Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-12-2020] Một đồng tu đã chia sẻ với tôi về trải nghiệm gần đây của cô ấy khi vượt quan nghiệp bệnh. Cô nói rằng khi mới xuất hiện dấu hiệu nghiệp bệnh, cô đã không xem xét nó một cách nghiêm túc. Cô vẫn tiếp tục làm những gì đang làm và phát chính niệm để phủ nhận nó. Khi tình trạng nghiệp bệnh trở nên nghiêm trọng và kéo dài một thời gian thì các học viên khác đã đến giúp cô phát chính niệm.

Trong các bài viết chia sẻ kinh nghiệm trên Minh Huệ về vượt qua quan nghiệp bệnh và khổ nạn, chúng ta thường thấy những tình huống tương tự như xuất hiện các triệu chứng thay đổi đột ngột của trạng thái cơ thể và các học viên thường bỏ qua nó. Sau đó, những ngày tiếp theo thì cơn đau hoặc tình trạng nghiệp bệnh có dấu hiệu gia tăng và cản trở nghiêm trọng đến việc các học viên làm ba việc. Các học viên sẽ hướng nội, phát chính niệm, phủ định an bài của cựu thế lực và phủ nhận giả tướng nghiệp bệnh, đồng thời vững tin vào Sư phụ và Đại Pháp. Đọc cách các học viên khác vượt qua khổ nạn tôi thật sự rất cảm động.

Khi mới xuất hiện các dấu hiệu bất thường về thể trạng cơ thể, suy nghĩ của các đồng tu vẫn rất tích cực; vậy tại sao nó ngày càng trở nên nghiêm trọng cho đến khi nó trở thành một đại nạn?

Do tôi chưa từng trải qua trạng thái như vậy nên tôi chỉ có thể suy đoán dựa trên sự hiểu biết của bản thân. Ban đầu các triệu chứng có thể nhẹ, nhưng sau đó lại trở nên tồi tệ hơn. Mặc dù các học viên khẳng định rằng họ không hề nghĩ đến nó, nhưng tôi cho là họ đã làm. Tôi đoán họ có ý nghĩ: “Đây là bức hại của cựu thế lực và nó là giả tướng, vậy nên tôi vẫn làm bất cứ điều gì tôi muốn mà không cần thừa nhận nó”.

Ngay sau khi xuất hiện vấn đề, các học viên cảm thấy đó là do cựu thế lực đang bức hại họ. Tôi cho rằng suy nghĩ này rõ ràng đã đặt bản thân họ vào vị trí của một trận chiến với cựu thế lực, tức là cựu thế lực đã tạo giả tướng để bức hại tôi thì tôi sẽ phủ nhận nó. Nếu bạn xác định nó là do cựu thế lực thì cựu thế lực thực sự sẽ xuất hiện. Cựu thế lực có thể nghĩ rằng bạn vẫn chưa bị ảnh hưởng ở cấp độ này, vì vậy chúng sẽ làm gia tăng các triệu chứng nghiệp bệnh. Biểu hiện ở không gian này là nghiệp bệnh ngày càng nặng và dữ dội hơn. Kết quả là một “giả tướng nghiệp bệnh” đã biến thành một cuộc chiến thực sự.

Trong suốt quá trình này, cựu thế lực có thể làm những gì nó muốn – an bài và khảo nghiệm xem bạn có thể vượt qua được hay không. Bước tiếp theo bạn sẽ phải làm theo kịch bản do cựu thế lực an bài. Điều này chẳng phải là đang tuân theo an bài của cựu thế lực sao? Những học viên có chính niệm mạnh mẽ thì có thể vượt qua, nhưng họ vẫn là đang tự chấp nhận chịu đựng điều gì đó mà lẽ ra họ không phải chịu đựng; những học viên có chính niệm không đủ mạnh thì phải trải qua các triệu chứng trầm trọng hơn, thống khổ kéo dài và thậm chí mất đi cả sinh mệnh. Đây không phải là điều mà Sư phụ muốn.

