Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-12-2020] Tôi đã từng là lớp trưởng lớp trinh sát pháo binh, được đào tạo để hủy diệt các mục tiêu. Nhưng Sư phụ dạy chúng ta trở thành những người tốt và vô tư vô ngã bằng cách chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Sau khi cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu, Sư phụ dạy chúng ta rằng:

…đã là đệ tử Đại Pháp mà xét, đã là một người tu luyện mà xét, tôi nói rằng người tu luyện là không có kẻ địch; chư vị chỉ có vai trò độ nhân,… (“Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago [2005]” Giảng Pháp ở các nơi VII)

Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi cố gắng tu khứ tâm oán hận, cảm giác muốn trả thù và những chấp trước khác. Tôi làm theo lời dạy của Sư phụ là cứu người với tâm từ bi. Tôi muốn chia sẻ với các đồng tu vài trải nghiệm của mình.

Giảng chân tướng cho gia đình em gái

Các chị em tôi, chồng của họ, bố chồng của họ và anh chị em bên nhà chồng tất cả đều là cảnh sát, và tôi luôn muốn giảng chân tướng cho họ.

Tháng 12 năm 2019, tôi có cơ hội nói chuyện với em gái và em rể. Trước kia tôi đã cho họ một thẻ nhớ 16G có nhiều video giảng chân tướng như là Cửu bình và bản báo cáo điều tra về nạn mổ cướp tạng sống từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp, do nhà nước bảo trợ. Lần này tôi đã có cơ hội nói chuyện trực tiếp với họ.

Tôi bắt đầu nói về đại dịch bắt nguồn từ Bắc Kinh vào tháng 11 năm 2019. Tôi nói với họ rằng đại dịch ở Bắc Kinh là nhắm vào các Đảng viên Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), và đó là để cảnh cáo tất cả những ai tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói với họ về cuộc bức hại Thiên Chúa giáo của Hoàng đế La Mã Nero đã dẫn đến đại dịch tràn lan và cuối cùng là sự sụp đổ của Đế chế La Mã.

Tôi nói rằng cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc ngày nay còn độc ác hơn. Hơn 4.500 học viên Pháp Luân Đại Pháp đã bị bức hại đến chết. Có học viên nữ còn bị cưỡng gian. Có học viên thì bị tra tấn đến tàn tật, lại còn có những học viên bị tiêm loại thuốc mà không rõ là thuốc gì. ĐCSTQ thậm chí còn thu hoạch tạng để kiếm lời.

Tôi giải thích rằng hàng triệu người Trung Quốc đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ vì thế họ sẽ không liên đới với tội ác của nó. Những người tham gia vào cuộc bức hại này và những người mà không thoái Đảng thì rất đáng lo.

Tôi giục các em giảng chân tướng cho con cái và các thành viên trong gia đình họ, cho họ xem video chân tướng, và thoái Đảng vì sự an toàn của họ.

Tôi đã giúp cháu trai của tôi thoái xuất khỏi Đoàn và Đội. Nhưng vài năm sau cháu lại vào Đảng. Tôi bảo em gái giúp cháu hiểu được chân tướng và thoái Đảng.

Họ đã chăm chú lắng nghe. Em rể tôi hỏi liệu có cách nào tránh được nguy hiểm không. Tôi nói: “Nhiều người cảm thấy rằng họ đã được phúc báo bằng cách ghi nhớ và nói: ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo’.”

Tôi nói với họ không nên trở thành công cụ của ĐCSTQ và không nên bức hại người tốt. Tôi cũng nói với họ rằng mỗi năm ở Trung Quốc có hàng trăm cảnh sát đã chết. Sau khi ĐCSTQ bắt đầu chiến dịch mới bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2017 thì 110 công an trưởng tham gia vào đã bị chết.

Tôi nói với em rể: “Em và con trai em nên tỉnh ngộ. Đó là cái giá phải trả cho những việc làm xấu.” Tôi chỉ ra rằng: “Theo một danh sách công bố trên một blog năm 2019 thì ‘Thông tin các cảnh sát mà hy sinh trong khi làm nhiệm vụ năm 2018-2019’ là 481 cảnh sát (429 cảnh sát và 52 trợ lý cảnh sát), 366 người đã chết vì bệnh tật. Trong số những người này thì 310 người đột tử do bị bệnh đột ngột, hầu hết là bệnh tim và bệnh não. Trong số những người này thì 458 người có tuổi thọ trung bình là 43.8.”

