Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-08-2020] Nhìn lại hơn 20 năm tu luyện của mình, tôi thực sự có rất nhiều cảm xúc. Cuối cùng tôi đã có thể nhìn ra những nguyên nhân gốc rễ dẫn đến những can nhiễu mà tôi đã trải qua.

Tôi đắc Pháp từ khi còn trẻ, ngay sau khi tôi bắt đầu đi làm. Tôi thực sự là một người may mắn vì tôi dường như có khả năng suy nghĩ linh hoạt và khéo léo. Tôi luôn luôn tự hào về khả năng nhận thức mọi việc rất tốt của mình.

Nhưng qua nhiều năm, tôi đã trượt ngã nhiều hơn so với các bạn đồng tu quanh mình. Tôi luôn luôn rất chú ý vào việc học Pháp, nhưng chỉ có hai giai đoạn mà tôi có thể tiếp thụ Pháp và đề cao nhanh. Một là trước ngày 20 tháng 7 năm 1999, và hai là khoảng năm 2006. Trong suốt hai giai đoạn này, cảm thấy như mình trượt dốc trong tu luyện nên tôi tu luyện một cách âm thầm. Tôi học Pháp tốt bởi vì tôi có ít tự ngã trong những khoảng thời gian đó.

Mặc dù tôi biết bản thân có vấn đề về tự tâm sinh ma, cũng biết chấp trước vào tự ngã là nguyên nhân gốc rễ của việc tôi không thể tu luyện tinh tấn, nhưng những vật chất này đã tồn tại trong trường không gian của tôi. Mặc dù đã biết chúng có tồn tại, nhưng tôi không thực sự nhận thức và thanh lý chúng, bởi vì tôi sẽ mất thời gian để xác định chúng.

Kinh văn mới gần đây của Sư phụ, “Lại một gậy cảnh tỉnh”, khiến tôi cảm thấy như thể Sư phụ đang nói những lời này vào tai mình, và tôi cảm thấy vừa kính trọng vừa lo sợ.

Xác định và loại bỏ chấp trước làm việc lớn

Trong một thời gian dài tôi đã bị bối rối với một vài câu hỏi. Tôi là kiểu người luôn có những mục tiêu lớn và không ngừng tiến lên. Tôi rất chủ động trong mọi việc và có khao khát cứu người to lớn. Về mặt Pháp lý, đó là một điều tốt nhưng trên thực tế, tôi nhận ra rằng mình đã bị một sự hiểu nhầm gây can nhiễu. So với những người khác, tôi tập trung vào bề mặt của vấn đề và đánh giá cao sự thể hiện và kết quả hơn.

Khi mọi thứ không diễn ra như mong đợi, tôi trở nên lo lắng. Tôi đã dùng tất cả các nguồn lực để tìm cách thay đổi tình huống, dù cho chỉ có một tia hy vọng nhỏ nhoi. Lo lắng về việc thành công hay thất bại, tâm trạng của tôi cũng lên xuống cùng những cảm xúc vui, buồn, giận dữ. Cách suy nghĩ của tôi cũng rất giống người thường.

Một khi tâm tôi rơi xuống đến cảnh giới người thường và tôi dùng những cách của người thường để làm các việc (tình trạng này diễn ra trong một thời gian dài), thì trên thực tế, tư tưởng của tôi đã không còn ở trong Pháp. Tôi biết đây chính là ‘tâm chấp trước vào làm các việc’. Chính vì tâm chấp trước này mà con đường tu luyện của tôi rất ngập ghềnh và tôi đã bị trượt ngã dài.

Tôi đã từng cảm thấy mình không có gì hối tiếc và tôi làm các việc mình muốn làm, nhưng bây giờ tôi biết suy nghĩ ấy không dựa trên Pháp và làm việc như thế sẽ không có hiệu quả thực tế. Có một nguyên do lớn đằng sau việc này: tư tưởng của tôi đã bị ảnh hưởng bởi những chấp trước căn bản. Những nhân tố, những yếu tố muốn làm việc lớn và muốn hoàn thành công việc cũng là phản ánh của ma tính ở một tầng thứ nhất định trong tu luyện.

Những nhân tố này rất nặng và thấm vào trường không gian của tôi, nhiều đến mức tôi đã không thể cảnh giác hay bình tĩnh, từ đó tôi không thể tìm thấy chính mình. Trong trường hợp này, việc học Pháp giống như bị ngăn cách. Tôi không thể đắc được những Pháp lý chân chính.

Trong tu luyện, tôi có thể ngộ ra một vài Pháp lý. Đôi khi tôi có thể học Pháp tốt và tinh tấn là bởi vì tôi thực sự không có vị tư, từ đó hình thành nền tảng tốt cho việc tinh tấn. Những lúc như vậy, người tu luyện thực sự rất mạnh mẽ. Tôi có thể làm tốt những việc nhỏ nhờ có năng lực của người tu luyện. Vì thế nhìn lại, giai đoạn thời gian đó thực sự kỳ diệu. Tâm tính của tôi rất tốt và tôi mạnh mẽ chứng thực Pháp.

Khi tôi chấp trước vào làm các việc lớn, tôi thường xuyên không theo Pháp. Chấp trước vào bản thân tăng dần cùng với ma tính của tôi. Dù cho cố gắng thế nào, tôi cảm thấy mọi việc đều khó khăn. Thực ra, đó không phải là vấn đề bên ngoài, mà chính các nhân tố nội tại của tôi đã gây ra những khó khăn.

Bây giờ tôi đã minh bạch rằng không nên bị chấp trước, dù bạn làm những việc vĩ đại hay việc bình thường không mấy nổi bật. Hãy đi theo an bài của Sư phụ, và không lựa chọn trên bề mặt làm những việc quan trọng, hãy để tùy kỳ tự nhiên. Tại thời khắc cứu người then chốt này, chỉ cần bạn chân chính theo Pháp, bạn sẽ có thể làm mọi thứ rất tốt và rất mạnh mẽ.

Hướng nội trong thời gian này, tôi cảm nhận được tư tưởng của mình dần dần trở nên thanh tỉnh hơn, những vật chất đen bẩn đã được loại bỏ khỏi thân thể và tôi đã lấy lại được sự sáng suốt trước đây của mình. Tôi ngộ ra rằng là một người tu luyện không có nghĩa phải là một người khép kín, hay một người chuyên làm những việc lớn. Tôi nhận ra rằng sự thuần tịnh và tư tưởng ít truy cầu là đặc tính căn bản để từ đó sinh ra công năng trong tu luyện Đại Pháp, và những thứ đó có thể giúp việc cứu người trở nên hiệu quả.

Trên đây là thể ngộ cá nhân của tôi. Xin hãy giúp tôi quy chính những điểm còn thiếu sót.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/3/409820.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/18/186833.html

Đăng ngày 21-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share