Bài viết của Chương Vận, phóng viên báo Minh Huệ tại Toronto, Canada
[MINH HUỆ 24-04-2021] 22 năm trước, vào ngày 25 tháng 4, hơn 10.000 học viên Pháp Luân Đại Pháp đã đến Văn phòng Kháng cáo Trung ương ở Bắc Kinh để đòi quyền tu luyện. Vụ việc này đã gây chấn động thế giới và được cả cộng đồng quốc tế biết đến là “cuộc thỉnh nguyện lý trí nhất, thành công nhất và lớn nhất trong lịch sử Trung Quốc”. Nhưng Giang Trạch Dân, khi đó là người đứng đầu Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tuyên bố những người đi thỉnh nguyện có “động cơ chính trị” và rằng Trung Nam Hải đã bị “bao vây” và sử dụng những tuyên bố đó làm cớ để bức hại Pháp Luân Đại Pháp.
Cả gia đình bà Vương Kim Cúc đã tham dự cuộc thỉnh nguyện ôn hòa ngày 25 tháng 4
Khoảng 10.000 học viên Pháp Luân Đại Pháp thỉnh nguyện ôn hòa bên ngoài Văn phòng Kháng cáo Trung ương ở Bắc Kinh vào ngày 25 tháng 4 năm 1999
Người nhà gặp nhau trên phố Phủ Hữu
Bà Kim Cúc từng là vận động viên bóng rổ chuyên nghiệp và là huấn luyện viên của đội bóng rổ quân đội. Quá trình tập luyện căng thẳng và sự cạnh tranh khốc liệt trong nhiều năm đã khiến sức khỏe của bà bị tổn thương. Năm 1996, bà bị liệt, cuộc sống trở nên khốn khổ. May mắn thay, bà tình cờ biết được Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) và có thể đi lại sau một tháng luyện tập. Gia đình, người thân và bạn bè của bà đã chứng kiến sự hồi phục đáng kinh ngạc này, nên nhiều người trong số họ đã bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ai cũng trải nghiệm sự cải thiện về thể chất lẫn tinh thần và khỏi bệnh trong một thời gian ngắn. Họ đã trở thành người tốt và sống theo Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.
Bà Vương Kim Cúc (đầu tiên bên phải) cùng bảy anh chị em, tất cả đều là học viên Pháp Luân Đại Pháp
Khi họ biết các học viên Pháp Luân Đại Pháp bị bắt giữ bất hợp pháp ở Thiên Tân, các học viên trong gia đình bà Kim Cúc đã đến Trung Nam Hải (trụ sở trung ương ĐCSTQ) trên phố Phủ Hữu ở Bắc Kinh để trình bày với các quan chức chính phủ về Pháp Luân Đại Pháp.
Bà Kim Cúc cho biết: “Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi, người từng bị liệt, có thể đứng dậy trở lại. Không lời nào có thể bày tỏ lòng biết ơn của tôi đối với Pháp Luân Đại Pháp. Làm sao tôi không thể lên tiếng đòi công lý cho Pháp Luân Đại Pháp? Tôi đến phố Phủ Hữu vào khoảng bảy giờ sáng. Nhiều người đã ở đó. Tất cả chúng tôi điềm tĩnh chờ đợi. Một số đang đọc sách Pháp Luân Đại Pháp, một số đang luyện công. Điều khiến tôi ấn tượng nhất là mọi người đều cư xử tốt và trật tự. Một số người đã thu dọn vỏ hộp cơm và rác sau bữa trưa. Cảnh sát mặc đồng phục trò chuyện tự nhiên với chúng tôi. Mọi thứ đều rất trật tự, bình yên, thản đãng. Hình ảnh đó vẫn đọng lại hết sức sống động trong mắt tôi mặc dù đã hơn 20 năm trôi qua.“
“Tôi và người thân đứng đối diện với Quốc vụ viện. Thủ tướng Chu Dung Cơ đến gặp chúng tôi sau 10 giờ sáng. Một số đại diện học viên sau đó đã đi cùng ông ấy vào bên trong. Tôi nghĩ, nếu tôi được đi cùng họ thì tốt biết bao. Tôi sẽ nói với ông ấy về những thay đổi lớn mà tôi đã trải qua sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nghĩ chính quyền trung ương sẽ mang lại công lý và ủng hộ việc hồng truyền Đại Pháp.”