Sư phụ giảng:

“Việc do cựu thế lực làm thì tôi đều phủ định, tôi đều không thừa nhận, càng không nên có việc là khiến đệ tử Đại Pháp gánh chịu những thống khổ ấy (Vỗ tay)”. (Giảng Pháp ở Pháp hội tại Vùng đô thị New York năm 2013)

Phân tích tại sao chúng ta bị “ốm”

Có nhiều nguyên nhân có thể gây ra các vấn đề về tình trạng sức khỏe, ở đây tôi chỉ đưa ra thảo luận những nguyên nhân có tính chất phổ biến. Một khả năng là học viên đã có những thiếu sót trong tu luyện cá nhân một thời gian dài mà cựu thế lực đã nắm bắt được. Nếu người học viên vẫn không nhận ra điều đó thì cựu thế lực sẽ có lý do để bức hại họ không ngừng và gia tăng bức hại, vì cuối cùng nó cũng có cớ để kéo họ xuống. Nếu đúng như vậy, chỉ cần chúng ta hướng nội trong khổ nạn và chính lại bản thân theo Pháp, tình trạng sức khỏe sẽ thay đổi ngay lập tức, bởi vì “Hễ tâm tính chư vị đề cao, thì thân thể chư vị sẽ phát sinh biến đổi to lớn”. (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Còn một tình huống khác mà tôi muốn thảo luận, đó là khi bạn đang ở trạng thái tu luyện bình thường, chăm chỉ thì đột nhiên xuất hiện triệu chứng nghiệp bệnh nghiêm trọng. Suy nghĩ đầu tiên hãy là hướng nội và xem liệu có phải do bản thân có suy nghĩ nào đó chưa phù hợp gây ra hay không. Nếu không, tôi nghĩ đó là một điều tốt – đó là cơ thể đang được tịnh hoá, tiêu nghiệp, cải thiện và gia tăng sức chịu đựng (điều này cũng khiến cơ thể khó chịu) và nó phải là một quá trình diễn ra ôn hòa.

Nếu bạn có suy nghĩ rằng những gì đang xảy ra là một việc tốt, thì tâm của bạn sẽ bình an và không phải chống lại, không phải lo lắng hay sợ hãi. Trong quá trình tu luyện sẽ gặp các trạng thái khác nhau ở các cấp độ khác nhau, chỉ cần chúng ta xem nhẹ chúng thì sẽ không có những bất ổn về tâm lý, vì theo bản năng là bạn sẽ thấy hạnh phúc khi gặp điều tốt và thấy lo lắng khi gặp điều xấu.

Nếu bất cứ khi nào gặp tình huống xảy ra mà bạn coi đó là có sự can thiệp từ cựu thế lực thì làm sao trường không gian (thân và tâm) của bạn có thể được bình yên? Đầu óc bạn sẽ bị căng thẳng và cơ thể bạn sẽ thấy đau đớn. Trạng thái này sẽ kích hoạt các hiệu ứng tiếp theo và đẩy bạn vào một môi trường bất ổn. Tất cả những điều này được quyết định bởi ý niệm của chính chúng ta.

Tôi nghĩ, bất kể ai đang gặp phải tình trạng khó khăn như thế nào thì chỉ cần người ấy muốn tu luyện và có nguyện vọng tu luyện tốt thì Sư phụ sẽ giúp và an bài mọi thứ cho chúng ta. Khi một học viên đang tu luyện tốt mà đột nhiên bị ốm thì liệu có phải Sư phụ bỏ qua và để cựu thế lực tiếp quản không? Sao có thể như vậy được?

Các đệ tử Đại Pháp đều nói chúng ta chỉ nghe theo Sư phụ, vậy tại sao khi tình huống xuất hiện thì chư vị lại nghĩ đến cựu thế lực? Tôi nghĩ rằng đó là do chúng ta có quan niệm rằng sự khó chịu trên cơ thể là không tốt nên khi nó xuất hiện thì coi đó là do cựu thế lực an bài, cần phải phủ nhận và không thừa nhận nó.

Những gì tôi thấy thì chính là vì quan niệm của con người về việc: “cơ thể bị đau đớn là không tốt”, tâm trí họ không muốn phải chịu đựng, thêm vào đó là nỗi sợ hãi và lo lắng về hậu quả không biết sẽ ra sao, nên họ cho đó là “bức hại”. Kết quả là chính họ đang chiêu mời sự bức hại của cựu thế lực.

Chẳng phải Sư phụ đang bảo vệ chúng ta sao? Vậy thì tại sao cựu thế lực lại có khả năng làm những gì chúng muốn? Đó là do chúng ta tự chiêu mời chúng đến.

Sư phụ giảng:

“Trong vũ trụ chúng ta có một [Pháp] lý, rằng tự mình truy cầu gì, tự mình mong muốn gì, người khác thông thường không thể can thiệp”. (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân).

