Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại vùng Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-04-2021] Tôi được thả ra khỏi tù vào năm 2016. Ban đầu tôi dự định chỉ tập trung học Pháp và điều chỉnh trạng thái tu luyện cá nhân, nhưng các học viên địa phương đã đề nghị tôi trở thành người liên lạc ở địa khu tôi. Vì thế tôi cảm thấy khá áp lực. Nhưng sau khi chuyên tâm học Pháp trong vài ngày, tôi nhận ra mình nên phóng hạ tự ngã và ưu tiên việc chứng thực Pháp.

Thanh lý tư duy phụ diện về các đồng tu khác

Sau khi bị bắt giữ, học viên B (bí danh) đã bán đứng các học viên khác, trong đó bao gồm cả tôi. Nhiều học viên trong khu vực chúng tôi đã tăng trưởng tâm lý phụ diện về cô ấy. Tôi cũng phàn nàn về cô ấy, nhưng sau đó tôi nhận ra rằng cô ấy bị buộc phải làm vậy vì cuộc bức hại mà cô ấy phải trải qua là quá thảm khốc. Tôi nên tập trung vào việc giúp đỡ cô ấy.

Tôi đã tìm được một luật sư sẵn sàng thụ lý vụ án của cô ấy và luật sư đã gặp B trong trại giam. Anh ấy nói rằng B là một người có tố chất văn hoá cao và rất thông minh, vì thế cô ấy có thể phối hợp để biện hộ vô tội cho bản thân ở toà án. Anh ấy cảm thấy rất tự tin.

Tuy nhiên, luật sư đã thay đổi nhận định của mình sau khi đọc hồ sơ của cô ấy. Anh ấy cũng cảm thấy lo lắng về việc B sẽ bán đứng anh ấy. Tôi đã kìm nén sự oán hận của mình đối với B, và giảng chân tướng cho luật sư – tôi giải thích rằng trong hoàn cảnh tà ác như vậy, B không có sự lựa chọn nào cả, và cô ấy cảm thấy rất hối hận vì những gì đã làm. Sư phụ của chúng ta không muốn để rớt lại một đệ tử nào phía sau cả. Sư phụ biết rằng có một số học viên sẽ phạm sai lầm trong tu luyện, và Ngài luôn cấp cho chúng ta cơ hội để quy chính bản thân.

Đồng thời tôi cũng nhẩm Pháp của Sư phụ:

“Tôi, là Sư phụ, vẫn luôn không nhớ kể đến những việc sai sót mà chư vị làm trong tu luyện, chỉ nhớ kể đến những việc làm được tốt và những thành tựu của chư vị; là các đệ tử Đại Pháp mà nói, cũng là [những ai] từ trong cuộc bức hại tà ác không gì sánh nổi mà vượt qua, đều hiểu biết thấm thía rằng tu luyện rất gian khổ, [và] sẽ không phải là không thông cảm cho các học viên nào mắc sai lầm”. (Vượt qua cửa tử, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

“Tôi và các đệ tử Đại Pháp đều sẽ không giống như người thường [khi] đối đãi với các học viên đã từng đi sang con đường sai lạc trong [quá trình] tu luyện. Khi tôi mới bắt đầu truyền Pháp tại xã hội nhân loại đã biết rằng trong tu luyện sẽ xuất hiện các chủng các dạng trạng thái. Trong quá trình tu luyện của một cá nhân trở thành Thần, bởi vì ‘con người’ đang tu luyện, không phải là Thần đang tu, nên người đó trong quá trình tu luyện sẽ nhất định phạm sai sót, sẽ nhất định có khảo nghiệm mà không vượt qua được tốt, và đương nhiên cũng sẽ có sai phạm lớn”. (Vượt qua cửa tử, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

Tôi nói với luật sư rằng: “Sư phụ của chúng tôi và các đồng tu đều hy vọng sẽ nhìn thấy B quay trở về chính lộ. Chúng tôi cần đối đãi với người khác bằng thiện tâm, bao gồm cả với cô ấy. Vì thế, tôi hy vọng anh có thể giúp cô ấy”.

