Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc,Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-02-2021] Sư phụ Lý Hồng Chí giảng:

“Chính niệm của chư vị, hết thảy những gì chư vị làm, đều là từ trong Pháp mà ra, do vậy mọi người dẫu bận rộn đến mấy cũng không được sao nhãng học Pháp.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia ở Mỹ quốc năm 2002)

Để hiểu sâu hơn về Pháp, tôi đã học thuộc lòng cuốn Chuyển Pháp Luân ba lần và chép lại ba lần. Đó là hơn 10 năm trước. Vào tháng Giêng năm nay, tôi bắt đầu chép lại cuốn Chuyển Pháp Luân, và bây giờ tôi đã chép đến lần thứ hai.

Tăng cường học Pháp

Bây giờ tôi học hai bài giảng trong Chuyển Pháp Luân mỗi sáng. Nếu có tình huống đặc biệt nào đó khiến tôi không thể học Pháp, tôi sẽ học vào ngày hôm sau. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cách đây 24 năm. Nói chung, tôi đã học Chuyển Pháp Luân hơn nghìn lần. Tôi thường cảm thấy lần nào cũng như lần đầu tôi đọc cuốn sách. Tôi càng học Pháp, tôi càng muốn học thêm. Tôi càng học, tôi càng cảm thấy rạng rỡ và hạnh phúc hơn. Tôi cảm thấy khoảng cách giữa tôi và các tiêu chuẩn của Pháp được thu hẹp lại, và ý thức về trách nhiệm của tôi ngày càng mạnh hơn. Các đệ tử Đại Pháp vì Pháp mà đến; họ là những sinh mệnh do Đại Pháp tạo ra, và họ gánh vác sứ mệnh to lớn là cứu độ chúng sinh.

Tôi cũng học các bài giảng Pháp khác của Sư phụ, Tinh Tấn Yếu Chỉ và Hồng Ngâm. Mỗi lần kinh văn mới của Sư phụ được đăng tải, tôi đọc hơn chục lần, và ghi nhớ ngay trong ngày nếu không quá dài. Tôi ngồi ở tư thế song bàn hoặc đơn bàn khi học Pháp.

Nhờ liên tục học Pháp, tôi đã củng cố tín tâm với Sư phụ và Pháp, cũng như quyết tâm tu luyện của mình. Trong thời gian tôi bị bắt giữ phi pháp, tôi liên tục học hai đến ba bài giảng trong Chuyển Pháp Luân hằng ngày, đôi khi là bốn đến năm bài giảng mỗi ngày. Học Pháp nhiều giúp tôi giữ được thanh tỉnh, và tôi không bị lừa dối bởi những lời ngụy biện và phỉ báng của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi ra khỏi lớp tẩy não bằng chính niệm.

Việc tăng cường học Pháp trong một thời gian dài đã khiến con đường tu luyện của tôi trở nên suôn sẻ hơn. Mặc dù có những can nhiễu và khảo nghiệm, nhưng không có những va vấp hay trở ngại lớn nào.

Tôi phải hướng nội khi gặp khổ nạn

Thông qua học Pháp, tôi hiểu sâu sắc rằng hướng nội là điểm khác biệt căn bản giữa người tu luyện và người thường. Do đó, người tu luyện phải hướng nội khi gặp vấn đề, và nếu họ làm vậy, những kết quả bất ngờ sẽ đến.

Năm 2014, cựu thế lực đã lấy đi mạng sống của hai học viên cao tuổi dưới hình thức nghiệp bệnh. Họ cũng khoảng tầm tuổi như tôi. Chúng tôi cùng trong nhóm học Pháp chung và phối hợp tốt với nhau. Chúng tôi thường chỉ ra thiếu sót của nhau, và dễ dàng tiếp nhận góp ý của nhau. Việc này đã luôn như vậy trong hơn 20 năm.

Sự ra đi của những học viên này đã khiến tôi rất sốc. Tôi đã bị mắc kẹt trong tình với họ trong một thời gian dài, và tôi không thể tự thoát ra. Niềm tin của tôi vào Sư phụ và Đại Pháp đã bị dao động, và sức khỏe của tôi rơi vào trạng thái tồi tệ.

