Bài viết của một phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-03-2021] Bà Chu Phụng Lan đã bị bắt sau 6 năm trốn tránh cuộc bức hại của chính quyền Trung Quốc chỉ vì bà tu luyện Pháp Luân Công. Bà đã bị đột quỵ vài ngày sau khi được bảo lãnh tại ngoại nhưng thỉnh thoảng cảnh sát vẫn tiếp tục đến sách nhiễu bà. Bà hiện đang phải vật lộn với những di chứng của đột quỵ và việc đi lại cũng như giữ thăng bằng rất khó khăn.

Bà Chu năm nay 72 tuổi, ở thành phố Tuy Hóa, tỉnh Hắc Long Giang. Bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 2 năm 1998. Thông qua việc tu luyện, không chỉ những căn bệnh nghiêm trọng đã lâu năm của bà như: bệnh tim, huyết áp cao, viêm khớp và viêm màng não đã biến mất, mà tính hiếu thắng cùng tâm lý muốn kiểm soát người khác của bà cũng đã được cải thiện. Cả gia đình bà đã thu được lợi ích và có một cuộc sống vui vẻ hơn.

Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công một năm sau đó (tức vào năm 1999), cuộc sống của hàng trăm triệu học viên Pháp Luân Công đã bị đảo lộn, trong đó có cả bà Chu.

Rời khỏi nhà vào năm 2012

Bà Chu đã giúp bà Triệu Mẫn, một học viên ở huyện Khánh An đã phải rời bỏ nhà đi nơi khác để tránh bị bức hại và ổn định chỗ ở trong một ngôi nhà tạm của bà ở Tuy Hóa vào ngày 10 tháng 9 năm 2021. Ngay sau khi bà rời chỗ ở của bà Triệu vào khoảng 3h chiều thì một nhân viên của Phòng 610 quận Bi Lâm có tên là Lưu Khôn Bằng đã chặn bà lại, một cảnh sát khác đi đến từ phía sau và giằng lấy xe đạp của bà Chu.

Lưu nói rằng anh ta bị mất một cái túi xách trông giống chiếc túi xách của bà Chu. Anh ta giật túi của bà và lục soát mà không được bà cho phép. Khi anh ta không tìm thấy gì liên quan đến Pháp Luân Công, anh ta đành để cho bà đi.

Sau đó bà Chu đã phát hiện ra rằng cảnh sát đã nghe lén những cuộc điện thoại của bà với bà Triệu và bắt đầu theo dõi cuộc sống hàng ngày của bà khi bà giúp bà Triệu ổn định chỗ ở.

Vào lúc 7 giờ tối, trước khi bà Chu trở về nhà thì một người hàng xóm đã gọi điện cho bà và bảo bà đừng về nhà vì có một nhóm cảnh sát đang ở bên ngoài tòa căn hộ của bà, có thể là đang tìm kiếm bà. Bà Chu đã làm theo lời khuyên và bỏ trốn.

Các nhân viên của Phòng 610 huyện Khánh An đã bắt bà Triệu và một học viên khác là bà Lưu Trung Kiệt đến thăm bà Triệu vào đúng buổi tối hôm đó.

Sau này bà Chu mới biết bà Triệu, một giáo viên đã nghỉ hưu, đã bị cảnh sát bám theo trên đường khi bà đi từ huyện Khánh An đến Tuy Hóa ngày hôm ấy. Bà Chu đã đón bà ở trạm xe buýt và họ cùng nhau đi đến ngôi nhà mà bà Triệu thuê mà không biết rằng họ đang bị cảnh sát theo dõi.

Sau khi không thể bắt bà Chu, các đặc vụ ở Phòng 610 đã ập đến một vài chỗ ở của bà. Hai thùng chứa sách Pháp Luân Công, các tài liệu giảng chân tướng, 4 máy in, 2 máy tính và các đĩa CD của bà đã bị tịch thu. Họ cũng đến nhà máy sản xuất nước chấm của gia đình bà, phá cửa, đập vỡ kính, lục soát và thậm chí còn tìm kiếm cả bên trong những chảo nước chấm lớn. Các con dâu con rể của bà Chu là chủ của nhà máy đã yêu cầu Phòng 610 phải bồi thường thiệt hại và họ chỉ được trả tiền thay cửa và kính.

Để bắt được bà Chu, cảnh sát đã phải rình ở bên ngoài nhà bà trong suốt 1 tháng.

Cả bà Triệu và bà Lưu đã bị đưa đến Trung tâm tẩy não Tuy Hóa và bị giam giữ phi pháp ở đó trong hơn 6 tháng. Gia đình bà Triệu sau đó đã đưa cho cảnh sát 100.000 nhân dân tệ và gia đình bà Lưu đưa 50.000 nhân dân tệ tiền bảo lãnh để họ được thả.

Cả gia đình bị sách nhiễu

Để tránh bị bắt, bà Chu đã phải đi trốn trong 6 năm tiếp theo. Cảnh sát cũng chưa bao giờ dừng việc tìm kiếm bà. Họ đã theo dõi và nghe trộm điện thoại của gia đình bà từ tháng 9 năm 2012 đến nửa sau của năm 2015 và cũng thường xuyên sách nhiễu họ. Gia đình bà thường xuyên phải sống dưới sức ép và lo lắng.

