Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-11-2020] Trong thời gian khi đang ở nhà con gái cả của tôi vào mùa Hè năm 1996, lần đầu tiên tôi đã nghe bản ghi âm các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí ở Đại Liên. Giọng Ngài rất truyền cảm và mọi điều Ngài nói rất đúng đối với tôi. Tôi lắng nghe như nuốt từng lời của Ngài và nghe hết toàn bộ các bài giảng trong các ngày tiếp theo. Tôi đã tiếc là mình không tìm thấy Đại Pháp sớm hơn-tôi đã chậm bốn năm kể từ thời điểm Sư phụ bắt đầu truyền giảng Pháp.
Là một học viên mới đầy tự hào, tôi đã tham gia điểm luyện công gần đó để học các bài công Pháp và học các bài giảng của Sư phụ với các đồng tu. Tôi đã có thời gian tuyệt vời trong đời.
Sư phụ đã chỉ tôi đi đúng hướng
Sau khi ở nhà con gái hơn một tháng, tôi quay về nhà mình với cuốn sách quý báu Chuyển Pháp Luân, tràn đầy hy vọng và nhiệt huyết. Tôi nghĩ mình có thể tìm được một điểm luyện công tại thị trấn chúng tôi vì số lượng học viên đang tăng lên khắp cả nước, và mọi người đang theo chỉ dẫn của Sư phụ để tham gia các nhóm luyện công và học Pháp.
Ngay sau đó tôi đã có một giấc mơ. Sư phụ đã đến thăm tôi khi tôi đang làm việc trong sân nhà mình. Ngài mỉm cười và nói: “Sao con không đi về phía Đông Nam?” Tôi tỉnh giấc băn khoăn Ngài có chỉ dẫn gì.
Không lâu sau đó, một người bạn bảo tôi rằng có nhiều người luyện Pháp Luân Công ở phía trước một rạp chiếu phim cũ trong thị trấn chúng tôi.
Tôi đã có thể nghe thấy nhạc luyện công quen thuộc từ xa và rất mừng khi nhìn thấy nhiều người đang luyện công. Tôi đi vào phía sau và gia nhập với họ. Ngay khi nhạc ngừng, mọi người quanh tôi đều nói chuyện với tôi. Mọi người rất thân thiện, và dường như chúng tôi đã quen biết nhau lâu năm rồi. Họ mời tôi đến nhóm học Pháp và đưa tôi địa chỉ và thời gian.
Trên đường về nhà, tôi thấy rằng cả điểm luyện công và nơi học Pháp mà tôi được chỉ đều nằm ở phía Đông Nam. Sư phụ đã chỉ dẫn tôi đến đó.
Hướng nội: Vượt quan nghiệp bệnh
Tôi 56 tuổi khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi khá khỏe mạnh và không có vấn đề sức khỏe nào. Tất nhiên sau đó tôi còn nên khỏe mạnh hơn. Chân tôi rất nhẹ nhàng, cứ như thể là lướt đi khi tôi đi bộ. Tôi đã hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Chặng đường tu luyện của tôi cũng trồi sụt lên xuống. Trong khi tôi đã vượt qua được một số khảo nghiệm tâm tính lớn, tôi lại bị trượt ngã bởi một số vấn đề rất nhỏ khi mà tôi đã không hành xử như là một người tu luyện.
Chuyện xảy ra hơn 10 năm trước, nhưng tôi vẫn nhớ như in. Tôi tham gia cùng một nhóm các học viên đi tới các thôn làng xung quanh để phát tài liệu giảng chân tướng về Đại Pháp. Chúng tôi đã đi bộ rất nhiều trong vài ngày đó và tôi đã thấm mệt. Đó hẳn là một dấu hiệu để tôi hướng nội-tôi đang rất bận và đã lơ là học Pháp. Về nhà tôi mới biết chân tôi đã rất mỏi và đau, hy vọng rằng con dâu tôi sẽ đảm nhận phần việc nhà nhiều hơn.
Con dâu tôi đưa cho tôi cái máy mát-xa cầm tay bằng nhựa nhỏ mà nó đang giữ và nói, “Đây ạ, mẹ cầm đi. Rất dễ chịu đấy ạ.” Không nghĩ ngợi thêm gì, tôi cầm lấy nó và bắt đầu giã lên xuống cẳng chân. Thực sự là cảm thấy rất thoải mái. Tôi dùng máy mát-xa toàn thân trong hai ngày tiếp theo. Ngay sau đó, tất cả các khớp trên bàn tay tôi bắt đầu đau nhức, và cơn đau nhanh chóng lan ra cả cánh tay rồi toàn thân. Mặc dù lúc đầu cơn đau là có thể chịu được nhưng nó nhanh chóng đau dội lên, kèm theo là các khớp sưng tấy. Các cánh tay tôi trở nên vô dụng vì tôi không thể cầm nắm bất kỳ cái gì và tôi cũng không thể cử động chân mình. Chỉ trong vòng vài ngày, tôi đã biến từ một người khỏe mạnh lành lặn thành kẻ liệt giường.
