Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 25-12-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Trong suốt 22 năm qua, con đường tu luyện của tôi không hề suôn sẻ, nhưng với sự bảo hộ và chăm sóc của Sư phụ, tôi đã vượt qua nhiều khổ nạn.
Cải biến sau khi tu luyện Đại Pháp
Tôi là một y tá. Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi có tâm tranh đấu mạnh mẽ và cũng mắc các bệnh về tim, gan và thận, và phải dùng rất nhiều thuốc. Một đồng nghiệp đã giới thiệu cho tôi cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Mỗi buổi sáng trước khi đi làm tôi đều luyện công, ngoài ra tôi dành toàn bộ thời gian buổi tối để đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi thậm chí cũng đã dừng xem các chương trình truyền hình yêu thích của mình.
Tất cả chứng bệnh của tôi đều nhanh chóng biến mất, toàn thân nhẹ nhàng thư thái. Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi rất dễ bị kiệt sức. Nhưng sau khi bước vào tu luyện, tôi luôn tràn đầy năng lượng và không cảm thấy mệt mỏi ngay cả khi làm lượng công việc tương đương với hai người. Tôi cũng trở nên khiêm tốn hơn nhiều và luôn nhường phần thưởng cho người khác. Tôi không còn đấu tranh đòi tăng lương như trước nữa. Đồng nghiệp nói rằng tôi đã hoàn toàn cải biến.
Đồng nghiệp và người quản lý đều công nhận tôi là một người tốt và một nhân viên tốt. Hằng năm, tôi đều được thưởng mặc dù tôi luôn cố gắng dành những phần thưởng đó cho đồng nghiệp. Pháp Luân Đại Pháp đã cải biến tôi thành một con người hoàn toàn mới, giúp tôi tìm thấy mục đích thực sự của cuộc sống.
Giảng rõ chân tướng
Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo độc tài của Trung Quốc, đã phát động cuộc bức hại tàn bạo đối với Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999. Nhiều người đã bị lừa dối bởi những lời tuyên truyền sai lệch được tạo ra bởi tay sai của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), từ đó oán hận Đại Pháp và các học viên Đại Pháp. Sư phụ từ bi vì để cứu vãn những sinh mệnh bị đầu độc bởi những lời dối trá ấy, đã bảo các học viên bước ra ngoài giảng chân tướng, cứu chúng sinh.
Trưởng phòng An ninh Nội địa: Chúng ta hãy làm bạn
Vào một buổi chiều năm 2001, tôi đang đọc sách tại nhà. Đột nhiên khoảng 8 viên cảnh sát thuộc Phòng 610 của địa phương ập vào nhà tôi. Họ lục soát nơi ở của tôi, tìm thấy các sách Đại Pháp và các tài liệu giảng chân tướng khác. Sau đó họ đưa tôi đến đồn cảnh sát và bảo tôi đi gặp Trưởng phòng An ninh Nội địa ở tầng trên. Tôi nghĩ: “Tôi không làm gì sai và không vi phạm bất kỳ điều luật nào. Tôi tu luyện Đại Pháp để trở thành một người tốt hơn và điều đó không có gì sai. Cùng lắm thì họ giết tôi. Có gì to tát chứ?“ Tôi quay người bước lên lầu.
Tôi bước vào phòng của Trưởng phòng và cô ấy yêu cầu tôi ngồi xuống. Sau đó, cô ấy quay lại và hỏi người chính trị viên về lý lịch của tôi. Người chính trị viên nói với cô ấy rằng tôi có điều kiện gia đình tốt, tôi và chồng đều có công việc tốt. Lần trước tôi bị bắt vì đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện công lý cho Pháp Luân Đại Pháp, người quản lý của tôi đã nói với cảnh sát rằng họ đang đào tạo tôi để trở thành quản lý cấp ba.