Chúng ta phải tự mình tu luyện. Những gì chúng ta cảm thấy được là sức chịu đựng của bản thân; những gì chúng ta không thấy là Sư phụ từ bi đã đang phải chịu đựng thay cho chúng ta.

Sư phụ giảng:

“Cái chư vị dấy lên là chính niệm, chư vị bảo rằng ấy là giả tướng. Là cựu thế lực can nhiễu, mình tu Đại Pháp nhiều năm như thế, không thể xuất hiện tình huống này đâu. Chư vị thật sự phát tự nội tâm một niệm ấy, thì mọi thứ kia lập tức sẽ mất”. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2010, Giảng Pháp tại các nơi XI)

Trước đây tôi chưa hiểu rõ lời dạy của Sư phụ về sự xuất hiện giả tướng của nghiệp bệnh. Sự hiểu biết của tôi về thuật ngữ “bao hàm” là nó có thể được giải thích từ bất kỳ góc độ nào. Tôi chưa từng trải qua giả tướng này nên không có được cái nhìn rõ ràng về nó, vì vậy tôi không thể nhìn thấu vẻ bề ngoài loại giả tướng ấy là gì. Khi các triệu chứng xuất hiện, làm thế nào chúng ta biết được đó là xuất hiện giả tướng? Hiểu biết trước đây của tôi là: Sư phụ không thừa nhận bất cứ điều gì do cựu thế lực an bài, vì vậy những gì được an bài bởi cựu thế lực sẽ không tồn tại và chúng ta không thừa nhận nó. Tôi nghĩ về sự an bài của cựu thế lực như một loại “giả tướng” từ góc độ về sự không thừa nhận can dự của nó và chúng ta phải phủ nhận nó bằng chính niệm.

Bây giờ tôi đã có nhận thức toàn diện hơn về nghiệp bệnh ở tầng thứ hiện tại. Ví dụ, các vết loét, khối u và chứng viêm mà chúng ta nhìn thấy trên bề mặt cơ thể là những biểu hiện giả tướng. Sự thật là: “…người ta mọc khối u chỗ này, phát viêm chỗ kia, có gai xương ở chỗ nào đó, v.v., nơi không gian khác thì có một con linh thể nằm chính tại chỗ đó”. (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Vậy thực sự đằng sau giả tướng của nỗi đau thể xác này là gì? Tôi cho rằng đó là sự tịnh hóa thân thể, gia tăng sức chịu đựng và sự khích lệ của Sư phụ bởi vì chúng ta đang làm ba việc mà các đệ tử Đại Pháp nên làm. Đó cũng là một khảo nghiệm mà Sư phụ đã an bài để chúng ta đề cao ở mỗi tầng và nó sẽ xuất hiện dưới các hình thức khác nhau; nó cũng có thể đến từ cựu thế lực.

Sư phụ giảng:

“…nhưng cựu thế lực vì để trừ bỏ tâm của chư vị, muốn khảo nghiệm xem chư vị có đạt không, khi ấy chúng còn khiến chỗ chư vị từng có bệnh nay xuất hiện cảm giác đau của bệnh, hoặc mang phản ứng của bệnh, cả triệu chứng bệnh cũng giống nữa, để xem chư vị có tin Đại Pháp hay không”. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2010, Giảng Pháp tại các nơi XI)

Nhưng Sư phụ cũng giảng “hãy đánh bại chúng trong chính trò chơi của chúng”. Quá trình thoát khỏi giả tướng này phụ thuộc vào cách suy nghĩ và hành động của chúng ta và chúng ta sẽ đề cao lên mỗi khi vượt qua được khảo nghiệm. Chính vào lúc ấy, chúng ta sẽ thấy rằng các dấu hiệu bất thường sẽ ngay lập tức biến mất (nhiều trường hợp nó thực sự chỉ được tính bằng giây hoặc phút) và không có ảnh hưởng gì đến những việc đệ tử Đại Pháp cần làm vì các can nhiễu này là ở tầng thấp, nó không có khả năng can thiệp ở cấp độ cao hơn. Đây là một quá trình đề cao của đệ tử Đại Pháp; đó chẳng phải là một cơ hội để chúng ta tinh tấn hơn trong tu luyện sao?

Là các học viên, tất cả chúng ta đều muốn đề cao càng nhanh càng tốt trong khoảng thời gian có hạn đối với tu luyện của chúng ta. Vậy chẳng phải chúng ta càng trải qua nhiều thay đổi về thể chất thì càng tốt sao? Những thay đổi sẽ mang lại cho chúng ta nhiều cảm giác khác nhau; cảm giác khó chịu là một trạng thái bình thường.

