Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-04-2021] Nhiều học viên trong làng của tôi đã hiểu được tầm quan trọng của hai cuộc kêu gọi gửi bài lên trang Minh Huệ hàng năm, một lần vào Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới và một lần cho Pháp hội Trung Quốc trên trang web Minghui.org.

Vì vậy, nhiều học viên địa phương đã giúp liên lạc với các học viên và thu thập các bài viết trong hai đợt này trong năm. Họ có thể hiệu chỉnh các bản nháp và đôi khi đánh máy các bài viết mà các học viên khác kể lại. Hầu hết các học viên mà tôi biết đều đã tham gia vào cả hai sự kiện này, và hàng năm, một số bài viết của chúng tôi đã được đăng trên Minh Huệ.

Dưới đây tôi muốn chia sẻ một vài suy nghĩ.

Viết bài là một hạng mục lớn

Sư phụ đã giảng cho chúng ta:

“Lịch sử tu luyện của chư vị sẽ kiến lập nên uy đức trong tương lai của chư vị và một bộ Pháp trang nghiêm vĩ đại.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Singapore)

Tôi đã rất kinh ngạc khi lần đầu đọc bài giảng Pháp này. Tôi đã biết được tầm quan trọng của việc viết bài chia sẻ mỗi khi Minh Huệ đưa ra lời kêu gọi.

Tuy nhiên, ban đầu tôi không biết viết, vì tôi cảm thấy mình tu luyện kém. Tôi luôn cố gắng hết sức để viết gì đó. Sau đó bài viết của tôi được đăng vào khoảng Pháp hội Trung Quốc lần thứ ba hay bốn trên Minghui.org. Khi tôi tiếp tục viết mỗi năm, tôi càng nhận ra tầm quan trọng của việc viết bài và gửi bài viết.

Một lần tôi nói với một học viên khác rằng tôi cảm thấy viết lại kinh nghiệm tu luyện của chúng ta là một hạng mục lớn, vì mỗi chúng ta có thể viết được vài cuốn sách. Chúng ta không thể coi như là đã xong sau khi mới gửi đi chỉ một bài viết. Vị học viên này đồng ý, và hằng năm anh ấy đều nỗ lực khích lệ các học viên địa phương tham gia. Hầu hết mọi người đều đã viết bài.

Giúp chúng ta giữ được tinh tấn

Sau khi gửi bài viết cho Pháp hội Trung Quốc vào cuối năm ngoái, tôi tiếp tục lại một hạng mục đã bị trì hoãn trong hai năm. Tôi cũng thấy rằng mình có thể buông bỏ nhiều quan niệm người thường và tôi có thể duy trì tinh tấn trong hạng mục. Khả năng của tôi cũng tăng lên đáng kể.

Tôi cũng quan sát thấy điều này ở các học viên khác. Một học viên chỉ học tiểu học, nhưng với tâm thuần tịnh, ông ấy đã có thể viết một bài dài ít nhất 1000 từ trong mỗi đợt kêu gọi gửi bài viết. Đối với những từ mà ông ấy không biết cách viết, ông chỉ viết bằng pinyin (phiên âm) và chúng tôi sẽ giúp ông sau đó. Tôi biết ít nhất ba bài viết của ông được đăng trên trang Minh Huệ. Thú vị là, mỗi lần sau khi ông gửi bài viết, ông sẽ có đột phá trong tu luyện và làm tốt ba việc.

Khởi đầu nhanh chóng

Trong vài năm gần đây, sau mỗi đợt kêu gọi gửi bài viết, tôi trở nên rất bận rộn với việc liên hệ với các học viên đến mức tôi tạm dừng viết bài của mình, nghĩ rằng dù sao tôi cũng sẽ hoàn thành nó vào lúc cuối. Vào một ngày trời mưa năm nay, tôi đã đạp xe tới liên hệ với các học viên viết bài. Tuy nhiên tôi không gặp được bất kỳ học viên nào. Thất vọng, tôi hướng nội xem mình đã làm gì sai.

Tôi hiểu ra rằng đây có lẽ là điểm hóa của Sư phụ cho tôi bắt đầu viết bài. Lúc đó, tôi nhận ra rằng mình quá tự cao: viết lách là sở trường của mình, vì vậy mình không cần phải lo lắng về việc tới phút cuối mới làm. Trên thực tế, việc này cho thấy rằng tôi đang giải đãi trong tu luyện hàng ngày và đã lãng phí nhiều thời gian.

Tối đó, tôi ngồi xuống trước máy tính và bắt đầu viết. Điều đến trong đầu tôi là hiểu biết của tôi về một số hạng mục gần đây, nhưng dường như không trực tiếp liên quan tới kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp. Tôi trở nên không biết phải viết gì. Tuy nhiên, ngày hôm sau, như thể trí huệ tôi được khai mở. Có nhiều chủ đề, và chúng không thể cùng đưa vào một bài viết. Cuối cùng tôi đã chọn một vài câu chuyện cho bài viết và gửi nó đến trang Minh Huệ. Khi tôi lại ra ngoài để gặp các học viên khác, mọi thứ đã diễn ra suôn sẻ.

