Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 13-03-2021] Một người mẹ trẻ thức dậy trước 5 giờ sáng để làm ca sáng sớm, nhưng mẹ chồng cô vẫn chưa ra khỏi phòng để giúp chăm cháu trai. Thấy lo lắng, người mẹ trẻ bế cậu bé đang ngủ say vào phòng bà.
Cô nhỏ nhẹ gọi “Mẹ ơi” một vài lần, nhưng mẹ cô nằm trên giường không có phản ứng gì. Mẹ chồng lớn tuổi của cô bị ung thư, bà đã trải qua phẫu thuật và nhiều đợt hóa trị. Người phụ nữ trẻ tự hỏi: “Bà chết rồi sao?”
Đó là vào một buổi chiều mùa thu năm 2001. Chị dâu của tôi đã bí mật gọi điện cho tôi bảo đến nhà chị ấy, nhưng không nói cho tôi biết có chuyện gì.
Cuộc bức hại Pháp Luân Công đã bắt đầu hai năm trước đó. Chính quyền địa phương biết tôi là một học viên Pháp Luân Công nên đã sách nhiễu tôi, người thân của tôi, và lãnh đạo đơn vị công tác. Tôi tìm một công việc khác ở một thành phố khác và luôn tắt điện thoại di động để tránh tiết lộ nơi ở và gây rắc rối cho người thân.
Khi tôi và chị dâu gặp nhau tại nhà của chị ấy, chị nói với tôi rằng một người bạn muốn học Pháp Luân Công. “Pháp Luân Công” là một cụm từ nhạy cảm và chúng tôi không thể nói qua điện thoại, vì chính quyền cộng sản có thể nghe lén các cuộc điện thoại bất cứ lúc nào.
Tôi rất vui vì có người muốn học công và đồng ý dạy cho bạn của chị ấy.
Trưa hôm sau, bạn của chị ấy, một người phụ nữ lớn tuổi, đã đến nhà anh trai tôi. Bà nói: “Con dâu tôi đã về nhà trông con sau khi tan ca làm buổi sáng sớm. Tôi đã đến đây ngay khi rảnh.”
Tôi và chị dâu đang ăn trưa, vì vậy chúng tôi mời bà cùng dùng bữa. Bà chỉ cho chúng tôi một chiếc bánh đang ăn dở và nói: “Cảm ơn nhưng tôi xin phép. Tôi đã mua một chiếc bánh để ăn trưa trên đường tới đây.” Bà nhanh chóng ăn xong chiếc bánh của mình và bắt đầu nói cho chúng tôi lý do tại sao bà muốn học Pháp Luân Công.
Bà kể rằng một ngày nọ bà đưa cháu trai đi chơi cùng những đứa trẻ khác, và gió đã thổi một tờ tài liệu bay tới chân bà. Bà nhặt tờ tài liệu lên, lau sạch bụi bẩn và thấy tiêu đề “thiện duyên”. Bà nói: “Tôi thích những từ này. Vì vậy, tôi đọc tờ tài liệu trong khi cháu trai tôi chơi cùng những đứa trẻ khác.”
Người phụ nữ nói rằng mẹ bà đã qua đời khi bà còn nhỏ và mẹ kế của bà đã đối xử tệ bạc với bà. Sau đó, bà kết hôn với một người đàn ông hơn bà gần 20 tuổi khi bà mới 18 tuổi, và ông ta cũng đối xử tệ bạc với bà. Sau khi chồng qua đời, bà đã làm việc rất chăm chỉ để một mình nuôi dạy các con.
Tất cả các con của bà cuối cùng đều lập gia đình, và con trai bà mới có con nhỏ, vì vậy bà chuyển đến sống cùng gia đình anh để giúp chăm sóc trẻ sơ sinh. Sau đó, bà được chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú. Bà đã trải qua phẫu thuật và hóa trị. Thời gian trôi qua, con trai và con dâu của bà ngày càng mệt mỏi vì phải lo cho bệnh tật của bà, mối quan hệ gia đình trở nên căng thẳng.
Cảm thấy có lỗi vì mang bệnh và mang lại rắc rối cho gia đình con trai, bà giữ nỗi đau cho riêng mình và tiếp tục giúp gia đình con đi chợ, nấu ăn và chăm sóc em bé. Bà dựa vào thuốc giảm đau để ngủ vào ban đêm, và luôn thức dậy sớm.