Vị trưởng phòng An ninh Nội địa hỏi tại sao tôi lại khăng khăng muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi liền nói với cô ấy rằng Đại Pháp đã chữa khỏi mọi bệnh tật của tôi và giúp tôi trở thành một người tốt hơn như thế nào. Cô ấy nói: “ĐCSTQ không cho phép tập. Chống lại ĐCSTQ thì có gì tốt đâu?” Tôi nói: “Tôi chỉ biết rằng mọi bệnh tật của tôi đã được chữa khỏi. Sư phụ bảo chúng tôi làm mọi việc đều chiểu theo nguyên lý ‘Chân – Thiện – Nhẫn’, vị tha và luôn nghĩ đến người khác trước tiên.” Cô ấy cười và nói: “Chị hơi khác với các học viên khác. Tại sao chị không sợ hãi?“ Tôi nói: “Tôi chỉ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp để trở thành một người tốt hơn. Nếu tất cả mọi người đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì xã hội sẽ có ít vấn đề hơn và ổn định hơn nhiều.” Cô ấy gật đầu và nói: “Chị là một người tốt. Chị có thể về nhà ngay bây giờ vì gia đình chị có thể đang lo lắng. Chúng ta hãy làm bạn nhé. Nếu có vấn đề gì xảy ra trong tương lai, chị có thể tìm tôi và tôi sẽ giúp chị.” Tôi cảm ơn cô ấy và rời đi.
Lãnh đạo đồn cảnh sát: Hãy dạy tôi luyện Pháp Luân Đại Pháp
Một lần khác, tôi cùng với bốn đồng tu đi giảng chân tướng, tôi dẫn theo cả người nhà và mang theo thẻ căn cước để làm một số thủ tục. Sau khi người nhà rời đi, tôi cùng bốn đồng tu đi tới công viên để giảng chân tướng. Giấy tờ của người nhà vẫn còn nằm trong túi của tôi.
Sau đó, chúng tôi bị ai đó báo cáo, có bốn, năm viên cảnh sát xuất hiện, lấy túi xách của chúng tôi và đẩy chúng tôi lên xe cảnh sát. Trên đường đến đồn cảnh sát, chúng tôi tiếp tục phát chính niệm và giảng chân tướng cho họ. Chúng tôi đã chỉ ra rằng ngay cả những quan chức cấp cao nhất như Chu Vĩnh Khang cũng bị bỏ tù, bởi vì thiện ác hữu báo, chúng tôi cảnh báo họ đừng đi theo con đường của Chu Vĩnh Khang.
Đến đồn cảnh sát, họ đổ hết đồ trong túi của chúng tôi ra, sau đó làm thống kê, họ còn bảo chúng tôi giúp ghi lại số liệu. Tôi đồng ý giúp nhưng từ chối ký tên. Trong khi ghi chép, tôi đã giúp một viên công an trẻ tuổi thoái khỏi ĐCSTQ, trong khi vẫn tiếp tục phát chính niệm. Tôi nghĩ: “Sứ mệnh của các đệ tử vẫn chưa hoàn thành, đây không phải là nơi chúng ta nên đến. Hơn nữa, gia đình của chúng tôi đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ cùng với chúng tôi và chúng tôi không thể để họ phải lo lắng cho chúng tôi nữa. Chúng tôi phải về nhà. Những viên cảnh sát này đã nghe chân tướng rồi. Vậy lãnh đạo của họ đang ở đâu?”
Sau đó, một người dáng vẻ như cấp quản lý bước vào, ông ấy hỏi chúng tôi là ai và tại sao chúng tôi bị bắt. Tôi đứng dậy và nói: “Tất cả chúng ta đều là học viên Pháp Luân Đại Pháp.” Ông ấy nói: “Được rồi. Bây giờ đã muộn rồi. Tất cả mọi người có thể về.” Tôi muốn giảng chân tướng thêm với ông ấy, nhưng ông ấy nói: “Nếu có cơ hội trong tương lai, tôi sẽ tìm chị để nhờ chị dạy tôi tập Pháp Luân Đại Pháp.”
Chúng tôi bước ra khỏi đồn cảnh sát, bắt ba chiếc taxi đi về nhà. Trên đường đi, tôi đã giúp người lái xe taxi thoái suất khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong. Khi về đến nhà, tôi nhận ra rằng mình đã quên thẻ căn cước của người nhà ở đồn cảnh sát. Sau này làm thủ tục gì cũng đều cần đến thẻ căn cước. Tôi liền cầu xin Sư phụ giúp tôi. Sáng hôm sau, tôi định quay lại đồn cảnh sát để hỏi về những giấy tờ đó. Tôi cầm túi lên, mở ra để bỏ chìa khóa vào túi thì thấy tất cả giấy tờ đều ở trong đó! Tôi vô cùng biết ơn và cảm tạ Sư phụ một lần nữa.
