Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Hồng Kông
[MINH HUỆ 09-03-2021] Chú thích của người biên tập: Năm nay đánh dấu 29 năm kể từ khi Pháp Luân Đại Pháp được giới thiệu ra công chúng.
Sư phụ giảng:
“Hồng Kông, là bờ mặt trước nhất của tà đảng, đã tới bên miệng của chúng rồi. Ở nơi đó mà vạch trần tà ác, thì chúng hận tới mức chân răng cũng nhức nhối, chúng mà không làm ra những thứ tà ác thì mới là lạ.” (Giảng Pháp ở Pháp hội tại Vùng đô thị New York năm 2013)
Các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Hồng Kông đã trải qua rất nhiều thử thách khi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho người dân trong hơn hai thập kỷ qua. Họ vẫn tiếp tục nâng cao nhận thức về cuộc bức hại sau khi luật an ninh quốc gia được thông qua. Sau khi Hội Thanh niên Quan ái Hồng Kông – một tổ chức do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) kiểm soát – bị giải thể vào cuối năm ngoái, các học viên đã vô cùng cảm tạ Sư phụ Lý (nhà sáng lập Đại Pháp) đã bảo hộ và nhận ra tính cấp bách của việc đề cao chỉnh thể, từ đó các học viên có thể đánh thức lương tri của chúng sinh hiệu quả hơn nữa.
Gần đây, các học viên ở điểm luyện công và điểm giảng chân tướng đã lần lượt thảo luận về các chủ đề như làm thế nào để đề cao trong tu luyện và tu luyện tinh tấn như thuở ban đầu, làm thế nào để nâng cao khả năng giảng chân tướng. Những thảo luận này đã được đăng tải để mang lại lợi ích cho cộng đồng lớn hơn các học viên.
Xin hãy từ bi chỉ ra bất kỳ điều gì chưa hợp lý.
***************
Bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Năm 1980, tôi chuyển từ Trung Quốc đến Hồng Kông. Ở thành phố tấp nập này, hai vợ chồng tôi đã thành lập một công ty. Công việc rất áp lực và gánh nặng tài chính lên chúng tôi là rất lớn. Sự thống khổ của chúng tôi càng tăng lên khi tôi bị mắc các bệnh phụ khoa và những căn bệnh khó chữa như viêm niệu đạo, cứng khớp, đau khớp vai, v.v.. sau hai lần sinh con. Tôi thường xuyên bị đau đầu mặc dù tôi mới ngoài 30 tuổi.
Vào tháng 2 năm 1997, tôi trở về Trung Quốc để tìm phương pháp điều trị. Bác sĩ nói tôi phải tự tìm cách cho bản thân mình vì ông không thể giúp gì cho tôi.
Áp lực cuộc sống và bệnh tật khiến tôi gặp khó khăn và tôi đã khóc rất nhiều. Tuy nhiên, tôi đã may mắn tìm được Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 8 năm 1997. Cuộc sống của tôi đã thay đổi hoàn toàn sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Thậm chí cả gia đình tôi cũng thu được lợi ích qua tu luyện của tôi. Nhớ lại hoàn cảnh khi bước vào tu luyện, tôi vô cùng cảm tạ Sư phụ đã an bài cho tôi.
Giấc mơ huyền bí
Tháng 6 năm 1997, hai tháng trước khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, chồng tôi nhận được một lá thư từ Đại sứ quán Úc thông báo rằng đơn xin di trú của anh đã bị từ chối. Chồng tôi rất đau khổ. Tôi cũng bị dao động và muốn trách móc anh ấy nhưng tôi đã thay đổi suy nghĩ của mình.
Trong khi ngủ, tôi có một giấc mơ, trong giấc mơ tôi đứng gần ngôi nhà của bố mẹ. Có một nhóm người mặc trang phục cổ xưa đi ngang qua đường. Một số người đang đánh cồng, những người khác đánh trống và mang theo những thứ mà chúng ta không thể tìm được trong xã hội ngày nay. Trong nhóm có hai cậu bé thiếu niên. Bên trong một trong những đồ vật họ đang cầm có chứa gạo. Đoàn người đi ngang qua nhà tôi. Tôi tự hỏi điều gì đang diễn ra. Sau đó tôi nghe một giọng nói rằng: “Đây là cho việc này việc này.”
