Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-01-2021] Vào năm 1996, tôi đã nhọc công tìm kiếm cứu cánh cho những căn bệnh của mình nhưng đã không thể tìm được một phương pháp chữa trị. Tôi đã bắt đầu thực hành Pháp Luân Đại Pháp nhưng mới chỉ luyện công mà chưa học Pháp để đề cao tâm tính của mình. Tôi mới chỉ đọc Chuyển Pháp Luân một lần và chưa thực sự tu luyện, thế mà sức khỏe của tôi vẫn được cải thiện rất nhiều.

Vợ và con trai tôi cũng học Pháp Luân Đại Pháp. Vợ tôi đối đãi mọi việc đều nghiêm túc nên cô ấy đã bắt đầu bằng việc đọc Chuyển Pháp Luân. Vì ngộ tính của tôi kém và vì cuộc sống công việc bận rộn, tôi chỉ luyện công mà hiếm khi học Pháp. Trong 25 năm qua, dưới sự bảo hộ và dẫn dắt của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, tôi cuối cùng cũng đã thuần thục từ một người chỉ có luyện công trở thành một người tu luyện. Tôi xin chia sẻ một trải nghiệm gần đây. Tôi là người tốt nghiệp đại học duy nhất ở phía gia đình tôi còn vợ tôi cũng có bằng cấp cao. Chúng tôi đã giúp đỡ cha mẹ và các gia đình hai bên nội ngoại nhiều về tài chính và quan tâm chăm sóc họ. Gia đình hai bên nội ngoại đều tôn trọng Pháp Luân Đại Pháp và chúng tôi.

Khi người Trung Quốc bắt đầu ồ ạt thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tôi đã lái xe hàng trăm dặm về quê nhà để nói với cả gia đình tôi về việc này. Tất cả người nhà tôi đều thoái ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó.

Vợ tôi đột ngột qua đời vào đầu năm 2020. Cái chết của cô ấy để lại cho gia đình tôi những suy nghĩ tiêu cực về Đại Pháp và về sự tu luyện của chúng tôi. Họ sợ điều tương tự có thể xảy đến với tôi và con trai tôi. Họ đã dùng nhiều cách để thuyết phục chúng tôi từ bỏ đức tin của mình, và cảnh báo chúng tôi phải tìm cách điều trị sớm khi cảm thấy “bệnh.”

Anh trai thứ hai của tôi từng là một quân nhân và hiện là công chức chính phủ. Mấy lần anh ấy đã nói với tôi rất cay nghiệt và thường lên lớp tôi qua điện thoại. Anh ấy muốn nói chuyện về việc tu luyện của tôi và những gì đã xảy ra đối với vợ tôi nên chúng tôi đã nhất trí gặp nhau.

Mấy hôm sau, anh ấy đến nhà tôi vào buổi tối. Chúng tôi đã có cuộc trò chuyện dài và anh ấy rõ là đang nghiên cứu. Anh ấy nói nhiều về những hiểu biết của mình về Phật giáo và Đạo giáo.

Tôi giữ vững chính niệm, vẫn điềm tĩnh và ôn hòa. Tôi đã giải thích Pháp Luân Đại Pháp là gì và rằng học viên Đại Pháp tự ước thúc mình theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, với mục đích để trở thành một người phi thường tốt. Tôi cũng đóng góp quan điểm của mình về một số điều mà anh ấy hiểu mơ hồ.

Anh ấy ngạc nhiên khi thấy tôi biết rất nhiều. Anh ấy đã đọc rất nhiều trước khi đến để có thể lên lớp tôi. Anh ấy hỏi tôi đã đọc những điều mà anh ấy đã đọc chưa. Tôi nói: “Em đã đọc một số trước khi tu luyện Đại Pháp nhưng cũng như anh vậy, em không hiểu gì. Nhưng nếu bây giờ em đọc chúng thì em sẽ cảm thấy giống như sinh viên đại học đọc sách trẻ con vậy, bởi vì em tu luyện theo quy luật của vũ trụ.”