Vào tháng 9 năm 2015, tôi đột nhiên cảm thấy yếu và không muốn ăn uống. Các triệu chứng nặng hơn vào ngày hôm sau và bụng tôi bị đau. Bên trái bụng của tôi cảm thấy cứng, và tôi có thể cảm thấy một khối u lớn hơn quả trứng. Gia đình tôi khăng khăng đòi tôi đi bệnh viện để điều trị, nhưng tôi đã từ chối.

Tôi nghĩ: “Mình là một người tu luyện. Miễn là mình kiên trì học Pháp và luyện công, mình chắc chắn sẽ có thể vượt qua khảo nghiệm này.” Con rể tôi là một bác sỹ y khoa, và cháu nói: “Mẹ bị tắc ruột. Hầu hết mọi người đều bị tắc ruột già, nhưng khối tắc ruột của mẹ thì nhỏ. Mẹ phải tới bệnh viện để phẫu thuật, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng!”

Mặc dù tôi không đến bệnh viện lúc đó, nhưng tôi vẫn sử dụng các biện pháp thông thường và uống thuốc tại nhà. Tuy nhiên, nó không hiệu quả. Bảy ngày sau, bụng tôi đau hơn.Tôi cảm thấy rất khó chịu và đổ mồ hôi toàn thân. Tôi dao động trong tâm, và có suy nghĩ rằng tôi không thể chịu đựng được nữa. Tôi không thể nằm hay ngồi. Đôi khi tôi thậm chí có những ý niệm xấu, nhưng sau đó tôi nhanh phủ nhận chúng.

Tôi kiên trì học Pháp và luyện công. Tôi nghĩ: “Mình có Sư phụ đang chăm lo cho mình. Tại sao tà ác dám bức hại như vậy? Mình đã làm gì sai? Có phải là vì mình không thể buông bỏ tình với hai học viên cao tuổi đã qua đời không; vậy thì mình đã bị cựu thế lực lợi dụng và bức hại. Lúc đó, bụng tôi đột nhiên chuyển một cái, và tôi cảm thấy khá hơn trước một chút.

Lần này, Pháp của Sư phụ xuất hiện trong đầu tôi:

“[nếu] chư vị không bỏ được cái tâm ấy, không bỏ được cái [suy nghĩ về] bệnh ấy, [thì] chúng tôi chẳng thể làm gì, đối với chư vị chẳng thể giúp được.” (Bài giảng thứ Nhất-Chuyển Pháp Luân)

Hai học viên đã qua đời cũng là các đệ tử của Sư phụ, và Ngài đang chăm lo cho họ. Tôi nhớ họ. Tôi lo ngại rằng tôi sẽ gặp chuyện tương tự, và tôi thường bị quẩn quanh với suy nghĩ đó và không thể thoát ra. Đó là một chấp trước rất mạnh, và nó không phải là điều mà Sư phụ muốn, cũng không phải là điều mà hai học viên đã qua đời muốn chứng kiến.

Tôi xấu hổ về mình. Tôi đã tu luyện trong nhiều năm như vậy, và tôi không hướng nội khi gặp vấn đề, cũng không tu luyện chiểu theo Pháp. Tôi không nghĩ đến Sư phụ và Đại Pháp trước tiên mà coi mình như một người thường.

Khi tôi hướng nội và nhận ra vấn đề của mình, Sư phụ lập tức thanh lý tà ác đã bức hại tôi.

Khi tôi đi vệ sinh, tôi nghe thấy một tiếng “phạch,” và một vật thể giống như một hòn đá rơi vào bồn cầu. Lập tức, bụng tôi không còn đau nữa, và lưng dưới của tôi thẳng lại như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. Tất cả cơn đau đã biến mất; toàn bộ cơ thể tôi ấm áp và rất dễ chịu. Những giọt nước mắt biết ơn lăn dài trên má tôi. Cảm ơn Sư phụ vì sự cứu độ từ bi của Ngài!

