Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-04-2021] Vào ngày 2 tháng 4 năm 2021, bốn người dân thành phố Lô Châu, tỉnh Tứ Xuyên đã bị đưa ra xét xử vì đức tin của họ vào Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả thân lẫn tâm cổ xưa đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999. Hai trong số các học viên Pháp Luân Công đã được đại diện bởi luật sư, những người đã biện hộ vô tội cho họ. Tất cả bốn học viên cũng đã tự làm chứng để biện hộ cho bản thân và yêu cầu được xử trắng án.

Bốn học viên, bao gồm bà Lý Thế Phương, bà Đại Quần Anh, ông Lưu Khai Thắng và vợ ông, bà Giản Hồng Mai, đã bị bắt tại một chợ nông sản vào ngày 16 tháng 8 năm 2020. Họ ban đầu bị giam giữ tại Trại tạm giam huyện Hợp Giang và sau đó bị chuyển đến trại tạm giam quận Nạp Khê. Cảnh sát lục soát nhà của họ trong khi họ vẫn đang bị giam giữ. Sách Pháp Luân Công, ảnh của Nhà sáng lập Pháp Luân Công, máy tính, điện thoại di động và một số thẻ nhớ máy tính của họ đã bị tịch thu. Cảnh sát đã ngụy tạo số đồ bị tịch thu dùng làm bằng chứng truy tố để chống lại họ.

Vào ngày 4 tháng 9 năm 2020, luật sư của bà Đại đã đến thăm bà tại trại tạm giam, và cũng thúc giục Vương Trung Hòa, cảnh sát phụ trách vụ án hủy bỏ cáo buộc chống lại bà.

Vào ngày 23 tháng 10 năm 2020 sau khi biết rằng cảnh sát đã chuyển vụ việc của các học viên lên Viện Kiểm sát huyện Hợp Giang, luật sư của bà Đại đã đệ trình hồ sơ ​​pháp lý của mình vào ngày 30 tháng 11, kêu gọi công tố viên không truy tố bà.

Luật sư viết rằng tự do tín ngưỡng là giá trị phổ quát và thân chủ của ông không vi phạm bất kỳ luật nào khi tu luyện Pháp Luân Công hoặc nói với mọi người về điều đó. Ông kêu gọi công tố viên bảo vệ công lý và đưa ra quyết định dựa trên lương tâm của mình.

Tuy nhiên, công tố viên vẫn truy tố các học viên vào ngày 5 tháng 1 năm 2021. Khi luật sư của bà Đại đến Tòa án huyện Hợp Giang để nộp giấy tờ ủy quyền vào ngày 26 tháng 1, thẩm phán cho biết ông đã chỉ định bốn luật sư đại diện cho các học viên và một phiên xét xử đã được lên kế hoạch vào ngày 3 tháng 2.

Luật sư của bà Đại nói với thẩm phán rằng ông đã được gia đình bà Đại ủy thác và bà Đại không cần phải có luật sư nào do tòa án chỉ định, người sẽ nhận tội thay cho bà theo chỉ đạo của thẩm phán.

Không thể bắt bẻ luật sư, thẩm phán đã phải dời phiên xử sang ngày 3/3.

Vào ngày 27 tháng 1 khi luật sư đến thăm bà, bà nói với ông rằng luật sư do tòa án chỉ định đã đến thăm bà trước đó và nói dối bà rằng luật sư riêng của bà đã không liên hệ với Viện kiểm sát hoặc tòa án để tiếp quản vụ việc của bà.

Khi biết về việc tòa án chỉ định luật sư cho các học viên, gia đình bà Lý cũng đã thuê một luật sư để biện hộ vô tội cho bà, điều này khiến thẩm phán phải hoãn phiên xét xử cho đến ngày 2 tháng 4.

Vào ngày xét xử, cả luật sư của bà Lý và bà Đại đều bị chấp hành viên tòa án yêu cầu kiểm tra an ninh. Các luật sư từ chối làm như vậy vì theo luật họ được miễn kiểm tra an ninh. Chủ tọa phiên tòa, Trần Tiểu Dung, ban đầu đổ lỗi cho các luật sư vì đã từ bỏ quyền đại diện của họ đối với các học viên bằng cách không hợp tác với kiểm tra an ninh, nhưng các luật sư bác bỏ rằng chính thẩm phán đã cố gắng tước quyền đại diện bào chữa của họ. Sau những giây phút bế tắc, một chủ tọa khác của tòa án đã đến và cho phép các luật sư vào tham dự.