Loại bỏ can nhiễu bằng chính niệm
Vào một buổi trưa hè nóng nực, tôi đi ra ngoài một mình để giảng chân tướng, gặp một người thanh niên khoảng 30 tuổi. Tôi nói với cậu ấy: “Xin hãy nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo, như thế khi đại nạn tới sẽ có thể được bình an.”
Cậu ấy giữ lấy tay tôi và nói: “Sao chị dám nói về Pháp Luân Đại Pháp với tôi! Chị có biết tôi là ai không? Tôi là cảnh sát và đặc biệt phụ trách về việc đối phó với các học viên Pháp Luân Đại Pháp như chị.” Sau đó cậu ấy một tay giữ tôi và tay kia gọi điện thoại cho đồng nghiệp. Tôi phát chính niệm để cuộc điện thoại không thông qua được đầu dây bên kia, và cậu ấy thực sự đã không thể liên lạc được với đồng nghiệp của mình. Sau đó cậu ấy nói tôi cùng đi đến đồn cảnh sát. Tôi nói: “Đó không phải là nơi dành cho những người tốt như tôi.”
Sư phụ giảng:
“Nhĩ hữu phạ — Tha tựu trảo
Niệm nhất chính — Ác tựu khoa
Tu luyện nhân — Trang trước Pháp
Phát chính niệm — Lạn quỷ tạc
Thần tại thế — Chứng thực Pháp” (Phạ Xá, Hồng Ngâm II)
Tôi nói với cậu ấy: “Được rồi, tôi hiểu rồi. Cậu muốn tôi đến đó để giảng chân tướng cho đồng nghiệp của cậu phải không? Tốt rồi. Nếu tới đó để thức tỉnh lương tri của mọi người, thì tôi sẽ đi cùng cậu. Tôi sẽ rời đi sau khi xong việc.” Cậu ấy giật mình và buông tay tôi ra. Với sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã trở về nhà an toàn.
Sau đó tôi cùng với ba học viên khác đến một quảng trường lớn để giảng chân tướng vào mùa hè năm 2019. Có rất nhiều người ở đó và chúng tôi chia thành hai nhóm, mỗi nhóm có hai học viên. Tôi nhìn thấy một phụ nữ trẻ đang dùng điện thoại bên lề đường. Tôi hỏi cô ấy mấy giờ rồi. Cô ấy trả lời, sau đó tôi định giảng chân tướng cho cô ấy, bỗng nhiên tôi thấy có vẻ đang dò xét tôi và chữ “thường phục” xuất hiện trong đầu tôi. Tôi nhanh chóng rời khỏi khu vực đó. Sau đó, tôi giảng chân tướng cho một người bán trái cây và giúp cô ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Sau đó, khi tôi quay lại, tôi thấy hai học viên trong nhóm khác đang bị cảnh sát bao vây. Các viên cảnh sát chụp ảnh họ đồng thời đổ tài liệu từ túi của họ ra. Họ đã nhận được báo cáo từ nữ cảnh sát mặc thường phục.
Tôi chỉ có một niệm: “Tôi không thể để họ bức hại các đồng tu. Chúng tôi là một chỉnh thể. Tôi phải đi giảng chân tướng cho các nhân viên cảnh sát và giúp đỡ các đồng tu của mình.” Khi tôi đi được nửa đường để quay lại đó, mấy viên nữ cảnh sát mặc thường phục nhìn thấy tôi, họ chỉ vào tôi và nói với các cảnh sát khác: “Bà ấy đi cùng họ.” Một viên cảnh sát tiến đến, nắm tay tôi và kéo mạnh. Tôi hất tay cậu ấy ra và nói: “Tôi có thể tự đi được. Sao cậu dám làm những điều tồi tệ này? Cậu thực sự muốn bước vào con đường diệt vong sao? Cậu không nghĩ gì cho tương lai của mình hay sao?” Cậu ấy lấy túi xách của tôi và đổ mọi thứ xuống đất. Vào thời điểm đó, tôi đã phân phát hết tất cả các tài liệu mà tôi có, và chỉ còn lại một vài chiếc bùa hộ mệnh.