“Vào khoảng bốn giờ chiều, chị gái tôi đột nhiên nhìn thấy nhiều Pháp Luân xung quanh mặt trời. Hình ảnh rất rõ ràng và tuyệt đẹp. Chúng ở đó khá lâu. Nhiều người trong chúng tôi đã chứng kiến điều đó. Mọi người đều phấn khích. Em gái tôi cảm động rơi nước mắt.”
“Vào khoảng 9 giờ tối, một trong những người đại diện đến nói với chúng tôi rằng mọi việc đã được giải quyết. Thủ tướng Chu Dung Cơ đã xử lý nó một cách đúng đắn. Cảnh sát Thiên Tân đã thả các học viên. Sau khi biết tin họ được thả, chúng tôi rời đi một cách ôn hòa, tất cả 10.000 người chúng tôi lặng lẽ rời đi. Không gây tắc nghẽn giao thông. Chúng tôi không để lại dù chỉ một mảnh giấy trên mặt đất.“
“Một người bạn của anh tôi đã kể với anh sau khi anh về nhà rằng anh ấy đã nhìn thấy anh tôi trên bản tin TV. Anh tôi cười và nói rằng các vị hoàng đế sáng suốt thời cổ đại hay vi hành để xem thực tế, còn bây giờ lãnh đạo không cần phải ra ngoài mà vẫn biết được sự thật qua người dân. Chẳng phải như vậy cũng tốt sao? Anh nói: ‘Chúng tôi tin tưởng vào chính phủ và tin rằng chính phủ sẽ phản ứng với yêu cầu hợp lý của chúng tôi và xử lý kịp thời.’”
Tại sao bà Kim Cúc và cả gia đình đều tham gia cuộc thỉnh nguyện? “Bởi vì tất cả chúng tôi đều được thụ ích từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”, bà Kim Cúc chia sẻ.
Tôi có trách nhiệm với gia đình mình đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Bà Kim Cúc hiện sống ở Canada
Được lựa chọn bởi đội tuyển thể thao quân đội, ở tuổi 19, bà Kim Cúc trở thành thành viên của đội bóng rổ. Bà đã luyện tập chăm chỉ hơn chục năm. Từ một vận động viên bóng rổ trở thành một huấn luyện viên, bà đã giành được nhiều giải thưởng và có tiếng tăm. “Nhưng những chấn thương đã gây ra những vấn đề lớn trong cuộc sống sau này của tôi”, bà chia sẻ.
Bà bỏ bóng rổ và trở thành phó giám đốc cho một công ty điện ảnh vào những năm 1980. Bà bận rộn với phim ảnh và công việc kinh doanh đang phát đạt. Tình hình tài chính của bà có sự thay đổi lớn. Bà đã nhà to xe đẹp.
Ngay khi bà bắt đầu cảm thấy tự tin về tương lai của mình, bà đã gặp điều phiền muộn lớn. “Một hôm, vào năm 1996, tôi bị liệt. Gia đình và người thân đưa tôi đi khám nhiều bác sỹ nhưng không cải thiện gì. Tôi nằm trên giường, cô đơn. Chỉ có em gái tôi ở đó chăm sóc tôi. Nhìn lại cuộc đời hơn 40 năm qua, từ nghèo khó trở thành giàu có, dường như cuộc đời tôi đầy hứa hẹn.” Nhưng sau đó bà nhận ra rằng một khi không có sức khỏe thì cũng chẳng có gì.