Mỗi lần chúng tôi gặp nhau, tôi luôn nhờ luật sư mang cho B một lá thư tôi viết, tiền mặt và các vật dụng khác. Khi luật sư biết được tôi là một trong những học viên bị B bán đứng, anh ấy đã rất cảm động. Anh ấy nói với B rằng: “Các đồng tu của cô đối xử với cô thật tốt. Cô ấy không muốn bỏ cô lại. Cô ấy quan tâm đến sự tu luyện và sinh hoạt của cô”.

Các đồng tu và tôi cũng chuẩn bị tài liệu để giúp B biện hộ cho bản thân. Trong phiên toà, cô ấy đã làm được rất tốt. Nhiều học viên đã phát chính niệm cho B ngày hôm đó. Gia đình cô ấy đã rất cảm kích trước sự hỗ trợ của chúng tôi.

Sau đó, cô ấy bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi và trên cổ cô ấy xuất hiện một khối u lớn. Trại giam không muốn nhận trách nhiệm nên đã thả cô ấy ra.

Các học viên và tôi thường đến nhà và học Pháp cùng cô ấy. Khi cô ấy đến bệnh viện kiểm tra, chúng tôi đều minh bạch tình huống và không thừa nhận an bài của cựu thế lực. Vì thế, chúng tôi đã tiếp tục học Pháp với cô ấy.

Sau khi tăng cường học Pháp, cô ấy đã vượt qua được quan nghiệp bệnh và trạng thái thân thể chuyển biến tốt hơn. Hiện tại cô ấy đã có thể ngồi dậy và luyện công.

Giúp một học viên phủ nhận bức hại nghiệp bệnh

Vào năm 2017, học viên D lúc đó 68 tuổi đã bị bắt. Bà ấy bị chẩn đoán tăng huyết áp. Tại đồn cảnh sát, bà ấy đã bị đột quỵ và được đưa đến phòng điều trị tích cực (ICU). Sau 40 ngày bị hôn mê thì bà được xuất viện. Các bác sĩ cho biết bà sẽ không sống được lâu, và sẽ ở trong trạng thái thực vật sau khi tỉnh lại.

Bà ấy không thể di chuyển hoặc nói chuyện, đôi lúc còn lên cơn co giật. Gia đình bà đã thuê hai y tá để chăm sóc cho bà nhưng họ đều nghỉ việc. Các đồng tu và tôi đã quyết định đến nhà bà ấy, đọc Pháp và dạy bà nói chuyện.

Ban đầu, chồng và em trai bà không muốn chúng tôi giúp bà ấy. Một ngày nọ tôi tình cờ nghe được họ nói chuyện về việc mua một chiếc xe lăn cho bà ấy. Họ không có đủ tiền để mua một chiếc xe tốt, vì thế tôi đã tặng cho họ chiếc xe lăn mà người anh quá cố của tôi đã sử dụng. Họ rất cảm động và cảm nhận được sự thiện lương và chân thành của chúng tôi. Kể từ đó, chúng tôi đã được chào đón tại ngôi nhà của họ.

Học viên D đã nhận ra tôi và mỉm cười vào lần đầu tôi đến thăm bà. Tôi tự nhủ: “Đệ tử Đại Pháp có Sư phụ quản. Chúng ta không nên thừa nhận những chẩn đoán của bác sỹ. Đại Pháp là siêu thường. Miễn là chúng ta kiên định tín Sư tín Pháp thì kỳ tích sẽ xuất hiện, và thân thể của học viên D sẽ tốt hơn”.

Sư phụ giảng:

“Chân Thiện Nhẫn tam tự thánh ngôn Pháp lực vô hạn

Pháp Luân Đại Pháp hảo chân niệm vạn kiếp tức biến”. (Vạn Pháp chi Tông, Hồng Ngâm IV)

Diễn nghĩa:

“Ba chữ thánh ngôn ‘Chân Thiện Nhẫn’ có vô hạn Pháp lực

Chân niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ lập tức biến đổi vạn kiếp“. (Tông của Vạn Pháp, Hồng Ngâm IV)

Tôi dạy bà D nói “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Chúng tôi đã phải nhắc đi nhắc lại chữ “Pháp” hàng ngàn lần rồi mới đến từ “Pháp Luân”. Chúng tôi đọc lại liên tục cho đến khi bà ấy có thể nói rõ ràng cả câu.

