Bài viết của một đệ tử Đại Pháp mới ở Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-04-2021] Tôi là một phụ nữ nông thôn ở miền núi phía Đông tỉnh Liêu Ninh. Vào mùa thu hoạch năm 2020, tôi cảm thấy mệt mỏi mỗi khi làm việc và dần dần bị sụt cân. Lúc đầu cân nặng của tôi là 90 kg, nhưng sau hai tháng tôi đã giảm 20 kg. Sau đó, tôi không thể làm bất cứ việc gì và không thở được. Chồng tôi thấy tôi đột ngột sụt cân nhanh như vậy liền nói: “Sắp đến tết rồi, hay là chúng ta đến bệnh viện kiểm tra xem đã xảy ra chuyện gì.”
Tôi đã đến bệnh viện. Khi có kết quả kiểm tra, trời đất dường như sụp đổ khi tôi biết mình bị bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối. Các bộ phận khác trong phổi tôi đều bị nhiễm vi khuẩn mycoplasma. Bác sỹ còn nói loại vi khuẩn này có thể lây nhiễm và tôi phải cách ly với gia đình khi về nhà. Tôi vốn là người nấu ăn trong gia đình, vì sợ tôi lây bệnh cho cháu trai nên chồng tôi đã nấu ăn trong thời gian này. Hàng ngày, sau khi nấu cơm xong còn phải chăm sóc cháu trai khiến chồng tôi vừa mệt vừa bực bội và ông ấy cũng bị sụt cân.
Chồng tôi vừa khóc vừa nói với tôi: “Em hãy đến bệnh viện điều trị nhé, nếu không thì gia đình chúng ta sẽ sống thế nào?” Chồng tôi vốn là người rất mạnh mẽ, ông ấy chưa từng rơi nước mắt, điều này khiến tôi thật sự rất buồn. Tôi đến bệnh viện truyền dịch trong 10 ngày liên tục nhưng không có hiệu quả và vẫn bị khó thở. Bác sỹ cho biết tôi phải đợi thêm hai tháng để làm phẫu thuật. Tôi nói: “Tôi sẽ không làm phẫu thuật.” Chồng tôi nhìn tôi như vậy, trong tâm ông cũng biết rằng ca phẫu thuật tiêu tốn mấy trăm nghìn Nhân dân tệ. Chúng tôi ở vùng núi hẻo lánh, lấy đâu nhiều tiền như vậy? Chồng tôi nói: “Vậy em hãy tu luyện Pháp Luân Công đi!”
Trước khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, em dâu tôi đã tu luyện Đại Pháp và tôi cũng theo cô ấy học. Sau khi tu luyện, bệnh nổi mề đay của tôi đã khỏi và sau đó không tái lại nữa. Không lâu sau đó, ĐCSTQ bắt đầu điên cuồng đàn áp Pháp Luân Công. Gia đình chồng không cho tôi tu luyện và tiếp xúc với học viên khác vì sợ bị liên lụy. Em dâu tôi vẫn kiên định tu luyện. Cô ấy đã gửi tài liệu chân tướng Pháp Luân Công cho tôi, nhưng chồng tôi đã giấu tài liệu và không cho tôi đọc chúng.
Lần này thật sự không còn cách nào nữa, chồng tôi liền nghĩ đến Pháp Luân Đại Pháp. Tôi vào phòng tìm lại cuốn sách Đại Pháp mà tôi cất giữ trước kia. Tôi đã bật khóc khi mở cuốn sách và nhìn thấy ảnh pháp tượng của Sư phụ. Tôi quỳ trên mặt đất và cầu xin Sư phụ: “Xin Sư phụ hãy cứu con!”
Tôi thầm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” ba lần thì có thể thở được! Sáng hôm sau tôi bị ho và khạc ra hai vật cứng hình dạng giống như chiếc bánh. Tôi biết chính là Sư phụ đã chữa lành căn bệnh ung thư cho mình! Tôi bắt đầu học Pháp và luyện công vào ngày hôm đó. Về sau tôi kiên trì thức dậy lúc 4 giờ sáng để luyện công mỗi ngày.
Tất cả triệu chứng bệnh của tôi đều biến mất và tôi đã khỏe lại. Cảm tạ Sư phụ đã cho con cuộc đời thứ 2 và một gia đình trọn vẹn. Đệ tử nhất định sẽ không phụ ân cứu độ của Sư phụ. Từ nay về sau con sẽ theo sát Sư phụ tu luyện đến bước cuối cùng.
Con xin dập đầu bái lạy Sư phụ!
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/10/423197.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/13/191864.html
Đăng ngày 09-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.