Một hôm, bạn của bà Kim Cúc đưa cho bà một cuốn Chuyển Pháp Luânvà nói với bà rằng nhiều người bị ung thư và các bệnh nặng khác đã bình phục sau khi họ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà chia sẻ,\: “Điều đó đã cho tôi hy vọng. Ngay lập tức, tôi đọc hết cuốn sách. Mỗi câu trong sách đã nói cho tôi chân lý và giải đáp rất nhiều câu hỏi của tôi về cuộc sống. Tôi quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.” Một tháng sau, điều kỳ diệu đã xảy ra. Bà đã có thể đứng lên! Bà cảm thấy thân thể nhẹ nhàng. Bà đã trải qua những thay đổi rất lớn.
Chứng kiến sự hồi phục thần kỳ của bà, nhiều người thân đã bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Vào thời điểm đó, mỗi buổi sáng trong công viên và trên các con phố nhỏ, có thể thấy các nhóm người cùng nhau luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Âm nhạc êm dịu và các động tác luyện công đẹp mắt đã thu hút sự chú ý của những người qua đường. Bà Kim Cúc cho biết: “Tôi từng cho mọi người tiền để giúp đỡ họ. Nhưng bây giờ tôi nói với họ rằng Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào. Đại Pháp là món quà tốt nhất mà bất kỳ ai cũng có thể nhận được.” Bà đã mua nhiều cuốn Chuyển Pháp Luân tặng cho bạn bè và đồng nghiệp. Bà đã thực hiện một chuyến đi đặc biệt đến đơn vị quân đội cũ của mình để nói với họ rằng Pháp Luân Đại Pháp tốt như thế nào. Nhiều người trong số họ bắt đầu tu luyện và được thụ ích từ Đại Pháp.
Bà cho biết: “Tết Nguyên Đán, gia đình tôi đã cùng đến Chùa Giới Thai. Lúc ở đó, chúng tôi đã luyện công ở một bãi đất trống và quay lại video. Khi chúng tôi phát video ở nhà, chúng tôi thấy một tấm chắn lớn giống như một bức màn lớn đang mở ra và các pháp thân của Sư phụ tạo thành một vòng tròn xung quanh tấm chắn đó. Nhiều vị Phật, Đạo, Thần đã xuất hiện trên núi ở hậu cảnh.“
“Khi chúng tôi nghe tin một số học viên ở Thiên Tân đã bị bắt và quyền tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hợp pháp của chúng tôi bị đe dọa, chúng tôi nảy ra ý định lên tiếng và tìm kiếm công lý cho Đại Pháp. Vì vậy, chúng tôi đã đi thỉnh nguyện ở Bắc Kinh.”
Bức hại và phản bức hại
Bà tiếp tục: “Cuộc thỉnh nguyện ngày 25 tháng 4 đã thành công. Và tất cả chúng tôi đều nghĩ rằng chúng tôi sẽ có một môi trường tu luyện yên bình. Thế nhưng, ĐCSTQ đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999. Tất cả những gì chúng tôi có thể làm là đến Quảng trường Thiên An Môn để nói cho mọi người biết sự thật về Pháp Luân Công và kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại.”
“Nhiều người thân của tôi đã bị bắt. Tôi đã bị bắt ba lần. Tôi nói với cảnh sát rằng khi tôi bị liệt và tuyệt vọng, Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi và tôi có thể đứng dậy trở lại. Người Hoa có câu: ‘Tích thủy chi ân dũng tuyền tương báo.’ Sư phụ đã cho tôi cuộc đời thứ hai. Làm sao tôi có thể nghe những lời dối trá đó và phản bội Sư phụ? Sư phụ dạy chúng tôi phải vị tha, hướng thiện và tuân theo Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Vào năm 1998, tôi đã tặng 20.000 Nhân dân tệ cho những người bị lũ lụt lớn ở miền Nam. Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không làm như thế. Khi môn tu luyện tuyệt vời như vậy bị phỉ báng, chẳng phải tôi nên bảo vệ sao?“
Em gái của bà là bà Vương Kim Hương đã bị bức hại nghiêm trọng. Bà sinh năm 1952. Bà trở thành thành viên của Đội Thể thao Tỉnh Sơn Đông vào năm 1970, sau đó là huấn luyện viên chuyên nghiệp của Trường Thể thao Duy Phường trong 20 năm. Bà là một giáo viên xuất sắc. Bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 10 năm 1996 và lập một điểm luyện công với hàng chục người luyện công trên sân trường.
