Được kể lại và biên soạn bởi các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-02-2021] Tôi bắt đầu tu luyện vào năm 2010. Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bị teo cơ và loãng xương. Trong hơn 10 năm, tôi không thể hắt hơi hay ngáp. Để đứng dậy từ giường, tôi cần sự giúp đỡ và cần một cây gậy. Vào ban đêm, tôi thường bị chuột rút ở lưng, gây ra cơn đau dữ dội. Tôi thường xuyên bị chóng mặt, đau nửa đầu và đôi khi tôi không thở được khi đứng. Tôi đã tiêm corticoid trong tám năm, mà rốt cuộc cũng không đem lại hiệu quả gì.

Uy lực của Đại Pháp

Vợ tôi là một học viên Đại Pháp. Vào tháng 11 năm 2010, tôi đã bảo vợ bật ghi âm các bài giảng của Sư phụ cho tôi. Trong một tháng, hàng ngày tôi nghe các bài giảng và thấy Đại Pháp thật vĩ đại. Một hôm, tôi cầm cuốn Chuyển Pháp Luân và nguyện rằng tôi sẽ ngồi thẳng và ngay ngắn đọc hết bài giảng thứ nhất.

Khi tôi đọc tới trang 12, mắt tôi trở nên mờ. Nhưng, vì đã hứa sẽ đọc hết nên tôi đã không dừng lại. Khi tôi đang đọc đến trang 16, tôi đã ngất đi vì quá đau. Tôi cảm thấy chiếc giường của mình vỡ ra thành nhiều mảnh, và thân thể tôi rơi từ trên trời xuống. Một số xương sườn đã được đẩy vào đúng vị trí. Tôi hoảng sợ tỉnh dậy và thấy rằng mọi thứ đều ổn. Tôi đã thực hiện lời hứa của mình và hoàn thành bài giảng thứ nhất. Tôi không thể cầm được nước mắt. Tôi biết tôi phải tu luyện Đại Pháp tuyệt vời này.

Đối đãi nghiêm túc với việc học Pháp

Tôi tự nhủ phải ngồi trong tư thế song bàn khi đang học Pháp. Lúc đầu, tôi chỉ có thể dựa vào tường mà không bắt chéo chân. Bất cứ khi nào có thời gian, tôi đều tập bắt chéo chân, và cảm thấy rất đau. Nhưng, kể từ khi tôi đối đãi nghiêm túc với việc học Pháp, mặc dù tôi rất đau đớn, nhưng tôi cảm thấy rằng Pháp đang lấp đầy tâm trí tôi. Đôi khi chữ trở nên lớn khi tôi đọc. Đôi khi tôi cảm thấy như thể mình đang lơ lửng trên những đám mây khi đang học Pháp.

Các Pháp lý đã triển hiện cho tôi. Tôi quỳ xuống trước ảnh của Sư phụ và nguyện rằng tôi sẽ cùng Ngài trở về nhà. Vào lúc đó, tôi thấy Sư phụ rơi lệ. Tôi biết rằng tôi sẽ gặp rất nhiều khó khăn nếu tôi muốn trở thành một học viên đạt tiêu chuẩn trong thời kỳ Chính Pháp, bởi vì tôi đã có rất nhiều nghiệp lực. Vì vậy, tôi không thể cầm được nước mắt mỗi khi nhìn ảnh Sư phụ.

Tôi biết rằng tu luyện là nghiêm túc, và chúng ta phải tôn kính Pháp. Tôi luôn rửa tay trước khi học Pháp, và đọc trong tư thế song bàn. Tôi giữ Chuyển Pháp Luân bằng cả hai tay. Tôi cảm thấy rằng mỗi ngày tôi đều có nhận thức sâu sắc hơn về Pháp.

Sư phụ giảng:

“Như mọi người đã biết, ôm giữ một tâm thái nào khi học Pháp thì mới có thể thấy được Pháp lý? Điều này không cần tôi nói nhiều, mọi người đều đã biết. Khi cặp mắt của chư vị đọc Pháp mà tư tưởng lại không đặt tại Pháp, mọi người thử nghĩ xem, đó chẳng phải tương đương với chư vị phí công đọc ư? Đây là đọc cho ai vậy? Bản thân mình không học. Chẳng phải tôi đã bảo mọi người rằng phải để cho bản thân mình thực sự đắc công? Vậy nếu như khi học Pháp mà tư tưởng không đặt tại Pháp, thì chư vị để ai học Pháp đây? [Tôi] không phê bình, mà là nói cho chư vị [hiểu]; tình huống này hết sức trọng yếu. Do vậy, bất kể là bận đến mấy, khi chư vị học Pháp, thì tư tưởng nào cũng đều cần vứt bỏ; hoàn toàn không suy nghĩ gì khác, chính là học Pháp. Có thể là khi chư vị học Pháp, thì vấn đề chư vị đang cân nhắc đều đã giúp chư vị giải quyết rồi, bởi vì đằng sau mỗi chữ đều là Phật Đạo Thần; chư vị mong nghĩ giải quyết điều gì, trước mắt chư vị đang lo lắng thực hiện gấp điều gì, thì họ lẽ nào không thể biết rõ? Vậy lẽ nào không thể bảo chư vị?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Florida ở Mỹ quốc [2001])