Con trai và con dâu tôi rất sốc. Chúng chưa bao giờ thấy tôi trong tình cảnh đáng buồn như vậy và bị hoảng loạn. Mặc dù tôi đã nhận ra mình chắc chắn đã làm điều gì đó sai, nên đã tạo cho cựu thế lực một cái cớ để bức hại, tôi đã không nghĩ thật sâu về cái gì có thể gây ra chuyện này. Trong khi cố gắng trấn an gia đình mình rằng không có gì phải lo lắng, thực tế là tình trạng của tôi đã tệ hơn. Tôi đã không thể cầm được đũa, và cơn đau nhức toàn thân thì hết sức thống khổ.
Những người thân khác thuyết phục tôi đi viện, nhưng tôi đã từ chối. Con trai tôi gọi điện cho hai chị gái nó đang sống ở xa. Cũng là các học viên, chúng rất nhanh chóng đến cứu nguy cho tôi. Chúng hiển nhiên cũng bị sốc vì bộ dạng của tôi vì chúng chưa bao giờ thấy tôi đau ốm như vậy. Chúng nói: “Cảm ơn em trai đã chăm sóc mẹ mấy ngày vừa rồi. Đừng lo. Mẹ là một học viên Đại Pháp, và Sư phụ sẽ coi sóc cho mẹ. Mẹ sẽ ổn thôi. Em có thể đi làm và để mẹ cho bọn chị. Bọn chị sẽ chăm sóc mẹ.”
Sau khi con trai tôi và vợ nó đi làm, một trong các con gái tôi nấu nướng cho tôi, trong khi đứa còn lại thì nói chuyện với tôi. Nó nhắc nhở tôi hướng nội và nghĩ xem tôi có thể đã làm điều gì đó sai để cho cựu thế lực lợi dụng điểm yếu của tôi và làm hại tôi. Tôi đã phát hiện ra một số thói xấu trong tâm tính mình, bao gồm cả cảm giác oán hận đối với gia đình mình, tâm tật đố, sợ mất mặt, không sẵn lòng tiếp nhận phê bình, thiếu sự kiềm chế trong lời nói, sử dụng ngôn ngữ hung hăng, đối xử không tốt với người khác, và v.v. Con gái út của tôi thực sự rất vui vì tôi đã thực sự nỗ lực hướng nội: “Mẹ à, mẹ thực sự đã đề cao tâm tính! Mẹ là một học viên Đại Pháp, mẹ cần nghe lời Sư phụ và làm ba việc. Mẹ không thể chỉ nằm trên giường và không làm gì cả, vì như thế nghĩa là mẹ đang tự coi mình là một người bệnh!”
Tôi rất yếu vì tôi đã không ăn được nhiều trong vài ngày rồi, nên tôi thực sự khó ngồi được dậy hay cầm nổi đũa. Con gái lớn hơn nói trong khi xúc cho tôi ăn: “Mẹ cần ăn thêm. Khi mẹ ăn uống đầy đủ, mẹ có thể dậy và học Pháp, luyện công, và phát chính niệm. Chúng ta không được làm Sư phụ lo lắng. Ngài đang dõi theo chúng ta đấy!” Tất nhiên là cháu đã đúng.
Trong những ngày sau đó, ba chúng tôi không phí thời gian tán chuyện; chúng tôi dùng toàn bộ thời gian cùng nhau học Pháp, phát chính niệm, và hướng nội. Tôi đã cải thiện rất nhanh chóng. Tôi dần dần đã tăng thời gian có thể ngồi dậy và khẩu vị đã khá lên. Tuy nhiên, các khớp của tôi vẫn đau. Trong tu luyện của tôi có cái gì đó sai sai.
Vấn đề tình cờ lộ diện khi con dâu tôi thò đầu vào phòng để tìm cái máy mát-xa cầm tay bằng nhựa của nó. Tôi nhớ ra mình đã dùng nó đến tận mấy hôm trước. Các con gái tôi đồng thanh kêu lên: “Đó là vấn đề đấy!”
Sư phụ đã giảng:
“…tu luyện chính là sự nghỉ ngơi tốt nhất.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Bắc Mỹ lần đầu)
Là những người tu luyện, bằng việc luyện công chúng ta có thể trẻ lại và làm lành cơ thể của chúng ta, và thực sự không cần tìm kiếm bất kỳ sự điều trị nào khác. Sự điều trị và liệu pháp thông thường thường kèm theo nghiệp lực, kể cả cái máy mát-xa cầm tay bằng nhựa vô hại kia. Đó là một vấn đề nghiêm trọng trong tu luyện nếu chúng ta thiếu niềm tin vào Sư phụ và Đại Pháp.
