Bài viết của Lâm Triển Tường

[MINH HUỆ 19-07-2021]

Khái quát

Trong bài phát biểu tại cuộc họp của Bộ Chính trị ngày 7 tháng 6 năm 1999, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) Giang Trạch Dân đã tuyên bố thành lập một lực lượng đặc nhiệm để “nhanh chóng xử lý và giải quyết các vấn đề liên quan đến Pháp Luân Công”.

Ba ngày sau, “Ban Lãnh đạo Trung ương chuyên trách xử lý các vấn đề về Pháp Luân Công” của ĐCSTQ được thành lập. Đứng đầu nhóm này là Lý Lam Thanh, một ủy viên của Ủy ban Thường vụ Bộ Chính trị và Phó Thủ tướng Trung Quốc. Các phó giám đốc là La Cán, Ủy viên Bộ Chính trị kiêm Bí thư Ủy ban Chính trị và Pháp luật (PLAC), và Đinh Quan Căn, Ủy viên Bộ Chính trị kiêm Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương.

Thành phần ban lãnh đạo trung ương gồm cán bộ của Tòa án tối cao, Viện Kiểm sát Tối cao, Bộ Công an, Cục An ninh Quốc gia, Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ Ngoại giao và các cơ quan khác.

Cơ quan tác nghiệp của ban lãnh đạo này là “Văn phòng Ban Lãnh đạo Trung ương chuyên Xử lý Vấn đề Pháp Luân Công.” Vì được thành lập vào ngày 10 tháng 6, nên tổ chức này lấy tên là “Phòng 610 Trung ương”. Ban lãnh đạo và “Phòng 610” cũng được thành lập ở tất cả các cấp chính quyền, từ Ủy ban Trung ương ĐCSTQ đến các cấp ủy địa phương.

“Ban Lãnh đạo Trung ương chuyên xử lý vấn đề Pháp Luân Công” là cơ quan có thẩm quyền cao nhất của Giang trong việc bức hại Pháp Luân Công. Ở cấp địa phương, ban lãnh đạo thường do một Bí thư Đảng ủy phụ trách chính trị và pháp luật, còn Phòng 610 do một Phó Bí thư PLAC phụ trách. Từ Ủy ban Trung ương của ĐCSTQ đến cấp tỉnh, thành phố, quận huyện, Phòng 610 thường hoạt động dưới sự chỉ đạo của PLAC ở cấp tương ứng, cũng có trường hợp báo cáo trực tiếp lên đảng ủy. Các tổ chức này cũng là một bộ phận của ĐCSTQ.

Với bộ máy do Giang thành lập nhằm bức hại Pháp Luân Công này, rõ ràng là PLAC và Phòng 610 có mối liên hệ chặt chẽ ngay từ đầu. Trung ương PLAC đưa ra chỉ đạo về chính sách chung, còn Phòng 610 là cơ quan thực thi.

1. PLAC là hệ thống chỉ huy chính của ĐCSTQ trong cuộc bức hại Pháp Luân Công

Ủy ban Chính trị và Pháp luật (PLAC) được thành lập từ Trung ương ĐCSTQ đến cấp địa phương, là một bộ phận của ĐCSTQ và hoạt động như một thực thể ngoài tư pháp. PLAC là công cụ chính để ĐCSTQ tiến hành áp bức bằng cách đàn áp và giết hại người dân Trung Quốc. Trong khi PLAC chỉ đạo cuộc bức hại Pháp Luân Công, Phòng 610 chịu trách nhiệm thực thi các chỉ thị và kế hoạch.

Hệ thống bắt giữ và giết người: Đảng ủy phê duyệt, PLAC thi hành

Trung Quốc không có sự độc lập về tư pháp, vì ĐCSTQ luôn tùy tiện giết người để duy trì quyền thống trị đất nước bằng kỷ luật sắt. Là kẻ thao túng cái gọi là “Chế độ độc tài dân chủ nhân dân”, hệ thống PLAC được ĐCSTQ sử dụng để kiểm soát người dân Trung Quốc bằng bạo lực.

Ngay từ những ngày đầu thành lập, Đảng ủy đã giữ vai trò ra lệnh bắt giữ và giết người. Cho đến nay, các quyết định quan trọng vẫn do Đảng ủy ban hành và đơn vị PLAC trực thuộc thực thi. Đối với PLAC ở cấp tỉnh, thành phố, quận, huyện, chức vụ chủ tịch thường do một ủy viên thường vụ của Đảng ủy đảm nhiệm.

Trong một thời gian dài, ĐCSTQ tẩy não người dân bằng sự dối trá rằng luật pháp là công cụ để giai cấp thống trị thực hiện ý chí và duy trì lợi ích của mình. Bằng cách dán nhãn luật pháp là công cụ phục vụ cho giai cấp thống trị, ĐCSTQ đã có thể biện minh cho việc Đảng ủy đưa ra quyết định bắt giữ hoặc giết ai. Trong một khóa đào tạo cho các thư ký PLAC trên toàn quốc vào tháng 4 năm 2012, Bí thư Trung ương PLAC lúc đó là Chu Vĩnh Khang phát biểu trong lễ khai mạc: “Họ của các bí thư PLAC là Đảng. Tức là tuân theo chính trị luôn là yêu cầu quan trọng nhất.” Điều này nhấn mạnh rằng Đảng đứng trên luật pháp, điều này mâu thuẫn với bất kỳ nguyên tắc tư pháp công bằng, khách quan và cởi mở nào. Nó trở thành giáo điều rằng Đảng đứng trên luật pháp. Do đó, hệ thống PLAC hoạt động theo chính trị, không phải theo luật pháp.

