Bài viết của học viên mới Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 18-05-2021] Tôi là học viên mới vừa bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn một năm. Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi là một người tự tư tự lợi, ngày ngày chỉ nghĩ làm sao kiếm tiền, làm sao để ăn ngon uống ngon mà thôi. Tôi cho rằng mình có chút thành tựu trong việc kinh doanh cá nhân nên chẳng tin tưởng gì cả. Tôi của thời điểm đó hoàn toàn là một người vô Thần luận, hơn nữa tính khí đặc biệt nóng nảy.

Nhưng mà, những gì trải qua hơn một năm nay khiến tôi thay đổi rất nhiều, tôi của ngày hôm nay và tôi của thời điểm đó dường như là hai người khác hẳn.

Nhà tôi làm kinh doanh cá thể, vợ tôi là đệ tử Pháp Luân Đại Pháp đã tu luyện nhiều năm. Nhiều năm nay mọi chuyện trong nhà đều rất thuận lợi. Đến cuối năm 2018, tôi thường cảm giác thân thể mình không thoải mái. Dần dần trở nên càng nghiêm trọng. Khi nghiêm trọng nhất, trong dạ dày toàn là khí, chướng lên như một quả bóng đầy hơi, và chẳng ăn nổi chút gì. Cảm giác đau chướng bụng thực sự khiến tôi rất khó chịu đựng.

Đầu năm 2019, bệnh tình của tôi càng nghiêm trọng hơn, từ bao tử cho đến bụng, toàn bộ phần bụng khó chịu dữ dội, căn bản không dám ăn cơm, chỉ có thể húp chút cháo cho đỡ xót ruột. Đến bệnh viện kiểm tra, kết quả cho thấy chỗ nào của hệ tiêu hóa cũng không ổn, tất cả đều bị viêm nhiễm. Từ đó về sau, tôi bắt đầu chạy chữa tứ phương.

Tây Y tôi cũng đến khám, Trung Y tôi cũng đến khám, bệnh viện tốt nhất trong tỉnh thành cũng đều đến cả. Uống vô số thuốc, tiêm vô số mũi, sử dụng hết các biện pháp, cũng không chữa được bệnh của tôi. Tôi cân nặng từ hơn 90kg xuống còn khoảng 75kg. Bác sĩ bắt mạch cho tôi, và nói rằng: thể chất tôi yếu, không bằng một người phụ nữ. Khi đó, tôi thực sự cảm thấy cuộc sống chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Vợ thường nói với tôi rằng, nếu tôi tu luyện Đại Pháp sẽ khỏe lại. Nhưng mà, lúc đó căn bản là tôi không tin, còn thường biện luận với cô ấy. Và, tôi trải qua mỗi ngày dài như một năm, kinh doanh bận rộn với tâm trạng ức chế chán nản.

Đến cuối năm 2019, bệnh trạng càng nghiêm trọng, ruột thừa cũng thường xuyên đau thắt dữ dội, cũng không quản lý nổi công việc kinh doanh trong nhà. Vợ lại nhắc tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi ấy tôi đã đùa cợt với cô ấy rằng: “Muốn tôi tu luyện cũng được, cho tôi một giấc mơ đi, rồi tôi mới tin.” Vợ tôi không nói gì, còn tôi cũng chẳng mấy quan tâm.

Nào ngờ đến tối ngày thứ ba, tôi thực sự có một giấc mơ: sáng sớm, tôi đến một quán ven đường ăn sáng. Trời hãy còn mờ tối, bỗng bầu trời phía Đông có gì đó phát sáng. Tôi ngồi xuống ghế bên đường, vừa ngồi xuống đã nghe mấy người ở bàn phía Đông hô lớn: “Nhìn kìa, đó là gì vậy?” Những người khác đều đứng dậy bước ra bên ngoài lều xem. Tôi cũng hiếu kỳ và bước ra khỏi lều ăn sáng.

Tôi nhìn thấy trên bầu trời phía Đông có một điểm sáng nhỏ màu hồng, rồi lớn dần lên, cuối cùng bất ngờ mở bung ra, trở thành bốn chữ lớn “Pháp Luân Đại Pháp”, dùng lời không thể miêu tả hết được bốn chữ màu hồng to lớn này, cứ sáng ngời ngời. Ngay sau đó có một giọng nam nói rằng: “Xã hội nhân loại đến đây là kết thúc.”

Bấy giờ, tôi lập tức nhớ đến lời vợ bình thường hay nói. Cô ấy thường nói với tôi rằng: “Mình không tin tưởng Pháp Luân Đại Pháp, nhưng đây là thật. Nếu đến một ngày đào thải thực sự bắt đầu, mình đừng quên niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, đây là chín chữ chân ngôn có thể bảo mệnh!” Nghĩ đến đây, tôi lập tức song thủ hợp thập, niệm nhiều lần chín chữ chân ngôn, niệm đến khi bản thân tỉnh giấc.

Sau khi giật mình thức dậy, thì không ngủ lại được. Người ta nói, ngày nghĩ gì thì đêm mơ nấy. Nhưng tôi nghĩ mãi vẫn nghĩ không ra, sao có thể nằm mơ vậy nhỉ? Hơn nữa còn rất rõ ràng và thiết thực.

Hôm sau, tôi kể với vợ về giấc mơ, cô ấy nói: “Đây là Sư phụ từ bi, điểm hóa cho anh tu luyện.”

Tôi vẫn ngang ngạnh nói: “Khi nằm mơ, thì điều gì mà chẳng mơ được. Điều này không tính, muốn tôi tin ư, hãy cho tôi một giấc mơ khác!” Viết đến đây, tôi thực sự cảm thấy bản thân lúc ấy quá đáng ghét, và xấu hổ với sự điểm hóa của Sư phụ dành cho mình.