Bà Vương Kim Hương, em gái của bà Kim Cúc
Tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Công. Tháng 10 năm đó, bà Kim Hương đã đến Quảng trường Thiên An Môn để đòi công lý cho Pháp Luân Công. Bà đã bị bắt và bị giáng chức tại trường thể thao sau khi trở về từ Bắc Kinh. Ngày 20 tháng 7 năm 2000, bà lại đến Quảng trường Thiên An Môn để chứng thực Pháp và lại bị bắt.
Con gái bà đến Bắc Kinh để chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học vào tháng 9 năm 2000. Bà Kim Hương đã đến Bắc Kinh cùng con gái. Vào tháng 10 năm 2004, khi bà đang phân phát tài liệu Đại Pháp trong một tòa chung cư, bà đã bị báo cảnh sát và bị bắt. Vì bà không từ bỏ đức tin, bà đã bị chuyển đến một số trung tâm giam giữ và bị tra tấn ở đó. Bà bị đưa vào trại lao động cưỡng bức trong hai năm và bị tra tấn cho đến khi tính mạng của bà gặp nguy hiểm. Mãi đến lúc đó, bà mới được tại ngoại để điều trị y tế. Bà đã qua đời vào tháng 9 năm 2011.
Trước khi qua đời, bà đã kể lại một số thử thách của mình:
“Tôi bị bắt và đưa vào trại lao động cưỡng bức và được cho biết mọi học viên đến đó đều phải ‘chuyển hóa’. Tôi nói rằng tôi sẽ không bị ‘chuyển hóa’. Họ đặt tôi trên một chiếc giường xi măng và kê một chiếc ghế sau đầu và lưng tôi. Sau đó, có người ngồi xuống ghế, khiến cột sống của tôi bị thương. Sau đó, họ nhốt tôi vào một căn phòng nhỏ, ẩm ướt và cực kỳ lạnh lẽo. Tôi đã bị đóng băng và chân tôi bị tê liệt, không đi đứng gì được. Tôi không thể mở mắt, đầu đau như búa bổ.”
“Bởi vì tôi không chịu từ bỏ tu luyện nên nhiều lần bị tiêm thuốc có độc. Sức khỏe của tôi xấu đi. Tính mạng của tôi gặp nguy hiểm. Họ thông báo với gia đình tôi đến đưa tôi về nhà. Tôi được tại ngoại ba tháng sau đó.”
Những mũi tiêm độc khiến chân bà tê dại, hễ đi là bị ngã. Chân bà bị loét và sốt liên tục. Bà đã qua đời vào tháng 9 năm 2011.
Chị gái của bà Kim Cúc cũng bị tra tấn nghiêm trọng. Bà Kim Cúc kể: “Chị gái tôi đã bị kết án tám năm tù. Mặc dù bị tra tấn, bà rất kiên định và không từ bỏ đức tin của mình. Trong một mùa hè nóng nực, bà phải phơi mình dưới cái nắng như thiêu như đốt suốt 40 ngày.”
“Thông qua các mối quan hệ, gia đình tôi đã nhờ hai cán bộ của bộ phận pháp lý đến gặp bà trong nhà tù. Họ đã đến gặp bà nhiều lần và cố gắng thuyết phục bà từ bỏ tu luyện. Bà đã nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp, những trải nghiệm của bản thân, và cả gia đình chúng tôi được thụ ích từ Đại Pháp như thế nào. Sau đó, hai cán bộ này nói: “Chúng tôi gần như đã bị ‘chuyển hóa’ bởi bà ấy.”