“Về một phương diện khác mà giảng, thì nếu như khi học Pháp mà tư tưởng không đặt tại Pháp, thì không chỉ là vấn đề hình thức, trên thực tế nó tương đương với việc người học Pháp không thật sự tôn kính đối với Pháp; như vậy Pháp có thể hiển lộ xuất lai hay không? Từ điểm này mà giảng, mọi người nhất định phải vứt bỏ các tâm để học Pháp, lúc bận rộn phải chú ý ổn định tâm để học Pháp.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Florida ở Mỹ quốc [2001])

Đọc lời dạy của Sư phụ, việc học Pháp của tôi trở nên rất hiệu quả, tạo nền tảng vững chắc để làm ba việc và chứng thực Pháp. Điều này cũng giúp tôi bảo trì được chính niệm mạnh mẽ và một trường thuần khiết xung quanh tôi.

Hai tháng sau khi bắt đầu tu luyện, tôi bị đau đầu sau khi đi ăn với bạn bè. Tôi đã hỏi vợ thuốc, nhưng cô ấy phớt lờ tôi. Tôi nhận ra rằng bây giờ tôi là một người tu luyện, và tôi không cần thuốc nữa; cơn đau đầu của tôi sẽ biến mất sau một giấc ngủ ngắn.

Đêm đó, cơn đau đầu trở nên tồi tệ hơn, và cảm giác như thể đầu tôi sắp bị tách ra. Tôi ngồi dậy và hét lên: “Ta sẽ không uống thuốc, ngay cả khi cơn đau giết chết ta.” Cơn đau biến mất ngay lập tức. Tôi cảm thấy rất thoải mái và chìm trở lại vào giấc ngủ. Tôi không còn bị đau đầu nữa.

Tôi ngộ ra rằng tôi nên coi bản thân như một người tu luyện, chứ không phải là một người thường. Tôi cần phải đo lường mọi thứ dựa trên Pháp. Nếu hành xử của tôi đạt đến tiêu chuẩn của Pháp, tình trạng không đúng đắn của thân thể sẽ biến mất.

Tôi từng có quan niệm người thường: Tôi lo rằng, trong tương lai, tôi không thể dự đám cưới của con trai do vấn đề sức khỏe. Tôi thường xuyên cảm thấy chóng mặt. Một ngày nọ, tôi đã bất tỉnh trong bệnh viện. Khi tỉnh dậy, tôi không thể nhận ra người thân đã đến chăm sóc mình, và tôi cũng không thể tìm được đường về nhà.

Tám tháng sau khi tôi bắt đầu tu luyện, con trai tôi tổ chức đám cưới. Hai ngày trước đám cưới, tôi cảm thấy choáng váng. Tôi cần sự giúp đỡ của vợ để đi vào phòng tắm. Vài giờ sau, tôi cảm thấy không gian xung quanh đầy những hạt nhỏ và rắn, khiến tôi không thể ngồi dậy được.

Vợ tôi sợ hãi. Tôi coi bản thân như một người tu luyện. Tôi hét lên: “Mọi thứ không sao cả” và dùng hết sức ngồi dậy. Sau đó tôi đứng dậy. Toàn thân tôi, gồm cả lòng bàn tay, bàn chân và da đầu bị bao phủ bởi một lớp chất dính. Vợ tôi cố gắng đưa tôi vào phòng tắm. Tôi nói: “Bà đừng lo. Tôi sẽ tự mình đi.”

Tôi niệm thơ của Sư phụ:

“Đệ tử chính niệm túc Sư hữu hồi thiên lực” (Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm II)

Tôi liên tục nhẩm câu Pháp này trong hai ngày và chỉ dừng lại khi ngủ. Sau đó, tôi đã có thể tự đi lại được. Sau đó, chúng tôi tổ chức đám cưới cho con trai. Là cha, tôi phải có một bài phát biểu ngắn, nhưng đầu óc tôi trống rỗng. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Sau khi tôi phát biểu, tôi thấy một số người ngồi bên dưới đã rơi nước mắt.

Thông qua việc học Pháp, tôi nhận ra rằng khổ nạn này là do quan niệm của chính tôi gây ra.

