nhận được sự thần kỳ của tu luyện.

Nó giống như những gì Sư phụ đã giảng:

“Mọi người biết rằng giống như củ hành tây vậy, bóc đi từng lớp từng lớp [vỏ của] nó, cuối cùng bóc hết, thì là bản chất.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New Zealand 1999)

Tôi sẽ ghi nhớ những gì Sư phụ đã giảng trong những bài giảng trước đây và đối đãi với tất cả mọi người bằng lòng từ bi.

Thực tâm tôi cảm thấy tiếc cho những ai chưa được biết chân tướng. Tôi biết tôi mới chỉ cứu được quá ít người. Để cứu nhiều người hơn, chúng ta phải tu luyện bản thân tốt, và chúng ta phải luôn tinh tấn trong tu luyện bản thân. Nhưng tôi cũng rất vui vì mình có cơ hội được trông coi báo Đại Kỷ Nguyên và giảng chân tướng cho mọi người.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/6/4/在日本一家店前讲真相的点滴修炼体会-426335.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/9/193613.html

Đăng ngày 06-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share