Tôi nói rằng: “Ngày nay, nghề cảnh sát trở thành nghề rủi ro cao ở Trung Quốc vì nó tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều cảnh sát tham gia bức hại đã đột tử.” Tôi giải thích rằng không phải tôi đang dọa họ. Tôi đang nói cho họ biết sự thật để họ không hy sinh cuộc đời mình cho ĐCSTQ nữa.

Cứu người trên tàu

Sau khi ngành đường sắt thực hiện chính sách mọi người phải cung cấp số chứng minh nhân dân khi mua vé tàu, tôi đã không nói với hành khách về Pháp Luân Đại Pháp trong vòng hai năm. Cảnh sát ở trên tàu có hết thông tin của tôi bao gồm cả việc tôi đã từng bị cầm tù trong trại cưỡng bức lao động. Cảnh sát đã dùng thông tin này để bắt giữ rất nhiều học viên, một số người đã bị kết án.

Nhưng cùng ngày mà tôi nói chuyện với gia đình của em gái thì tôi đã có cơ hội giảng chân tướng trên tàu.

Tôi bắt đầu bằng việc nhẩm Pháp và phát chính niệm để giải thể các sinh mệnh và nhân tố tà ác can nhiễu và ngăn cản mọi người đón nhận chân tướng. Tôi giúp một người phụ nữ 30 tuổi nhấc cái hành lý lên tàu và tôi ngồi cạnh cô ấy. Khi cảnh sát trên tàu đến, ông ấy cho tôi xem di động của ông ấy có thông tin của tôi. Người phụ nữ ngồi cạnh tôi cũng nhìn thấy thông tin đấy. Tôi nghĩ đây là cơ hội để nói cho cô ấy biết. Tôi điềm tĩnh và không hề sợ hãi. Cả cô ấy và mọi người ngồi xung quanh chúng tôi đều chăm chú lắng nghe.

Tôi nói với họ rằng tôi bị cảnh sát bắt cóc vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và bị đưa đến trại lao động cưỡng bức trong vòng 2 năm. Tôi bị tra tấn và lính canh đã xúi giục các tội phạm tù nhân bí mật cho thuốc gì đó vào thức ăn của tôi. Tôi bị mất ngủ trong sáu ngày. Sau khi ra khỏi trại, tôi bị nằm trong danh sách đen của ĐCSTQ.

Tôi giải thích rằng hơn 100 học viên Pháp Luân Đại Pháp ở khu vực chúng tôi bị thiệt mạng do bị bức hại, trong đó có cả 4 người bạn của tôi. Một nữ học viên ở độ tuổi 30 đã bị đàn áp ở trại cưỡng bức lao động Mã Tam Gia. Sau khi về nhà được một thời gian ngắn thì cô ấy qua đời; một nữ học viên 48 tuổi cũng bị giết bởi hơn 24 người đàn ông ở trong một trại cướng bức lao động ở địa phương. Một học viên 60 tuổi bị đầu độc và chết sau khi bị tra tấn trong một nhà tù nữ ở tỉnh Liêu Ninh. Một nam học viên bị tàn tật đã chết ở độ tuổi 40 sau khi bị bức hại ở một trại cưỡng bức lao động địa phương, một người đàn ông ở độ tuổi 40 đã bị kết án 10 năm tù, và lính canh đã tra tấn anh ta bằng dùi cui điện lên tới hàng chục nghìn vôn. Sau đó anh ta đã bị tàn tật từ hông xuống.

Tôi nói với cô ấy rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt thực hành nguyên lý Chân–Thiện–Nhẫn. Chúng tôi nói cho mọi người biết về sự thật và hy vọng rằng họ có thể tránh bị tính vào cùng tội ác của ĐCSTQ. Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy là người bên Công giáo và đang đến thăm ông bố bị ốm. “Có thể Pháp Luân Đại Pháp sẽ cứu được bố tôi,” cô ấy nói. Tôi nói với cô ấy rằng có rất nhiều học viên ở quê của cô ấy. Nhưng do cuộc đàn áp nên khó mà có thể liên lạc được với họ. “ĐCSTQ không muốn mọi người được cứu,” tôi nói.

Mọi người chăm chú lắng nghe. Thậm chí một người soát vé trên tàu cũng ngồi xuống với chúng tôi và lắng nghe.

Tôi nói rằng người Trung Quốc đã bị ĐCSTQ tẩy não và đã thừa nhận vô thần luận, chủ nghĩa duy vật biện chứng và thuyết tiến hóa. Nhiều người không tin vào sự tồn tại của Thần Phật–những tín ngưỡng tâm linh này luôn là một phần của văn hóa Trung Hoa cổ đại. Tôi nói rằng Thần Phật là có thật. Người phụ nữ đó đồng ý và vui vẻ thoái Đảng. Tôi bảo cô ấy hãy nói với gia đình và bạn bè cô ấy thoái xuất khỏi Đảng. Tôi nói với cô ấy rằng ĐCSTQ sắp bị sụp đổ rồi. Tôi nói rằng việc nhớ và niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” sẽ giúp cô ấy được bảo hộ.