Là một nhánh của Đảng ủy kiểm soát các vấn đề chính trị và pháp lý ở các cấp, PLAC là cơ quan quyền lực cao nhất của ĐCSTQ, có quyền chỉ đạo cảnh sát, viện kiểm sát, tòa án, các cơ quan tư pháp và an ninh nhà nước các cấp. Vô hình trung, nó hoạt động như một hệ thống có đặc quyền trên cả luật pháp. Khi các sự vụ quan trọng hoặc đặc biệt được đệ trình, đằng sau PLAC thường là “thẩm phán” tối cao và tối hậu. Bởi vì Đảng ủy và PLAC các cấp hoạt động đằng sau để can thiệp vào các vụ án cụ thể, không để lại bằng chứng về sự can thiệp của nó vào hệ thống tư pháp.

Với phương châm “chính trị cao hơn luật pháp”, Đảng ủy và PLAC tiến hành các hoạt động hộp đen mấy chục năm qua. Do vậy, hệ thống tư pháp của Trung Quốc mất đi tính độc lập, công bằng và công lý. Đặc biệt là trong cuộc bức hại Pháp Luân Công của ĐCSTQ, “chính trị cao hơn luật pháp” đã trở thành cái lệ được áp dụng bừa bãi trọng trong hệ thống PLAC và Phòng 610, còn lừa dối người dân dưới danh nghĩa pháp luật.

“Hội nghị liên tịch” của PLAC

Ở Trung Quốc, hệ thống cảnh sát, kiểm sát, tòa án và tư pháp về lý thuyết là độc lập với nhau, đồng thời giám sát lẫn nhau. Nếu đúng như vậy, nếu như một cơ quan dám chân chính tuân theo chế độ pháp quyền mà đòi công lý cho Pháp Luân Công, thì toàn bộ bộ máy của ĐCSTQ sẽ mất quyền kiểm soát. Để tránh xảy ra tình huống này, PLAC và Phòng 610 hoạt động ngoài tư pháp, vượt trên các cơ quan này, giám sát và kiểm soát các cơ quan này để đảm bảo tất cả cùng phối hợp tiến hành cuộc bức hại. Do đó, PLAC và Phòng 610 giữ vai trò trọng yếu trong cuộc bức hại Pháp Luân Công.

Trong hoàn cảnh đó, hệ thống tư pháp ở Trung Quốc không thể duy trì tính độc lập, công bằng và công lý. Bất kể có áp dụng điều khoản luật nào thì việc bắt giữ và giam cầm các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc đều thiếu cơ sở pháp lý. Cái gọi là thủ tục pháp lý được viện dẫn chỉ để che đậy cuộc bức hại và lừa dối người ngoài cuộc. Với việc PLAC và Phòng 610 chỉ huy đằng sau, các học viên Pháp Luân Công bị bắt giữ, giam cầm, tống vào trại lao động, bỏ tù và kéo dài thời hạn bất hợp pháp – tất cả đều khiến hệ thống pháp luật gần như không còn tồn tại ở Trung Quốc nữa.

Ngoài ra, PLAC và Phòng 610 còn can thiệp trực tiếp vào hệ thống tư pháp và không cho các luật sư không biện hộ vô tội cho các học viên.

“Tỷ lệ chuyển hóa” đẫm máu

Qua mấy chục năm kinh nghiệm bức hại, ĐCSTQ xác định rằng trọng tâm chính của cuộc bức hại phải là “chuyển hóa” – tức là vận dụng bất kỳ biện pháp nào để buộc các học viên Pháp Luân Công từ bỏ đức tin của họ. Để đạt được mục tiêu này, PLAC và Phòng 610 giao nhiệm vụ cho các nhà tù, trại lao động, trung tâm tẩy não và các cơ sở giam giữ khác, yêu cầu họ phải đạt được “tỷ lệ cải tạo” nhất định. Các tỷ lệ này cũng liên quan đến việc thăng chức của các cảnh sát và tiền thưởng trong các nhà tù hoặc trại lao động. Để tăng “tỷ lệ cải tạo”, các cảnh sát không chỉ tra tấn dã man các học viên mà còn xúi giục các tù nhân làm theo bằng cách giảm án tù cho họ hoặc các biện pháp khuyến khích khác. Một số cảnh sát còn nói với các học viên, “Nếu không chịu ‘chuyển hóa’, các người sẽ bị đem đi thiêu sống.”

(Còn tiếp)

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/19/428311.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/7/20/194168.html

Đăng ngày 25-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share