Tôi tỉnh dậy và ngồi trên giường suy nghĩ: “Hai cậu bé trong giấc mơ của mình là ai? Tại sao họ lại mang theo nhiều gạo như vậy? Gạo ấy nấu như thế nào?” Tôi nghĩ rằng gạo trong giấc mơ của tôi là biểu tượng của sự phồn thịnh. Hai tháng sau, sau khi tôi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra rằng gạo ngụ ý là Pháp. Thiên thượng đã mang “Pháp Luân Phật Pháp” đến tận cửa nhà tôi.
Tôi kể với chồng mình về giấc mơ và nói: “Khi bị từ chối đơn di trú sang Úc, anh đã rất thất vọng. Nhưng có lẽ đây là việc tốt.” Chồng tôi phấn chấn tinh thần và dường như thoải mái hơn. Chúng tôi bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai. Vào lúc đó chúng tôi có một vài khoản nợ và lên kế hoạch sẽ vay tiền ngân hàng để trả nợ. Chúng tôi hy vọng ngân hàng sẽ cho chúng tôi vay càng lâu càng tốt để trả nợ, từ đó mà gánh nặng của chúng tôi sẽ giảm bớt đi. Việc này giúp chúng tôi có thêm thời gian để nuôi dạy con cái. Chúng tôi muốn các con học cách trở thành người tốt bụng và lịch sự, và chúng tôi cũng muốn các con được giáo dục tốt nhất.
Việc vay được tiền từ ngân hàng có thể coi là một “phép màu” đối với chúng tôi. Ban đầu họ từ chối cho chúng tôi vay quá nhiều tiền như vậy, vì thế chúng tôi sẽ phải bán căn nhà của mình. Nhưng thật ngoài mong đợi, sau giấc mơ của tôi, chồng tôi tìm được một ngân hàng cho chúng tôi vay 800.000 nhân dân tệ. Con số này thậm chí còn gấp đôi con số chúng tôi muốn vay ban đầu. Ngân hàng cũng đồng ý với một thỏa thuận trả nợ dài hạn. Việc này đáp ứng tất cả mọi yêu cầu của chúng tôi, và chúng tôi không cần bán nhà nữa.
Sự việc này đã mở ra con đường cho cả hai chúng tôi tu luyện mà không có quá nhiều khó khăn. Việc này cũng giúp các con tôi có được một nền giáo dục tốt. Nhìn lại, tôi cảm thấy rằng mọi việc trong cuộc đời mình đã được Sư phụ an bài từ trước khi tôi bước vào tu luyện. Mặc dù chúng tôi không thể di cư sang Úc, nhưng nó lại mang đến cho tôi cơ hội được tu luyện Đại Pháp vũ trụ.
Tình cờ gặp các học viên Pháp Luân Đại Pháp
Vào một buổi sáng tháng 8 năm 1997, tôi cảm thấy rất tồi tệ và nghĩ đến việc quay về Trung Quốc để tìm bác sĩ. Chồng tôi cũng đồng ý.
Bằng cách nào đó tôi đã quyết định hoãn chuyến đi lại một tuần. Cùng lúc đó, tôi nghĩ đến việc tìm kiếm một pháp môn tu Phật, với hy vọng việc này sẽ giúp chữa trị bệnh tật của tôi. Hai vợ chồng tôi tới công viên đi dạo để thư giãn tinh thần.
Khi chúng tôi tới công viên Cửu Long, trời bắt đầu mưa. Chồng tôi chạy tới một cái chòi cao để trú mưa. Tôi đứng dưới một cái cây lớn để tránh bị ướt. Mưa tạnh và chồng tôi vẫn chưa bước xuống. Tôi từ từ leo lên để tìm ông ấy.
Tôi nhìn thấy chồng đang luyện các bài công pháp cùng một tá người ở trong chòi. Họ đưa tay lên phía trước trán và đứng im lặng. Tôi lặng lẽ quan sát họ. Để khích lệ chồng tôi, tôi cũng bắt đầu tập. Tay tôi bắt đầu đau sau vài phút. Tôi nghĩ: “Đây là việc tốt – đắng cay trước, ngọt bùi sau.” Với suy nghĩ này, lưng của tôi trở nên ấm áp và càng luyện tôi càng thấy thoải mái. Tôi kiên trì trong gần nửa giờ và vô cùng hạnh phúc với trải nghiệm này.
Sau các bài tập, tôi hỏi họ: “Các bạn đang thực hành một môn tu luyện phải không?” Người phụ trách trả lời: “Pháp môn của chúng tôi là một pháp môn tu luyện của Phật gia.” Tôi rất háo hức: “Trời ơi, tôi vừa mới nói ở nhà rằng tôi muốn tìm một pháp môn tu Phật để trị bệnh. Thực sự tôi đã tìm được rồi. Đây là điều tôi muốn!”
