Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-03-2021] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, trong tu luyện của mình đã phát triển công năng và nhìn được bằng thiên mục. Nhiều đồng tu thích tiếp xúc với tôi. Một số đến thảo luận các vấn đề liên quan đến các hạng mục mà chúng tôi làm cùng nhau, còn số khác thì chỉ tò mò về năng lực của tôi. Tôi xin chia sẻ một số thể ngộ của tôi liên quan đến công năng.

Đối với các đồng tu có công năng bị khóa

Nhiều học viên tu luyện trong tình trạng bị khóa (nghĩa là công năng của họ và thiên mục có được từ tu luyện là không để cho họ sử dụng) và một số học viên rất háo hức muốn biết vì sao họ gặp phải một số vấn đề nào đó. Khi gặp các học viên có công năng và nhìn được bằng thiên mục, họ có thể dễ bị can nhiễu khi họ tin vào cái mà người khác nhìn thấy thay vì đánh giá mọi việc theo Pháp.

Sư phụ đã dạy chúng ta:

“Trong tu luyện đây là một vấn đề rất nghiêm túc; chỉ có tuân theo Đại Pháp này mà hành động mới là đúng. Chư vị không được [phép vì] thấy người ta [có] công năng, thần thông, nhìn thấy một số điều, rồi sau đó theo người ta, nghe theo người ta. Chư vị rồi sẽ làm hại họ, họ sẽ sinh tâm hoan hỷ, cuối cùng những gì mà họ có sẽ bị mất hết, đóng lại hết; rốt cuộc [họ] sẽ bị rớt xuống.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Sư phụ đã an bài cho chúng ta tu luyện trong mê, và đây là an bài tốt nhất và phù hợp nhất cho chúng ta. Tôi nghĩ chúng ta thực sự không nên để tâm nhiều vào những gì mà những người có công năng nói, và chúng ta nhất định không để những gì họ nói dẫn động. Chúng ta phải luôn lấy Pháp làm thầy.

Đối với các đồng tu có công năng không bị khóa

Sư phụ cấp cho chúng ta những công năng này để chúng ta bước tốt hơn trên con đường tu luyện của mình, không phải để chúng ta can nhiễu các đồng tu hay để có được danh tiếng hay vai trò nào đó trong các đồng tu. Khi làm việc với các học viên có công năng bị khóa, tôn trọng con đường tu luyện mà họ đang đi là rất quan trọng.

Hãy phối hợp với họ trên cơ sở tình thế thực tại. Đừng quá để ý đến bản thân hay công năng của mình, nó có thể dấy khởi tâm tò mò, tâm hoan hỷ, sự ỷ lại, hay các chấp trước khác. Chúng ta phải thừa nhận những hạn chế và những khía cạnh còn thiếu sót của chúng ta, như thế chúng ta sẽ không can nhiễu các đồng tu hay gây ra nguy hại không thể sửa chữa được cho họ.

Nhiều học viên biết về tôi và muốn gặp tôi. Đối mặt với tình huống này, tôi không bao giờ gặp bất kỳ người lạ nào trừ khi thực sự cần thiết. Hơn nữa, tôi không bao giờ cảm thấy rằng mình khác biệt với bất kỳ học viên nào khác.

Khi tương tác với các đồng tu, tôi thường có thể nhìn thấy sự ghen tỵ, thán phục, tò mò, và các chấp trước khác của họ. Trong những trường hợp này, tôi không có lựa chọn nào khác là phải tránh xa họ. Tôi đã từng chỉ ra những chỗ thiếu sót của họ, nhưng một số vị bị ám ảnh về điều này, nên ít giao lưu là một lựa chọn tốt hơn trong tình huống này.

Một học viên có công năng không bị khóa có thể biết được một số thứ anh ta cần biết khi làm ba việc. Pháp có những yêu cầu nghiêm khắc hơn nhiều đối với những người này, và họ phải hết sức thận trọng để không vượt qua khỏi trạng thái chấp nhận được trong thế giới này.

Ở trong Pháp phối hợp với các đồng tu mới là then chốt

Dù trạng thái tu luyện của một cá nhân ở tầng thứ nào, làm việc cùng nhau sẽ dễ dàng chỉ khi chúng ta không chấp trước vào chính bản thân mình. Nhưng nếu chúng ta không ở trong Pháp, thì khi đó việc tiếp xúc quá nhiều có thể chỉ gây ra can nhiễu và nguy hại cho cả hai phía.

Nhiều khi không dễ mà tìm ra được các chấp trước. Ví dụ, một học viên muốn tôi nhìn bằng thiên mục để chỉ cho anh ta làm thế nào để kiếm tiền. Tôi bảo anh ta rằng anh ta đang lợi dụng Pháp và công năng của đồng tu. Nó phá hoại Pháp và hoàn toàn không phù hợp. Anh ta không đề nghị tôi làm việc đó nữa, nhưng anh ta liên tục điện thoại cho tôi, nói rằng anh ta nhớ tôi và chỉ là muốn nghe thấy giọng tôi. Tôi nói rằng anh ta vẫn muốn sử dụng công năng của tôi để giúp anh ta nhưng anh ta giả bộ không phải vậy. Nếu không tại sao anh ta muốn gặp tôi hay nghe thấy giọng tôi?

Người tu luyện không có công năng không được sùng bái hay thán phục những người có công năng, bởi vì một số người có công năng không có nghĩa là họ tu được cao hơn hay tốt hơn.

Sư phụ đã dạy chúng ta:

“công năng bản tiểu thuật

Đại Pháp thị căn bản“

(Cầu chính Pháp môn-Hồng Ngâm)

Tạm dịch:

“công năng là thuật nhỏ

Đại Pháp là căn bản”

(Cầu chính Pháp môn-Hồng Ngâm)

Với sự phức tạp của vũ trụ, các đồng tu có công năng và/hoặc nhìn được bằng thiên mục đều có các giới hạn của bản thân họ. Cao nhất, họ cũng chỉ có thể biết được cái gì họ được phép biết ở tầng thứ của bản thân họ. Chỉ có Sư phụ, người đã an bài, biết được con đường tu luyện của mỗi cá nhân.

Các đồng tu có công năng phải chú ý không để bị công năng cuốn đi. Cho dù bạn có thể đạt được điều gì đó bằng công năng của mình, điều đó cũng không là gì cả-mọi thứ có được đều là từ Pháp.

Cá nhân tôi, khi tôi nhận ra một học viên có chấp trước đối với năng lực của tôi, tôi sẽ tránh họ. Tôi hy vọng rằng họ sẽ lý tính hơn và xử lý mọi việc dựa theo Pháp. Bất kể tôi làm gì, tôi hy vọng tôi sẽ không làm phiền hay can nhiễu các đồng tu. Chúng ta hãy trân quý cơ duyên vạn cổ này để tu luyện Đại Pháp.

[Ghi chú của người biên tập: Bài viết này chỉ thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả và tác giả phải chịu trách nhiệm cá nhân về tính đúng sai. Mong độc giả tự mình cân nhắc.]

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/26/-422513.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/6/191750.html

Đăng ngày 10-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share