Viết bài là quá trình đề cao tâm tính

Khi tôi nói chuyện với các học viên khác về việc gửi bài, một số người thở dài, nói rằng họ không có gì để viết. Ví dụ, một người có mâu thuẫn với người thân hoặc một học viên và không thể vượt qua hoặc đề cao tâm tính của mình. Sau khi im lặng lắng nghe, tôi đã chia sẻ thể ngộ của mình và cùng phân tích tình huống. Người học viên nọ cảm thấy vui vẻ và nhẹ nhõm. Sau đó tôi sẽ nhắc họ rằng quá trình vượt qua khổ nạn này có thể viết thành bài chia sẻ. Nhiều học viên đã viết về những trải nghiệm của họ và bài viết của họ đã được đăng.

Chúng tôi khích lệ lẫn nhau

Khoảng hai năm trước, một số học viên lớn tuổi trong khu vực của tôi nói rằng họ không biết viết gì hoặc viết như thế nào. Sau khi một số học viên khác sống ngoài thị trấn cách xa cả trăm dặm đã đến để tham gia viết bài và gửi bài viết, các học viên lớn tuổi trở nên lo lắng. “Những người khác đang viết bài của họ. Anh cũng có thể giúp chúng tôi không?” Một người trong số họ nói: “Tôi không muốn nộp bài thi trắng lên Sư phụ trong kỳ thi này.” Tôi đề nghị họ kể cho tôi những câu chuyện của họ và viết các bài viết dựa trên trải nghiệm của mọi người. Sau đó tôi sẽ đọc các bản thảo cho họ nghe để kiểm tra lại. Sau khi các bài viết được gửi đi, họ đều vui vẻ.

Viết bài giúp chúng ta đề cao chỉnh thể

Trong vùng chúng tôi, chúng tôi đã hết sức cố gắng để mọi học viên đều tham gia. Từ việc liên hệ các học viên đến việc chỉnh sửa và đôi khi là viết bài, có rất nhiều việc. Thỉnh thoảng, chúng tôi phải xác minh sự kiện với các học viên vài lần. Tuy nhiên, chúng tôi có thể thấy những thay đổi tích cực ở họ.

Một học viên ngoài 80 tuổi sống một mình ở nông thôn. Sau khi gửi bài viết vào cuối năm 2018, ông ấy bắt đầu học thuộc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Ông đã học thuộc cuốn sách vài lần. Hằng ngày, ông cũng nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Tình trạng của ông cải thiện rất nhiều so với vài năm trước. Con trai ông và con dâu làm việc ở những thành phố khác quanh năm. Ông chăm nom nhà cửa cùng hai mẫu lúa mì và đậu, cùng một khu vườn cây ăn trái khoảng một héc-ta. Mọi thứ diễn ra tốt đẹp, và ông còn đủ sức khỏe. Ấn tượng với sức khỏe, thái độ tích cực và sự sung túc của ông, không một quan chức nào làm phiền ông bất chấp cuộc bức hại.

Thoát khỏi văn hóa Đảng

Lần này, một số học viên bảo tôi rằng họ đã trải qua một số khổ nạn. Tôi nhắc họ kiểm tra lại xem liệu còn có bất cứ thứ gì liên quan tới văn hóa Đảng trong nhà họ không. Tôi chia sẻ câu chuyện của mình và giải thích cho họ rằng sách và những thứ liên quan đến văn hóa Đảng có thể gây can nhiễu. Họ đã tìm thấy một số thứ và xử lý chúng.

Đừng đánh giá người khác bằng quan niệm con người

Đây cũng là một quá trình buông bỏ những quan niệm con người. Các học viên trong một nhóm học Pháp dường như không được tinh tấn trong việc giảng chân tướng. Một số học viên cho rằng nhóm học Pháp này không có gì để viết. Khi tôi nói chuyện với nhóm này về việc viết bài, tôi thấy rằng những câu chuyện của họ rất cảm động. Mỗi năm, ít nhất một người trong họ đều có bài đăng trên Minh Huệ.

Tóm lại, tôi nghiêm túc đề nghị viết bài nếu còn ai đó vẫn chưa bắt đầu. Dù chúng ta viết xuống những trải nghiệm của mình hay không, Pháp thân của Sư phụ đang theo dõi, và vô số chúng sinh cũng đang theo dõi. Hãy làm hết sức mình để cứu chúng sinh và không để Sư phụ thất vọng.

Trên đây là những hiểu biết có hạn của tôi. Xin hãy chi ra bất kỳ điều gì chưa phù hợp.

[Ghi chú của Ban biên tập: Bài viết này chỉ thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả và tác giả phải chịu trách nhiệm cá nhân về tính đúng sai. Mong độc giả tự mình cân nhắc.]

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/11/423179.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/12/191843.html

Đăng ngày 26-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share