Một lần có một học viên thấy tôi bị ho và khàn giọng, anh ấy nói: “Hãy phủ nhận nó, không thừa nhận nó”. Tôi mất khoảng một giây để hiểu ý anh ấy đang bảo tôi là hãy phủ nhận cựu thế lực, nhưng tôi lại nghĩ cơ thể tôi đang được thanh lý và là một việc tốt — không liên quan gì đến cựu thế lực. Tại sao cùng một tình huống nhưng cách nghĩ lại khác nhau?

Tôi cũng nghe một số học viên nói rằng khi cơ thể xuất hiện triệu chứng nghiệp bệnh thì chính là đang tiêu nghiệp trong giai đoạn tu luyện cá nhân, nhưng trong thời kỳ Chính Pháp thì đó là do cựu thế lực bức hại chúng ta và chúng ta không nên thừa nhận nó. Theo sự hiểu biết của tôi thì các nguyên lý tu luyện của Đại Pháp là không thay đổi. Quá trình cơ bản của việc học Pháp, luyện công, đề cao tâm tính, tiêu nghiệp, tăng công, sẽ không thay đổi cho dù có sự xuất hiện của cựu thế lực. Sự can dự của cựu thế lực chỉ làm cho trách nhiệm của các đệ tử Đại Pháp trở nên lớn hơn — chúng muốn huỷ diệt con người trong khi chúng ta lại muốn cứu người. Điều này làm cho môi trường tu luyện trở nên phức tạp hơn và yêu cầu của Đại Pháp đối với chúng ta phải cao hơn.

Tôi đã có những suy nghĩ và niềm tin rõ ràng trong những ngày đầu tu luyện, tức là cái gì đó bất thường đối với người thường thì lại càng bình thường đối với các học viên. Tôi biết rằng bản thân còn rất nhiều nghiệp và chấp trước, vì vậy tôi nên nhanh chóng trừ bỏ chúng. Những thay đổi trong cơ thể và tâm trí của tôi là những điều tốt, vì vậy tôi không chối bỏ bất kỳ “tình trạng bất thường” nào. Tình trạng bệnh càng nghiêm trọng, tiêu nghiệp càng lớn, chuyển biến và cải thiện càng lớn. Sự xuất hiện lặp đi lặp lại có nghĩa là cơ thể cần được tịnh hoá và thanh lý thêm. Đôi khi tôi thực sự nghĩ rằng miễn là tôi có thể chịu đựng được thì tôi vẫn hy vọng nó sẽ xuất hiện nhiều hơn.

Khi có triệu chứng bệnh xuất hiện, bất kể chúng ta đang ở trạng thái và tầng thứ tu luyện nào, chúng ta chỉ nên hướng nội dựa trên Pháp, tu chính lại bản thân và vững tin vào Sư phụ và Đại Pháp. Một học viên thì cơ thể không có bệnh tật; nếu chúng ta tin rằng sự xuất hiện của nó là để chúng ta đề cao và nâng cao tâm tính của mình để đạt tiêu chuẩn của tầng thứ đó thì các triệu chứng sẽ biến mất. Đừng nghĩ quá nhiều về cựu thế lực và đừng chỉ phủ nhận chúng bằng lời nói, cần phủ nhận chúng bằng cả hành động của chúng ta.

Tôi nhớ có lần cơ thể tôi xuất hiện triệu trứng đau bất thường. Nếu đó không phải là một dấu hiệu cho việc đề cao tâm tính thì tôi nghĩ rằng đó là dấu hiệu cơ thể tôi đang được tịnh hoá và để gia tăng sức chịu đựng của mình. Nhưng lần đó tôi thấy rất khó chịu, trạng thái kéo dài hơn một tiếng đồng hồ. Tôi tự hỏi liệu có phải do tôi không nghĩ rằng đó là bức hại của cựu thế lực và không phát chính niệm để phủ nhận nó, nên cựu thế lực thoả sức hoành hành và bức hại này sẽ không thể kết thúc. Sau đó tôi phát chính niệm chống lại cựu thế lực. Đột nhiên những từ sau đây xuất hiện trong đầu tôi: “Bạn có nghĩ rằng đó không phải là sự tịnh hoá?” Tôi thốt lên: “Đó là sự tịnh hoá cơ thể”. Ngay lập tức, các triệu chứng đau của tôi suy giảm. Giờ đây nghĩ lại, tôi hiểu rằng đó là một khảo nghiệm xem tôi có thực sự tín tâm hay không.