Tôi nghĩ sẽ thật tốt nếu bà ấy có thể phát chính niệm cho bản thân – việc thanh lý tà ác sẽ có hiệu quả ngay tức thì. Vì thế tôi đã dạy bà đọc khẩu quyết phát chính niệm. Mất một thời gian dài bà ấy mới đọc được: “Pháp chính càn khôn”. Nhưng bà không thể phát âm được từ “tà ác”. Một học viên khác đã đề nghị tôi ngừng dạy bà bởi vì bà phát âm không đúng.

Tôi nói: “Đừng tập trung vào những thứ ở bề mặt. Đây là tà ác đang can nhiễu – chúng đang cố ngăn chúng ta dạy bà ấy. Bà ấy sẽ có thể nói được. Chúng ta không thể từ bỏ”. Tôi liên tục lặp lại khẩu quyết với bà ấy cho đến khi bà ấy có thể đọc được chính xác. Khi bà ấy có thể nói được từ “diệt”, tôi biết rằng tà ác đã không thể động tới bà ấy được nữa.

Học viên D không thể đứng dậy luyện công. Được sự khích lệ của các học viên khác, tôi quyết định sẽ giúp bà ấy. Tôi nâng bà ấy lên một khung thép cố định trên tường và buộc chặt bà ấy vào đó. Mỗi khi chồng của bà nhìn thấy tôi nâng bà lên như vậy, ông ấy rất cảm động. Y tá cũng khen ngợi tôi. Tôi đã nhân cơ hội này để giảng chân tướng cho y tá.

Bà D luôn cười vui vẻ mỗi khi tôi đọc các bài chia sẻ tâm đắc thể hội trên Minh Huệ Net cho bà ấy nghe. Bà ấy đã nhiều lần đề nghị tôi đọc cho bà ấy nghe một trong những bài yêu thích của bà ấy có tiêu đề “Sư phụ vĩ đại, Pháp vĩ đại”. Tôi đã tải xuống bản audio thu âm bài viết này cho bà ấy.

Một ngày nọ, chồng và em trai của bà D nói chuyện về việc gửi bà ấy đến viện dưỡng lão, bởi chính phủ sẽ chi trả viện phí cho bà. Bà ấy sẽ phải sống như một phụ nữ lớn tuổi không thể tự chăm sóc bản thân. Nhưng học viên chúng tôi sẽ không được phép đến thăm bà ấy.

Tôi cảm thấy buồn vì biết rằng điều này có nghĩa là bà ấy không thể học Pháp hay luyện công được nữa.

Tôi nói với các đồng tu về việc này. Một đồng tu nói: “Tôi biết nơi đó. Một người bạn của tôi đã qua đời ngay sau khi chuyển vào đó sống”. Tôi đã nói chuyện với chồng bà D rằng: “Anh nhất định không được chuyển bà ấy tới đó. Nếu ly khai khỏi Đại Pháp và các đồng tu thì bà ấy sẽ không sống được lâu nữa đâu”. Chúng tôi đã thuyết phục chồng bà ấy không đưa bà ấy tới viện dưỡng lão.

Hiện tại mỗi ngày học viên D đều vui vẻ dành thời gian trong tuần cùng các đồng tu học Pháp. Đến cuối tuần, tôi sẽ đến và giúp bà ấy luyện công. Tôi cũng giúp bà ấy học Pháp, từng chữ từng chữ một. Bây giờ chúng tôi đang học đến Bài giảng thứ tư.

Chủ ý thức của bà ấy cũng ngày một mạnh lên. Tôi không chấp trước vào kết quả, mà chỉ muốn trân quý thánh duyên và cùng với các đồng tu tu luyện tinh tấn.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/15/421411.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/1/192118.html

Đăng ngày 29-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share