Phát chính niệm thanh trừ tà ác

Phát chính niệm để diệt trừ tà ác là một trong ba việc mà Sư phụ yêu cầu đệ tử Đại Pháp làm. Tôi đã tu luyện với các công năng bị khóa. Vì vậy tôi không thể thấy được những cảnh tượng hoành tráng trong trận chiến giữa thiện ác trong những không gian khác, hoặc không cảm thấy bất cứ điều gì khi phát chính niệm. Kết quả là, tôi không chắc chắn liệu nó có hiệu quả không. Tâm trí tôi thường vẩn vơ và không tập trung. Phát chính niệm bốn lần toàn cầu mỗi ngày chỉ làm theo hình thức.

Một sự việc đã thay đổi thái độ của tôi về việc phát chính niệm. Mùa Đông năm 2015, chủ ý thức của một học sinh cấp ba là con gái của một học viên trong cộng đồng của chúng tôi thường ly thể. Sau khi chủ nguyên thần ly thể, cơ thể cô ấy sẽ nằm bất động trên giường từ bốn đến năm tiếng đồng hồ, vào ban ngày hoặc giữa đêm khuya, hầu như không còn thở, và cô ấy không thể tỉnh lại.

Khoảng 7 giờ tối, bốn hoặc năm học viên và tôi tới nhà của vị học viên kia và phát chính niệm cho con gái của bà ấy và gọi chủ nguyên thần của cô bé quay trở về. Chúng tôi quét sạch cựu thế lực, lạn quỷ, và tà linh đã bức hại cô bé trong các không gian khác. Chúng tôi phát chính niệm trong khoảng 30 phút, và cô gái đột nhiên tỉnh lại. Sau khi tỉnh lại, cháu đi tới phòng khách và nói chuyện với mọi người. Kể từ đó, cháu đã bình thường.

Tôi không cảm thấy điều gì khi phát chính niệm lúc đó, nhưng nó tạo ra một năng lượng to lớn mà tôi chưa từng tưởng tượng nổi. Nó giống như Sư phụ giảng:

“Tuy nhiên, các đệ tử Đại Pháp toàn cầu thống nhất phát chính niệm vào một thời gian nhất định, lực lượng ấy là không thể đo lường. Vậy nên, mỗi cá nhân, đều có thể với chính niệm rất mạnh mẽ đối đãi việc này, nếu ngay từ đầu làm thật tốt, có thể là tà ác hiện nay không còn nữa.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2007)

Kể từ đó, tôi đặc biệt chú ý đến việc phát chính niệm và cố gắng không bỏ lỡ bốn lần phát chính niệm toàn cầu cùng các học viên. Nếu tôi lỡ một lần, tôi sẽ thực hiện lại sau đó. Tôi cũng phát chính niệm để diệt trừ tà ác trong khu vực của chúng tôi thường xuyên hơn.

Các đệ tử Đại Pháp là những sinh mệnh do Đại Pháp tạo ra. Họ là những người tu luyện bước đi trên con đường thần thánh và gánh vác trọng trách lớn và sứ mệnh lịch sử. Tôi đã giảng chân tướng cho các chúng sinh nhiều nhất có thể và thuyết phục họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi đã nói chuyện với người thân và người lạ. Trong số người thân và họ hàng của tôi, 45 người đã thực hiện tam thoái. Một trong số đó, vợ của cháu trai tôi là một giáo viên tiểu học. Tôi đã giảng chân tướng cho cháu trong 12 năm trước khi cháu đồng ý thoái.

Tôi cũng chủ động tìm lại những đồng nghiệp và bạn bè cũ, đến thăm nhà họ, mời họ đi ăn tối, và tìm cơ hội để nói với họ chân tướng về Đại Pháp. Tôi cũng đưa cho họ một bản Cửu Bình và thuyết phục họ làm tam thoái. Nhiều người họ làm việc trong chính phủ và là các công chức đã nghỉ hưu bị đầu độc sâu bởi ĐCSTQ. Thật không dễ dàng khi giảng chân tướng cho họ. Tuy nhiên, dưới sự bảo hộ của Sư phụ, nhiều người đã hiểu được chân tướng, thoái ĐCSTQ và chọn một tương lai tươi sáng.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/2/9/419323.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/7/191764.html

Đăng ngày 01-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share