Trong phiên xét xử, bà Giản đã bãi nhiệm luật sư do tòa án chỉ định, trong khi ông Lưu vẫn giữ quyền đại diện đối với luật sư của mình. Cả luật sư của bà Lý và bà Đại đều biện hộ vô tội thay cho họ. Tất cả bốn học viên cũng đã tự làm chứng cho mình và không nhận tội.

Một số chấp hành viên tòa án đã đứng gần các luật sư trong phiên xét xử và tòa án cũng đặt camera để ghi lại mọi động thái của các luật sư.

Luật sư bào chữa vô tội cho bà Đại

Luật sư của bà Đại cho biết trong nội dung bào chữa của mình rằng bà Đại tu luyện Pháp Luân Công để cải thiện sức khỏe và tính cách của mình. Bà cố gắng sống theo các nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn, và không có ý định phạm tội hay làm tổn hại đến bất kỳ ai. Luật sư nói thêm rằng một người không thể bị truy tố vì suy nghĩ hoặc tín ngưỡng tâm linh của mình, điều này cần được pháp luật ưu tiên bảo vệ hàng đầu.

Công tố viên buộc tội cả bốn học viên tội “lợi dụng tổ chức tà giáo phá hoại việc thực thi pháp luật.” Luật sư của bà Đại đã bác bỏ và lập luận rằng công tố viên không cung cấp được bất kỳ bằng chứng nào về việc bà đã phá hoại việc thực thi pháp luật. Ngoài ra, không có luật nào hình sự hóa Pháp Luân Công ở Trung Quốc hay quy kết Pháp Luân Công là tà giáo. Không có bằng chứng nào chỉ ra tư cách thành viên hoặc vai trò của bà Đại trong bất kỳ “tổ chức tà giáo” nào hoặc việc bà đã nhận bất kỳ nguồn tài trợ và chỉ đạo nào để cản trở việc thực thi pháp luật như cáo buộc của công tố viên.

“Trên thực tế, Pháp Luân Công không có bất kỳ thành viên nào hoặc bất kỳ hình thức tổ chức nào. Người ta có thể đến và đi khi họ muốn. Không có bằng chứng nào chứng minh việc tu luyện Pháp Luân Công liên quan đến các hoạt động tà giáo”, luật sư nói.

Ông tiếp tục: “Thân chủ của tôi chỉ là một học viên Pháp Luân Công bình thường. Bà ấy chỉ muốn trở thành một công dân tốt, tuân thủ pháp luật. Tất cả những gì bà ấy làm là để cho mọi người biết sự thật về Pháp Luân Công một cách bình hòa và làm sáng tỏ sự hiểu lầm của họ về môn tu luyện. Bà ấy không gây tổn hại hoặc thiệt hại cho bất kỳ ai hoặc bất kỳ tổ chức nào, cũng không gây rối trật tự xã hội. Về những tài liệu Pháp Luân Công bị tịch thu từ bà ấy, một phần là những bài giảng để bà áp dụng hàng ngày, và những tài liệu khác giống như tờ rơi quảng cáo được phát trong các cửa hàng. Các nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn của Pháp Luân Công là những giá trị phổ quát. Tôi không thấy có gì sai trong việc quảng bá các nguyên lý này.“

Bằng chứng ngụy tạo

Trong quá trình tự bào chữa, bà Giản kể lại việc cảnh sát cấm bà uống nước trong thời gian dài thẩm vấn và còn bắt bà khai nhận không đúng sự thật bằng cách đe dọa sẽ ép con trai bà ly hôn với vợ. Bà cho biết lời thú tội mà bà đã đưa ra trong hoàn cảnh như vậy là sai sự thật và cần được loại bỏ.

Bà Giản nói thêm rằng cảnh sát đã cho bà xem ảnh của ông Lưu và bà Đại, và hỏi bà đó có phải là ông Lưu hay bà Đại không. Bà đã trả lời là đúng, sau đó cảnh sát ghi lại cảnh bà thừa nhận đã phân phát tài liệu với ông Lưu và bà Đại. Các học viên khác cho biết cảnh sát cũng đã làm điều tương tự với họ.