Chúng tôi đã nói chuyện trong thời gian dài. Anh ấy có vẻ hiểu tôi hơn. Nhưng anh ấy vẫn băn khoăn tại sao những người tu luyện không cần đến thuốc thang hay đi viện. Tôi nói, “Bởi vì anh đã đọc Shakyamuni (Tất Đạt Đa Cồ Đàm), anh phải hiểu về nghiệp mà ông ấy giảng chứ.” Anh ấy chưa hiểu gì về nghiệp cả nên tôi đã đề xuất anh ấy đọc Chuyển Pháp Luân khi có thời gian.

Cuối cùng, anh ấy nói: “Cậu không có vẻ là người đã chọn một lối rẽ sai lầm, nên anh yên tâm rồi. Từ giờ, chúng ta sẽ không nhúng mũi vào việc của em nữa, còn em cũng đừng nói với bọn anh về việc này nữa. Chúng ta hãy sống cuộc đời của mình.”

Tôi cười lớn, và nói: “Em sẽ vẫn phải nói điều mà em nên nói. Nghe hay không thì tùy anh.” Trước lúc anh ấy rời đi, tôi đưa anh ấy một cái USB có thông tin về Đại Pháp. Anh ấy đã nhận nó, điều mà trước kia chưa bao giờ anh ấy làm.

Một tháng sau, anh cả gọi điện mời tôi đến buổi lễ ngày giỗ lần thứ ba của cha chúng tôi.

Sau buổi lễ, là phong tục quỳ lạy cha tôi. Tôi nói: “Thay vì làm việc này thì em sẽ cúi đầu.” Anh trai tôi nói: “Thế thì tất cả chúng ta cùng cúi đầu trước người cha già nào!”

Lúc đó là gần trưa nên chúng tôi quyết định ăn cùng nhau. Anh trai thứ hai của tôi lôi tôi ra một chỗ và nói: “Giờ anh biết rồi, chắc hẳn đời trước chú từng là nhà sư.”

Tôi nhận ra anh ấy đã xem các video trong cái USB rồi. Tôi nói: “Thực ra, các học viên Đại Pháp là người tu luyện. Chỉ là chúng em quá may mắn vì được tu luyện Đại Pháp của vũ trụ, và chúng em có thể tu luyện mà không cần trở thành sư.”

Anh ấy nói: “Anh hiểu, chú không phải là người thường. Sư phụ Đại Pháp của chú đã dạy chú về vấn đề bệnh tật. Cô nhà chú đã tu không đủ tốt nên mất sớm.”

Tôi nói với anh ấy về thể ngộ của riêng mình về Pháp lý: “Sư phụ lĩnh tiến môn, tu hành tại cá nhân.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân). Anh ấy đã gật đầu đồng ý.

Trong bữa ăn, anh trai thứ hai của tôi nói: “Trước hết, tôi có vài lời muốn nói. Chúng ta đều đã hiểu lầm cậu út nhà mình vì điều đã xảy ra với vợ cậu ấy. Giờ, tôi hiểu rằng cậu ấy không phải là người thường. Tổ tiên của chúng ta đã tích đức nên sinh được cậu ấy trong gia đình chúng ta. Những gì cậu ấy nói với chúng ta là để tốt cho chính chúng ta, vậy mà chúng ta đã không hiểu điều đó. Từ giờ, tôi sẽ giải thích cho mọi người nếu mọi người không hiểu cậu ấy.”

Tôi đã suýt khóc sau khi nghe thấy anh trai của mình nói. Tôi vẫn thường nói với các thành viên trong gia đình mình về Pháp Luân Công và cuộc bức hại với ngữ khí rằng tôi nói về các vấn đề đó là để tốt cho chính họ. Kết quả đã không được tích cực. Anh thứ hai của tôi đã thay đổi rất nhiều khi tôi buông bỏ cái tình của mình đối với anh ấy mà đối đãi với anh ấy như là một chúng sinh cần phải cứu. Đúng như Sư phụ đã giảng:

“Biểu hiện lớn nhất của Thiện chính là Từ Bi; Ông là thể hiện năng lượng to lớn. Ông có thể giải thể hết thảy những gì không đúng đắn.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009, Giảng Pháp tại các nơi IX)

Trải nghiệm của tôi là một lời nhắc nhở đối với những người tu luyện chúng ta: để giảng chân tướng đòi hỏi phải có sự từ bi, trí huệ, chính niệm mà không chấp trước vào tình.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/1/10/-418358.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/7/191763.html

Đăng ngày 17-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share