Một viên cảnh sát nói: “Đảng trả lương cho chị, vậy mà chị lại chống lại đảng. Nếu không có đảng, ai sẽ trả lương cho chị đây?“ Tôi nói: “Không phải đảng đang trả lương cho chúng ta. Nếu các anh không làm việc chăm chỉ, liệu họ có trả tiền cho anh không? ĐCSTQ đều đang sử dụng tiền của người dân để nuôi bản thân nó và những tham quan ô lại của nó, hơn nữa còn nuôi cả vợ hai vợ ba của những vị đó.” Rất nhiều người vây quanh chúng tôi nghe vậy đều cười lớn. Một viên cảnh sát kéo tay của một đồng tu 80 tuổi và nói: “Hãy đến đồn cảnh sát.” Tôi nói: “Chúng tôi không thể đi. Đồn cảnh sát không phải là nơi mà những người tốt nên có mặt.“
Chúng tôi tiếp tục phát chính niệm và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Sau đó, viên cảnh sát trưởng nhặt tài liệu trên mặt đất lên và nói: “Hãy mau đi khỏi đây!” Tôi bước đến và nói với anh ấy: “Những tài liệu này rất quý giá. Anh có thể giữ lại và cho gia đình và bạn bè của anh đọc. Như vậy chính là anh đang cứu họ, là làm việc thiện, công đức vô lượng.”
Cứ như vậy, Sư phụ vĩ đại của chúng tôi đã lại giúp chúng tôi vượt qua ma nạn. Đúng như những gì Sư phụ đã giảng:
“Đệ tử chính niệm túc, Sư hữu hồi thiên lực” (Giảng Pháp vào ngày Kỷ niệm 20 năm truyền Pháp, Giảng Pháp tại các nơi XI)
Đánh thức lương tri của chúng sinh trong đại dịch
Sư phụ giảng rằng:
“Đại Pháp đồ
Trọng nhiệm đảm tại kiên
Cứu độ chúng sinh giảng chân tướng
Thanh trừ độc hại Pháp vô biên
Thần lộ bất toán viễn” (Đại Pháp đồ, Hồng Ngâm II)
Sau khi virus Trung Cộng bùng phát vào tháng 1 năm 2020, hằng ngày khu dân cư của chúng tôi chỉ cho phép mỗi nhà một người ra ngoài một lần để mua thực phẩm. Tôi đã dùng một ngày trong tuần để đi lấy tài liệu, sau đó phát tài liệu đến tận cửa nhà chúng sinh, hy vọng rằng điều đó sẽ giúp họ hiểu rõ hơn về việc thoái khỏi ĐCSTQ trong tương lai.
Mỗi lần ra ngoài giảng chân tướng và phát tài liệu, trước tiên tôi đều xin Sư phụ giúp đỡ và không để camera giám sát ghi hình. Lần nào Sư phụ cũng giúp tôi ra ngoài và trở về một cách an toàn.
Trong nhiều năm qua, tôi và các đồng tu không ngừng ra ngoài giảng chân tướng mặc dù ĐCSTQ đã thường xuyên quấy nhiễu chúng tôi. Ở những nơi mà chúng tôi thường đến để giảng chân tướng, nhiều người dân có thể nhận ra chúng tôi, và họ thường chào hỏi chúng tôi. Họ biết rằng chúng tôi đang làm những điều thiêng liêng nhất. Một lần tôi đã giúp một người đàn ông khoảng 40 tuổi thoái khỏi ĐCSTQ. Ông rất cảm động và biết ơn. Ông ấy đưa cho tôi 100 nhân dân tệ và nói: “Tất cả các bạn đang làm việc rất chăm chỉ. Hãy nhận chút tiền này để uống nước!” Tôi lịch sự từ chối và nói: “Tôi mừng cho ông chỉ vì ông đã minh bạch được chân tướng. Ông có thể cảm ơn Sư phụ của chúng tôi!”
Nghĩ lại trong 20 năm qua, Sư phụ đã giúp tôi vượt qua rất nhiều khổ nạn. Tôi vẫn còn nhiều chấp trước cần phải loại bỏ. Tôi luôn tự nhủ mình phải tiếp tục tu luyện và đánh thức lương tri của nhiều người hơn nữa.
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/25/危难时刻正念足-师尊加持两重天-415695.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/16/191422.html
Đăng ngày 15-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.