Vì cuối năm là thời điểm kinh doanh bận rộn nhất, nên tôi đành chích thuốc và uống thuốc mỗi ngày, gắng gượng làm việc. Một hôm, ruột thừa đau kịch liệt, thực sự đau đến mức cảm giác sống không bằng chết. Bác sĩ ở phòng khám gần nhà nói: “Anh nên đi phẫu thuật, chứ cứ đau thế này sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”

Tôi về nhà, và nằm trên giường, đau đớn đến nỗi không dám cử động. Vợ tôi nói: “Bây giờ là 11 giờ rưỡi khuya, đâu có bác sĩ nào phẫu thuật cho anh?”

Tôi nói: “Ừ, vậy giờ làm sao?”

Tôi thực sự cảm thấy buồn bã bất an vô cùng. Vợ ngừng mấy phút rồi nói với tôi rằng: “Tôi lấy thu âm giảng Pháp của Sư phụ mở cho mình nghe nhé?”

Tôi đang đau nên trong tâm cũng không nghĩ quá nhiều, thuận theo vợ nói: “Mình lấy đi.”

Vợ đeo tai nghe cho tôi, vậy là tôi nghe Sư phụ giảng Pháp. Khi nghe được hơn 10 phút thì tôi ngủ lúc nào không hay. Tôi ngủ trong khoảng nửa giờ thì tỉnh dậy. Sau khi tỉnh dậy, tôi chết lặng, lập tức nghĩ ra: “Phải rồi, mình có bệnh mà, vừa nãy đau chịu không nổi. Nhưng sao mình ngủ được nhỉ?”

Tôi lập tức lấy tay sờ vào chỗ đau, cảm giác đầu tiên là chỗ chướng khí trong dạ dày không còn nữa, một chút cũng không, bụng co lại, đau ruột thừa cũng hết. Tôi chưa từng thoải mái như vậy, dường như được đổi nội tạng mới vậy.

Tôi nghĩ, sao có thể thế nhỉ? Mình bệnh một năm, đến đâu cũng không trị được, vậy mà trong tích tắc đã tiêu mất?! Lẽ nào Pháp Luân Đại Pháp này là thật sao? Trong não tôi nghĩ lung tung, tinh thần khởi lên, cũng không thấy buồn ngủ gì. Một lúc lâu sau tôi mới ngủ lại được.

Sáng sớm hôm sau thức dậy, tôi cảm thấy đói bụng, ăn liền một bát cơm khô, đã một năm rồi tôi không ăn được cơm khô như vậy. Trong tâm tôi nghĩ: “Chẳng lẽ điều vợ mình nói là thật?” Lại nghĩ, hay là đến một lúc nào đó thì mình khỏe lại cũng nên? Người không ngộ như tôi vẫn bán tín bán nghi. Lúc này, tôi cũng không nói với vợ về cảm nhận của mình. Tôi nghĩ, nếu bệnh ở bụng của mình khỏi hẳn, thì mình mới tin. Đợi mấy hôm nữa xem sao.

Do tôi bắt đầu uống nhiều rượu và ăn thức ăn có tính kích thích ở tuổi đôi mươi nên bụng không khỏe. Nhiều năm qua, hằng ngày tôi đều đi đại tiện 3 lần, 4 lần, và bị viêm đại tràng nặng.

Vậy là, tôi đợi một tuần, mọi triệu chứng ở bụng không những không bị gì, mà tất cả bệnh trạng đều không tái phát, hơn nữa cân nặng còn tăng, cơ thể ngày càng có lực. Nếu chuyện này không xảy ra trên thân tôi, thì dẫu nói thế nào tôi cũng không tin.

Trong nháy mắt, tôi như người bừng tỉnh từ trong mơ, và minh bạch ra rất nhiều điều. Tôi thể hội được sự từ bi của Sư phụ dành cho tôi, Sư phụ đã cứu tôi. Trước đây tôi thực sự đã sai hoàn toàn, cảm thấy xấu hổ với hồng ân của Sư phụ dành cho tôi. Nếu tôi lại chấp mê bất ngộ, thì thật là không thể cứu chữa được nữa. Lần này, trái tim thép của tôi thực sự kiên định tin tưởng Pháp Luân Đại Pháp, kiên định tin tưởng Sư phụ Đại Pháp rồi.

Tôi về nhà, và nói với vợ rằng: “Lần này tôi tin rồi, tôi thật sự tin rồi. Sư phụ điểm hóa cho tôi hết lần này đến lần khác, không ngừng cho tôi cơ hội, nhưng tôi vẫn chấp mê bất ngộ, tôi có lỗi với Sư phụ. Từ nay tôi nhất định tín Sư tín Pháp, sẽ kiên định như sắt thép vậy.” Vợ nghe xong thì vui mừng thay tôi. Và, tôi dùng khoảng thời gian kinh doanh bận rộn nhất để nghỉ phép sớm.

Tôi ngộ rằng, Sư phụ ban cho tôi thân thể khỏe mạnh này là để tôi tu luyện. Tôi chính thức bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 1 tháng 1 năm 2020, tính đến nay cũng hơn một năm. Tôi minh bạch ra rất nhiều, rất nhiều điều, toàn bộ sinh mệnh của tôi đều được cải biến, và tôi hiểu được ý nghĩa chân chính của cuộc sống. Cơ thể của tôi hiện nay khỏe mạnh như hồi hai mươi mấy tuổi vậy.

Một lần nữa xin cảm tạ ân từ bi khổ độ của Sư phụ!

(Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/5/18/【庆祝513】如梦方醒-425777.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/24/193296.html

Đăng ngày 26-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share