Tôi tự hỏi bản thân rằng liệu tôi có suy nghĩ lạc quan quá không. Ngoại trừ những dấu hiệu thể chất phát sinh do vấn đề tâm tính — tôi ngay lập tức hướng nội, phát chính niệm, đề cao tâm tính và vượt qua — những lần khác khi có bất kỳ tình trạng thể chất nào phát sinh, tôi hầu như luôn cảm thấy đó là sự tịnh hoá cơ thể. Đặc biệt là khi một tình trạng đột ngột xảy ra trong trạng thái tu luyện bình thường thì tôi không cho đó là bức hại, bởi vì bức hại sẽ không xuất hiện khi không có lý do.

Từ trong Pháp, chúng ta biết rằng cơ thể của chúng ta sẽ được cải biến từ trong ra đến ngoài, đột phá từng lớp từng lớp cho đến tới bề mặt. Chúng ta không biết cái gì đang diễn ra trong mô hình thu nhỏ ấy. Khi nó biểu hiện trong không gian này có thể là gây cho chúng ta cảm giác khó chịu trên cơ thể. Do vậy tôi thường rất bình tĩnh — tôi không có cảm giác căng thẳng hay lo lắng. Tôi chỉ cảm thấy đó là một khảo nghiệm về sức chịu đựng và khả năng chịu đựng của tôi. Tôi thậm chí có một chút kỳ vọng khi chịu đựng nó, bởi vì tôi biết rằng sau trải nghiệm này mọi thứ sẽ tốt hơn nữa.

Năm năm trước, khi tôi ra ngoài giảng chân tướng, tôi thấy mọi người tập thể dục trên các máy tập, vì vậy tôi cũng bắt đầu tập theo để cố gắng bắt chuyện với họ. Trong khi đung đưa chân qua lại, tôi ngả người về phía sau và với một tiếng “rầm”, tôi đã bị ngã trên nền bê tông. Tôi nghĩ: “Hãy đứng dậy nhanh lên”, khi tôi đứng dậy và dựng lại máy tập để cho mọi người thấy rằng tôi vẫn ổn. Tôi coi đây là cách để giảng chân tướng cho họ.

Tôi đã đi bộ suốt quãng đường về nhà mà không gặp vấn đề gì, nhưng khi vừa bước vào nhà, tôi đã không thể di chuyển được do toàn bộ lưng, hông và chân tôi đau đớn. Tôi nghĩ: “Lần này chắc hẳn sẽ có một sự cải biến lớn trong cơ thể”. Chỉ vài giây sau đó, cơ thể tôi lại có thể cử động được.

Sau đó tôi quyết định xem một video biểu diễn Shen Yun, nhưng ngay sau khi ngồi xuống thì đầu tôi cảm thấy nặng nề. Tôi liền nghĩ đầu của tôi cũng sẽ được tịnh hoá. Trong khi xem biểu diễn Shen Yun, tôi không để ý đến cảm giác khó chịu ở đầu và cảm giác đó tự nhiên biến mất.

Trong toàn bộ quá trình vượt quan nghiệp bệnh, tôi không nghĩ đến cuộc bức hại của tà ác, tức là tôi không đặt mình vào vị trí bị bức hại nên tâm trí của tôi rất thoải mái.

Sau đó, tôi nhận ra rằng nếu tôi có suy nghĩ khác đi thì kết quả có thể đã khác. Khi một tình huống đột nhiên xảy đến, nếu chúng ta cho rằng đó là bức hại hoặc sự can nhiễu của tà ác thì chúng ta sẽ coi đó là một “chướng ngại” trên con đường tu luyện. Nếu chúng ta cho rằng đó là điều tốt thì chúng ta sẽ xem đó là “bước đệm” để tinh tấn trong tu luyện. Cách nghĩ của chúng ta vào lúc xảy ra sự việc rất quan trọng. Những gì chúng ta nghĩ sẽ quyết định những gì chúng ta sẽ phải đối mặt và trải qua tiếp theo, và cuối cùng là kết quả chúng ta sẽ đạt được.

Chia sẻ trên đây chỉ là những thể ngộ cá nhân ở tầng thứ sở tại. Nếu có điều gì chưa phù hợp xin từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/14/415523.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/17/189949.html

Đăng ngày 23-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share