Tôi đã xin lỗi Sư phụ và phát chính niệm: “Tôi là một đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi đang tu luyện để thành một sinh mệnh thần thánh và sẽ tiếp tục hướng nội để chính lại bất kỳ thiếu sót nào của mình. Không một ai hay bất kỳ cái gì có thể dùng bất kỳ lý do nào để gây hại đối với tôi. Con kính cẩn cầu Sư Phụ coi sóc cho con.” Tôi cũng gia tăng thời gian phát chính niệm. Sau đó, tôi đã bình phục rất nhanh.
Trong thời gian đó, con dâu tôi rất tò mò và thường nhìn trộm những gì ba chúng tôi làm trong nhà cả ngày. Chứng kiến sự bình phục nhanh chóng của tôi, con dâu và con trai tôi rất ngạc nhiên và an tâm. Mọi người hiểu rằng sự bình phục của tôi là nhờ uy lực của Đại Pháp.
Hoàn thành sứ mệnh tiền sử
Sự bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Công bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, đã phát động một mức độ đàn áp và tàn bạo chưa từng có tại Trung Quốc. Người Trung Quốc trong vô tri, đã bị những lời dối trá và các chiến dịch của ĐCSTQ tuyên truyền làm cho họ thù địch đối với các học viên Đại Pháp. Thậm chí gia đình của các học viên Đại Pháp cũng quay ra chống lại họ.
Sư phụ đã giảng:
Mê chúng các sính loạn-Cự nguy bất truy bách (Kim Cương Chí-Hồng Ngâm II)
Tạm dịch:
Chúng sinh mê gây loạn-Sắp nguy nào hay biết (Kim Cương Chí-Hồng Ngâm II)
Chúng sinh sẽ rơi vào nguy hiểm to lớn nếu họ chống lại Đại Pháp. Do đó con đường tu luyện của chúng ta bao hàm việc trợ Sư chính Pháp và thức tỉnh lương tâm của chúng sinh. Tôi đã nắm chắc từng cơ hội để giảng chân tướng, bao gồm việc nói chuyện trực diện với những người lạ trong hơn 10 năm qua.
Tôi thường không hay ra ngoài, nhưng tôi đã thay đổi nhanh chóng và đi đến những nơi đông người. Tôi đi dự mọi đám cưới, tiệc sinh nhật, hay bất kỳ cuộc tụ họp nào mà tôi biết. Sức khỏe tuyệt vời của tôi là một minh chứng cho uy lực của Đại Pháp và mọi người thường tin những gì tôi nói với họ về cuộc bức hại. Tôi cũng đã cố liên lạc được với những người bạn hay họ hàng mà trước đó đã mất liên lạc. Về việc này, Sư phụ đã có những an bài tuyệt vời biến ước mong của tôi thành sự thật.
Sau đó, tôi học Pháp vào buổi sáng, phát chính niệm, và đi ra ngoài vào buổi chiều để giảng chân tướng. Lúc đầu tôi không mấy tự tin nói chuyện với người lạ vì người Trung Quốc ngày nay rất cảnh giác với người lạ. Tôi thường lịch sự chào họ và chỉ nói chuyện phiếm một lát, rồi một cách tự nhiên dẫn dắt họ nói về chuyện học hành, công việc, và v.v… của họ. Từ đó, tôi đề cập đến chủ đề thoái ĐCSTQ và sau đó đánh giá xem người nghe đã tiếp nhận về Đại Pháp như thế nào.
Giờ đây việc nói chuyện với người lạ về phong trào “Thoái ĐCSTQ” đã trở nên dễ dàng hơn, vì nhiều người đã được nhận các tài liệu giảng chân tướng hay các cuộc gọi qua điện thoại. Trang web Minh Huệ cũng đã làm rất nhiều để thúc đẩy việc này từ khi virus corona bùng phát bằng nhiều báo cáo chuyên sâu về những câu chuyện chân thực của những người đã không bị lây nhiễm, hay đã phục hồi sau khi nhiễm virus nhờ thoái ĐCSTQ.
Một lần tôi gặp một phụ nữ mà tôi đã từng thuyết phục thoái ĐCSTQ mấy hôm trước. Lần này bà ấy lại nói cảm ơn tôi và đưa tôi một danh sách các thành viên trong gia đình bà mà muốn thoái ĐCSTQ. Tôi thực sự cảm động. “Chị đã làm một việc rất có đức,” tôi nói. “Đừng cảm ơn tôi. Chị nên cảm ơn Sư phụ của Đại Pháp.” Bà ấy đã hô to: “Xin đa tạ, Sư phụ của Đại Pháp!”
Tôi được khích lệ rất nhiều bởi nhiều người đã tiếp nhận chân tướng qua các nỗ lực giảng chân tướng của chúng tôi. Tôi sẽ tiếp tục nỗ lực hết sức để truyền rộng chân tướng và cứu thêm người, trong khi hoàn thành thệ ước tiền sử trợ Sư chính Pháp.
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2020/11/18/-412733.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/22/191513.html
Đăng ngày 02-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.