Họ cho tôi mượn cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Tôi cầm cuốn sách bằng hai tay và giữ gìn rất cẩn thận. Tôi nói với chồng mình: “Bây giờ em đã cảm thấy tốt hơn rồi. Em chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc đến như vậy.”
Về đến nhà, tôi đặt cuốn sách trong phòng. Tôi không thể chờ đợi để kết thúc việc nhà để đọc sách. Tôi cảm thấy tốt hơn và có năng lượng làm các việc nhà. Gần ba giờ chiều, tôi kết thúc các công việc của mình. Tôi đi vào phòng và nâng cuốn sách bằng hai tay.
Tôi rất phấn chấn sau khi đọc ba trang đầu tiên. Tôi nói với chồng: “Cuốn sách này thật tuyệt. Đây chính là điều em muốn. Không ai có thể ngăn em tu luyện.” Chồng tôi nhìn tôi, bối rối trước phản ứng của tôi. Tôi đưa cuốn sách cho anh sau khi đọc xong bảy trang. Anh cũng đồng ý đây là một cuốn sách tuyệt vời sau khi đọc bảy trang. Từ đó, cả hai chúng tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp.
Trước khi đi ngủ, tôi nói với chồng rằng ngày mai tôi muốn thức dậy lúc sáu giờ sáng để tới công viên luyện công. Ngày hôm sau tôi đã thức dậy đúng giờ. Đêm thứ hai, tôi lại nói tôi muốn thức dậy lúc 5:30 sáng. Thực tế, sáng hôm sau tôi đã dậy lúc 5:30 sáng. Một vài ngày sau, tôi nói tôi muốn dậy lúcc 5:15 và tôi đã làm được. Trong suốt thời gian đó, bất cứ khi nào tôi nói ngày hôm sau tôi muốn thức dậy lúc mấy giờ, tôi đều sẽ làm được. Hiện tượng kỳ lạ này kéo dài trong khoảng 15 ngày. Tất cả bệnh tật của tôi đều biến mất và cơ thể tôi rất nhẹ nhàng.
Mặc dù không thể tới Úc, nhưng cuộc sống của chúng tôi ở Hồng Kông đã dần dần cải thiện và tình hình tài chính của chúng tôi cũng thế. Chúng tôi còn có thể cho con trai đi du học ở Úc. Khi eo hẹp về tiền mặt, chúng tôi đã bán một phần đất đai ở Trung Quốc. Lúc đó giá nhà đang tăng một chút. Việc này không chỉ giải quyết gánh nặng tài chính của chúng tôi mà nó còn không ảnh hưởng tới việc tu luyện của chúng tôi hay con trai tôi. Các con của tôi đều vô cùng biết ơn Sư phụ sau khi chứng kiến những thay đổi về thể chất và tinh thần của tôi. Chúng cảm tạ Sư phụ vì những may mắn đã nhận được và ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”
Cho đến bây giờ, tôi đã tu luyện được 23 năm. Cá nhân tôi đã trải nghiệm rằng Sư phụ đã an bài điều tốt nhất cho tôi. Tôi cảm thấy rằng bằng việc kiên định tín tâm vào Sư phụ và Đại Pháp, thành tâm học Pháp, vứt bỏ chấp trước vào danh, lợi, tình, chúng ta có thể làm tốt việc chứng thực Pháp hơn.
Tôi xin kết thúc bài chia sẻ của mình bằng một bài thơ của Sư phụ:
“Trọc thế thanh liên ức vạn mai
Hàn phong tư cánh thúy
Liên thiên tuyết vũ Thần Phật lệ
Phán mai quy
Vật mê thế trung chấp trước sự
Kiên định chính niệm
Tùng cổ đáo kim
Chỉ vì giá nhất hồi”(Mai, Hồng Ngâm II)
Diễn nghĩa:
“Hàng ức vạn đoá hoa mai như hoa sen thanh cao trong thế gian ô trọc
Gió lạnh càng tỏ ra tư thái thanh thuý hơn
Mưa tuyết suốt ngày, nước mắt Thần Phật
Ngóng chờ hoa mai về
Chớ mê vào các việc chấp trước thế gian
Kiên định chính niệm
Từ xưa đến nay
Chỉ vì một dịp này”
(Bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện tại điểm luyện công Hồng Kông 2021)
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/9/421838.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/12/191361.html
Đăng ngày 16-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.