Chồng của bà đã bị các đặc vụ của Phòng 610 triệu tập đến Sở cảnh sát và bị yêu cầu nhận diện ai đã liên hệ với bà Chu qua một đống ảnh các học viên do cảnh sát thu thập.

Các đặc vụ của Phòng 610 cũng đã đến cửa hàng con gái thứ hai của bà Chu và hỏi cô về chỗ ở của bà. Con gái bà đã không cầm được nước mắt và bảo họ rằng gia đình cô cũng đang rất lo lắng cho bà, đặc biệt là bà đã phải trải qua mùa đông lạnh giá ở vùng đông bắc Trung Quốc mà không nơi nương tựa. Cô cũng nói với họ là cô còn có một đứa con bị bại não và đề nghị họ đừng quay trở lại vì việc sách nhiễu có thể làm con cô khiếp sợ.

Bị bắt vào năm 2018

Sau 3 tháng lần theo dấu vết của bà Chu, cảnh sát đã tìm ra chỗ cư trú của bà Chu ở thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang vào tháng 8 năm 2018. Họ đã lục soát căn nhà bà thuê và căn cước của bà với cái cớ là thực hiện việc kiểm tra an toàn phòng cháy.

Bà Chu đã bị bắt vào ngày 8 tháng 11 năm 2018, khi đang trên đường đến thăm ông Đường Minh Nghĩa và vợ ông là bà Mã Vĩnh Ba. Bà thường đến đây để phân phát những tài liệu về Pháp Luân Công cho mọi người. Bà không biết rằng hai vợ chồng người bạn đã bị bắt, khi bà vừa đến nhà đã bị cảnh sát bắt vì họ đã chờ sẵn ở đó.

Trước khi bà đến, hơn 20 cảnh sát đã ập vào nhà của hai vợ chồng đồng tu và tịch thu các cuốn sách Pháp Luân Công, Cửu Bình, 3 máy tính, 4 máy in và hơn 20 hộp giấy và mực in của họ. Cũng giống như bà Chu, hai vợ chồng đồng tu đã phải rời nhà của mình ở thành phố Hạc Cương và đến Cáp Nhĩ Tân để tránh bị bức hại từ 16 năm trước.

Cảnh sát đã thu giữ 2.300 tệ của bà Chu và sau đó đã lục soát nơi ở của bà, máy tính của bà cũng bị lục soát.

Khi bà Chu bị đưa đến Trại tạm giam số 2 của thành phố Cáp Nhĩ Tân, bà đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy gần 100 học viên đang tập trung ở sảnh. Hóa ra là đã có hơn 100 học viên Pháp Luân Công ở Cáp Nhĩ Tân bị bắt cùng ngày trong một chiến dịch càn quét của cảnh sát.

Khi ở sảnh, tất cả các học viên đã bị lấy mẫu máu, ADN và dấu vân tay. Cũng có các bác sĩ đo huyết áp và đo điện tâm đồ của họ.

Huyết áp của bà Chu ở mức cao nguy hiểm là 280/150 mm thủy ngân. Bác sĩ của trại tạm giam sợ rằng các mạch máu của bà có thể vỡ bất cứ lúc nào nên yêu cầu cảnh sát đưa bà đến bệnh viện.

Do bệnh viện đã hết công suất và từ chối nhận thêm bệnh nhân, cảnh sát đã liên hệ với con gái của bà Chu và cho bà được bảo lãnh tại ngoại vào tối ngày hôm sau.

Liên tục bị sách nhiễu

Một tuần sau đó, một viên cảnh sát trưởng của Phòng cảnh sát quận Đạo Ngoại thuộc thành phố Cáp Nhĩ Tân có tên Ngụy đã gọi điện cho bà Chu vào giữa tháng 11 năm 2018 và triệu tập bà đến phòng cảnh sát.

Khi anh ta gọi lần thứ 3 vào đầu tháng 12 năm 2018, con gái bà Chu nói với anh ta rằng mẹ cô vừa mới bị đột quỵ và đã được đưa vào bệnh viện.

Không tin tình trạng của bà Chu, Ngụy kiên quyết rằng bà phải trình diện với phòng cảnh sát, ngay cả khi bà được khiêng trên cáng đến triệu tập. Sau đó anh ta đã gọi điện cho bác sĩ điều trị cho bà để xác minh tình trạng của bà. Bất chấp việc bác sĩ cảnh báo việc khó hồi phục của bà, cảnh sát vẫn quay trở lại để sách nhiễu bà một vài ngày sau đó.

Khi cả bà Chu và chồng cùng phải nhập viện (chồng bà cũng bị đột quỵ do lo lắng về tình trạng sức khỏe của bà), cảnh sát vẫn đến sách nhiễu và quay video bà vào ngày 19 tháng 7 năm 2019.

Vào mùa hè năm 2020, cảnh sát lại đến sách nhiễu và quay video tình trạng của bà.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/23/422437.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/6/191756.html

Đăng ngày 22-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share