Bà bảo: “Cuộc sống của tôi đau khổ đến nỗi đôi lúc tôi thậm chí không muốn sống lâu hơn nữa. Người phụ nữ trong tờ tài liệu từng có một cuộc sống tương tự tôi, vì vậy tôi mừng rằng bà ấy cuối cùng đã gặp may mắn.”
Bà cất tờ rơi vào túi mình, rồi sau bữa tối, trong lúc vợ chồng con trai xem tivi, bà về phòng ngủ và đọc lại tờ rơi. Bà chìm vào giấc ngủ trong khi đang đọc nó.
Đêm hôm đó, cơn đau kéo bà ra khỏi cơn buồn ngủ. Đồng hồ điểm đã quá nửa đêm. Nhìn tờ tài liệu trên tay, bà nhớ đến câu chuyện về người phụ nữ mắc bệnh ung thư và sắp qua đời, nhưng nhờ niệm chín chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, bà ấy đã lấy lại sức khỏe và làm lại cuộc đời.
Bà kể: “Tôi đặt tờ tài liệu trên gối của mình và thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ và lại ngủ thiếp đi.”
Sau đó, con dâu của bà vào phòng và cố gắng đánh thức bà. Người mẹ trẻ phải lay bà vài lần để đánh thức bà, rồi giao con cho bà.
Cô hỏi bà: “Có chuyện gì xảy ra với mẹ vậy? Mẹ luôn không ngủ được vì đau cơ mà.”
Bà bế đứa bé và nói: “Đó là phép màu! Thật thần kỳ!”
Con dâu của bà nhìn tờ tài liệu trên gối và hỏi: “Ý mẹ là tờ tài liệu ‘Thiện duyên’ này thần kỳ?”
Bà nói: “Đúng vậy, rất thần kỳ. Giờ con phải đi làm nên mẹ sẽ kể lại câu chuyện cho con sau khi con trở về nhà.”
Vào bữa tối hôm đó, con dâu của bà nói với con trai bà rằng mẹ của anh muốn học Pháp Luân Công. Con trai bà bắt đầu khó chịu và giận dữ cảnh báo mẹ mình rằng: “Mẹ đừng gây rắc rối cho chúng con. TV và báo chí đều bảo người dân trình báo bất kỳ ai tu luyện Pháp Luân Công cho chính quyền, và họ có thể nhận được phần thưởng từ 5.000 đến 10.000 nhân dân tệ cho mỗi học viên Pháp Luân Công bị bắt giữ. Con xin mẹ hãy bỏ ý tưởng nguy hiểm đó đi và để gia đình chúng ta có một cuộc sống bình yên!”
Bà không dám theo đuổi việc học Pháp Luân Công nữa, nhưng bà vẫn nhẩm hai câu kia trước khi đi ngủ. Bà nhanh chóng nhận ra rằng mình không còn đau nữa nên đã ngừng uống thuốc giảm đau.
Đến thời điểm bà phải kiểm tra y tế trước khi bắt đầu một đợt hóa trị khác. Trước đây, các liệu pháp hóa trị khiến bà rất yếu và đau nhức và bà thực sự sợ chúng. Nhưng lần này, bà niệm chín chữ trong quá trình khám bệnh, cảm thấy bình tĩnh và dễ chịu trong tâm. Sau đó, bác sĩ nói với bà rằng tất cả các kết quả xét nghiệm của bà đều rất tốt và bà không cần hóa trị nữa.
“Vậy chẳng phải tất cả những câu chuyện trong tờ tài liệu đều là sự thật? Nó cũng xảy ra với mình. Mình phải học Pháp Luân Công,” bà nghĩ khi rời bệnh viện.
Bà tình cờ gặp lại một người bạn trên đường, là chị dâu tôi, và thì thầm vào tai của chị tôi rằng: “Bà có thể giúp tôi tìm một người tập Pháp Luân Công không?”
Chị dâu tôi nói: “Bà tìm đúng người rồi!”
Khi người phụ nữ lớn tuổi kết thúc câu chuyện của mình, chúng tôi cũng ăn xong bữa trưa. Bà cùng vợ chồng anh trai tôi cùng nhau học các bài công pháp của Pháp Luân Công. Bà cũng mua một cuốn Chuyển Pháp Luân.
Khi chuẩn bị về nhà, bà nắm tay tôi với đôi mắt ngấn lệ và nói: “Cảm ơn cô!”
Tôi nói với bà rằng: “Sư phụ của chúng ta giảng:
“Bất kể vào học trước hay sau cũng đều là đệ tử.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)
“Bà hãy cảm tạ sự từ bi của Sư phụ của chúng ta!”
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/13/421831.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/21/191503.html
Đăng ngày 13-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.