Luật sư của bà Đại lập luận rằng vì các học viên đã biết nhau trước khi bị bắt nên việc họ nhận ra ảnh của nhau là hết sức bình thường không thể cáo buộc rằng họ đã đi cùng nhau để phân phát tài liệu.

Công tố viên tuyên bố rằng các học viên đã phân phát hơn 800 tờ rơi Pháp Luân Công và anh ta có sáu nhân chứng để làm chứng về điều đó trước tòa, nhưng đã không có nhân chứng nào xuất hiện trong phiên xét xử.

Gia đình và bạn bè của học viên bị chặn bên ngoài phòng xử án

Tòa án chỉ cho phép một thành viên gia đình của mỗi học viên tham dự phiên xét xử. Nhưng cả bà Lý và các thành viên trong gia đình bà Đại đều bị cấm tham dự phiên xét xử vì cảnh sát tuyên bố rằng họ là nhân chứng chống lại các học viên, đơn giản vì họ đã ký vào danh sách các đồ vật bị tịch thu. Hầu hết các phòng đều có mặt các nhân viên chính quyền.

Các sĩ quan có vũ trang tuần tra bên ngoài tòa án và chặn không cho bạn bè của các học viên và các thành viên khác trong gia đình vào bên trong. Nhiều người qua đường cũng bị cảnh sát thẩm vấn về việc tại sao họ có mặt ở đó.

Bức hại nhiều lần

Đây không phải là lần đầu bốn học viên bị nhắm đến vì đức tin của họ

Bà Lý, 67 tuổi, từng là một giám đốc và thư ký của Nhà máy ga trải giường và khăn trải giường Lô Châu. Bà cho biết Pháp Luân Công đã chữa khỏi nhiều bệnh cho bà, bao gồm thiếu máu não, chóng mặt, mất ngủ, sỏi mật, thiếu máu, viêm gan và suy giảm trí nhớ. Vì có được một thân thể khỏe mạnh, bà đã kiên định đức tin của mình sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999. Kết quả là bà đã bị giam giữ sáu lần trước lần bắt giữ gần đây nhất, với thời gian giam giữ lâu nhất là 15 tháng. Nhà của bà đã bị lục soát năm lần, và bà cũng đã bị đưa đến trung tâm tẩy não hai lần.

Ông Lưu, 48 tuổi, là kỹ sư cấp cao của Cục Địa chất và Khoáng sản Tứ Xuyên, đồng thời là cố vấn kỹ thuật kiêm kỹ sư trưởng của Viện Khảo sát Địa chất Thủy văn. Ông cho biết Pháp Luân Công đã dạy ông trở thành một người ngay thẳng và tốt bụng. Ông không bao giờ nhận hối lộ và luôn nhận được sự tin tưởng và tôn trọng từ các đồng nghiệp của mình. Vợ ông, bà Giản là giáo viên âm nhạc tiểu học. Bà đã khỏi bệnh cường giáp, thiếu máu nặng và các bệnh phụ khoa sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1996. Chứng yếu dây thanh quản của bà cũng đã được chữa khỏi và bà có thể hát và dạy học trở lại. Vì kiên định đức tin của mình, cặp vợ chồng đã bị bắt vào năm 2001, và bà Giản đã bị kết án lao động cưỡng bức 2 năm rưỡi.

Bà Đại, 68 tuổi, là một công nhân về hưu của Nhà máy Carton Lô Châu. Nhiều căn bệnh của bà, chẳng hạn như đau ngực, đau cổ tử cung và bắp chân đã được chữa khỏi sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 8 năm 2009. Bà bị bắt vào năm 2010 vì phân phát tài liệu Pháp Luân Công. Cảnh sát đã lấy túi xách của bà để khám xét và tìm thấy tài liệu Pháp Luân Công bên trong. Bà đã được thả vài giờ sau đó sau khi chụp ảnh và viết cam kết.

Bài liên quan:

Tứ Xuyên: Bốn người dân đối mặt với truy tố vì đức tin của họ vào Pháp Luân Công

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/14/423345.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/2/193481.html

Đăng ngày 13-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share