Sư phụ giảng:

“Khi chư vị cứ mãi nhìn nhận rằng bản thân mình có bệnh, thì có khi dẫn đến bản thân chư vị phát bệnh. Bởi vì tâm tính của chư vị đã giáng hạ xuống đến cơ sở của người thường, mà người thường đương nhiên sẽ mắc bệnh.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Vượt qua các trạng thái không đúng đắn

Khi tôi trải qua một trạng thái không đúng đắn, tôi luôn có thể vượt qua bằng cách nhẩm Pháp. Nếu tôi đo lường các hành vi của mình dựa trên Pháp, tôi có thể thời thời khắc khắc bảo trì ý niệm vị tha. Trường năng lượng của tôi sẽ trở nên tích cực. Tuy nhiên, nếu tôi có suy nghĩ ích kỷ hoặc bất chính, thân thể tôi sẽ không có gì cải biến. Tôi cũng nhận thấy rằng trong quá trình tu luyện, tiêu chuẩn của Pháp đối với chúng ta ngày càng cao hơn.

Ba năm trước, tôi đã có một khảo nghiệm nghiệp bệnh. Tôi không có chút năng lượng nào. Đêm đó tôi nhẩm Pháp và dò xét những suy nghĩ của mình đối chiếu với Pháp. Nhưng tôi không khá hơn.

Vào buổi sáng, tôi đã có một chính niệm mạnh mẽ: Tôi phải thức dậy và luyện công. Trong khi luyện công, tôi nhớ lại những lời giảng về vũ trụ và thân thể người. Tôi tự nhủ với bản thân rằng thân thể mình là một thể vũ trụ khổng lồ, và mình là một vị Thần đang luyện các bài công pháp của Đại Pháp. Trạng thái không đúng đắn hiện tại là đang được Sư phụ giải thể và thay mới. Chúng sinh trong vũ trụ của mình sẽ tiến vào vũ trụ mới. Sau đó, thân thể tôi đã trải qua một sự thay đổi lớn. Mọi thứ trở lại bình thường. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời.

Bảy năm trong tu luyện, một buổi sáng tôi không muốn dậy để luyện công. Tôi đã buộc mình phải thức dậy. Tôi cảm thấy rằng mình sắp quỵ xuống trong bài công pháp thứ hai. Tôi không thể giữ được thân thể của mình nữa, và tôi cảm thấy như thể thế giới sắp kết thúc. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi nhẩm Pháp “Ta là đệ tử của Lý Hồng Chí, các an bài khác thì đều không cần, đều không thừa nhận” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Tôi vẫn nhớ trải nghiệm đó. Tôi đã suýt ngã vài lần. Nhưng với sự gia trì của Sư phụ, tôi đã hoàn thành tất cả năm bài công pháp. Trước đó, tôi chỉ có thể ngồi song bàn trong 45 phút. Kể từ hôm đó, tôi đã có thể ngồi đúng tư thế thiền định trong hơn một giờ đồng hồ.

Hai điểm hóa từ Sư phụ

Chỉ vài tháng sau khi tôi bắt đầu tu luyện, tôi đã có một cuộc thảo luận với các đồng tu về việc làm thế nào để cải biến quan niệm. Tôi đã nghĩ về vấn đề này trong vài ngày.

Sư phụ giảng:

“Vũ trụ quá khứ là ‘vị tư’, ví như nói về con người, thật sự gặp thời khắc then chốt thì không quản người khác nữa.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế New York 2004)

Tôi ngộ ra rằng vũ trụ cũ dựa trên sự ích kỷ, và vũ trụ mới là vị tha. Chúng ta nên đo lường mọi thứ dựa trên Pháp và tu trong Pháp. Khi tôi nghĩ đến điều này, một chùm sáng trắng xuất hiện trước mặt tôi. Bài thơ của Sư phụ sau đó xuất hiện trong tâm trí tôi:

Chính Pháp truyền
Vạn ma lan
Độ chúng sinh
Quan niệm chuyển
Bại vật diệ
Quang minh hiển” (Tân sinh, Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:

“Cuộc đời mới Tân sinh
Chính Pháp truyền
Vạn ma phá
Độ chúng sinh
Chuyển quan niệm
Cái xấu diệt
Hiển quang minh”

Với điểm hóa của Sư phụ, tôi đã biết sống vị tha và suy nghĩ cho người khác trước. Tôi cũng học được rằng tôi phải đo lường mọi ý niệm của mình dựa trên Pháp. Đây là cách tôi thay đổi quan niệm của mình. Thay đổi quan niệm là chìa khóa trong tu luyện và vượt qua các khảo nghiệm. Tôi thường nhẩm lời dạy này, và điều đó đã giúp tôi rất nhiều trong việc thực hiện ba việc.

Sư phụ giảng:

“Chư vị không cải biến cái Lý của con người vốn được hình thành vào tận xương cốt cả trăm nghìn năm ở người thường ấy, thì chư vị vẫn không bỏ đi được cái tầng xác bề mặt của con người, nên không cách nào viên mãn.”

“Nếu chư vị ai ai cũng có thể từ nội tâm nhận thức Pháp, ấy mới là thể hiện của Pháp uy lực vô biên —Phật Pháp lớn mạnh tái hiện ở nhân gian!” (Lời cảnh tỉnh, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/2/17/416378.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/13/191383.html

Đăng ngày 18-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share