Các lính canh trong nhà tù rất khâm phục lòng can đảm của bà. Khi bà được thả, một người lính canh đã nói với bà: “Chúng tôi biết bà vẫn sẽ là một con phượng hoàng vàng.”
Chúng ta phải chịu khổ là bởi ai?
Bà Kim Cúc chuyển đến Canada vào năm 2004, năm mà Cửu Bình Cộng sản Đảng được công bố. Bà đã lên tuyến đầu và đã ở đó kể từ đó, nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, phân phát cửu bình, và khuyên mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Bà cũng kể với mọi người về cuộc bức hại ở Trung Quốc và sự quý giá của Pháp Luân Đại Pháp bằng cách nói về những trải nghiệm của bà. Bà hy vọng mọi người sẽ không nghe những lời dối trá của ĐCSTQ.
Bà Kim Cúc hướng dẫn du khách đến từ Trung Quốc năm bài công pháp của Pháp Luân Công ở Công viên Queens, Toronto
Bà Kim Cúc (giữa) vẫy tay chào khách du lịch tại Tháp truyền hình Toronto
Bà Kim Cúc đã ở tuyến đầu hơn 10 năm và đã lập nhiều điểm giảng chân tướng với biểu ngữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Trong mùa đông lạnh giá, bà Kim Cúc và các học viên khác giảng chân tướng cho khách du lịch đến từ Trung Quốc tại các địa điểm du lịch và giảng chân tướng qua điện thoại cho người Trung Quốc vào ban đêm.
Một số người còn hỏi bà rằng bà được trả bao nhiêu tiền để làm việc này. Bà đã đối mặt với những thử thách và hiểu lầm này một cách bình thản. Bà thường nói: “Bạn biết đấy, ở Trung Quốc, các học viên bị bắt và đánh đập vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và nói cho mọi người biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều học viên đã mất mạng. Nếu bạn không thực sự nghĩ Pháp Luân Đại Pháp là tốt, làm sao bạn lại muốn đến Quảng trường Thiên An Môn để nói ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và đối mặt với nguy cơ bị bắt? Chúng tôi ở đây để nói với bạn sự thật và không xin tiền. Chúng tôi chỉ hy vọng bạn sẽ không tin vào những lời nói dối. Chúng tôi làm điều này một cách chân thành vì lợi ích của bạn.”
Bà Kim Cúc cầm biểu ngữ kỷ niệm cuộc thỉnh nguyện ngày 25 tháng 4 bên ngoài Lãnh sự quán Trung Quốc ở Toronto vào ngày 22 tháng 4 năm 2021
Trải nghiệm của gia đình bà Kim Cúc là sự phản ánh của hàng nghìn hàng nghìn gia đình Trung Quốc. Cả gia đình bà đều trở thành học viên và sống hạnh phúc. Nhưng họ đã phải chịu đựng rất nhiều khổ nạn và gian khổ suốt 22 năm bị bức hại. Họ đã không bỏ cuộc. Họ sẽ tiếp tục tinh thần của cuộc thỉnh nguyện ngày 25 tháng 4 và tiếp tục giảng chân tướng cho mọi người. Pháp Luân Đại Pháp đã hồng truyền khắp thế giới và nhận được nhiều giải thưởng. Hơn 300 triệu người đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó. Ngày càng có nhiều quốc gia phương Tây đứng lên nói “Không” với ĐCSTQ. Tinh thần và tiền lệ đạo đức của cuộc thỉnh nguyện ngày 25 tháng 4 sẽ vĩnh viễn tồn tại.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/24/423753.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/28/192072.html
Đăng ngày 03-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.