Trong suốt toàn bộ quá trình đó tôi không hề sợ hãi và tâm tôi rất bình tĩnh. Trươc khi lên tàu, tôi đã nhờ các đồng tu phát chính niệm giúp tôi. Tôi liên tục nhẩm Pháp, phát chính niệm, và xin Sư phụ gia trì cho tôi.

Sư phụ giảng:

Tà ác không dám phản đối việc giảng rõ chân tướng và cứu độ chúng sinh, điểm then chốt là ở chỗ tâm thái khi làm công tác không có sơ hở cho chúng dùi vào. (“Giảng Pháp tại Pháp hội Boston năm 2002” Giảng Pháp ở các nơi II)

Sư phụ cũng giảng:

[Khi] chính niệm rất mạnh mẽ, chư vị sẽ là không gì cản trở được, và điều gì cũng làm được. Vì chư vị là người tu luyện, chư vị là người đang trên đường trở thành Thần, chư vị là người không bị các nhân tố của người thường và Pháp Lý ở tầng thấp khống chế. (“Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles [2006])

Giờ đây tôi có thể ngộ sâu sắc hơn về những điều Sư phụ giảng.

Cứu người ở Vũ Hán

Sau khi đại dịch vi-rút Trung Cộng (coronavirut) bùng phát thì nhiều người đã chết ở Vũ Hán, và mọi người vô cùng hoảng sợ.

Tôi lo lắng cho họ và cứ phân vân làm thế nào để có thể giúp họ. Một hôm tôi nhận được một tin nhắn ở điện thoại. Tôi không biết người gửi là ai, nhưng họ gửi một tin nhắn tới nhiều người và cầu cứu sự giúp đỡ. Tôi nhận được vài tin nhắn từ những người khác nhau, họ đang tuyệt vọng.

Tôi không thể gọi cho họ vì điện thoại của tôi nối với cảnh sát. Tôi quyết định thu thập những số điện thoại này và gửi lên trang web Minh Huệ. Bằng cách này thì các học viên ở hải ngoại có thể gọi cho họ, giảng chân tướng cho họ và bảo họ hãy nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Tôi thu thập số điện thoại hàng ngày. Sau mỗi con số này là một sinh mệnh đang đợi được cứu. Các bác sỹ ở Vũ Hán biết rằng không gì có thể ngăn chặn được con vi-rút này. Tôi biết mỗi giây đều quý giá. Không kể muộn đến đâu, tôi đều gửi ngay cho trang web Minh Huệ số điện thoại mà tôi có. Tất cả mọi sinh mệnh đều đang đợi được đắc cứu.

Nhiều trường hợp mà những người được cứu sau khi nói chuyện qua điện thoại với các học viên ở hải ngoại đã được đăng trên trang web Minh Huệ. Họ cảm tạ Pháp Luân Đại Pháp đã cứu cuộc đời họ.

Tuy nhiên, vào ngày 10 tháng 3 năm 2020, Tổng Bí thư ĐCSTQ Tập Cận Bình đã đến thăm Vũ Hán. Để che đậy sự thật về đại dịch này, tất cả các tin nhắn cầu cứu đã bị chặn lại. Sau đó tôi không còn nhận được các tin nhắn từ những người dân ở Vũ Hán nữa. Nhiều người Trung Quốc nói rằng: “Pháp Luân Đại Pháp đang cứu người, nhưng ĐCSTQ lại đang hại người.”

Để cứu mọi người, tôi bắt đầu thu thập số điện thoại từ những người mà đã không cầu cứu. Tôi thu thập số điện thoại của những nhân viên dịch vụ cộng đồng và những người làm ở ngân hàng. Tôi đặc biệt thu thập số điện thoại của cảnh sát.

Nhiều cảnh sát tham gia vào cuộc đàn áp. Thậm chí họ còn là những người hành ác, họ cũng chỉ là nạn nhân thôi. Nếu chúng ta không cứu họ thì họ chẳng còn hy vọng nào cả.

Tôi giảng chân tướng cho vài cảnh sát. Vài người trong số họ đã thoái Đảng; những người khác hứa là sẽ không đàn áp các học viên nữa. Để cứu thêm nhiều cảnh sát, tôi đã thu thập số điện thoại của họ và gửi lên trang web Minh Huệ. Tôi đã làm việc này trong hai năm nay. Sau khi biết được chân tướng, một vài cảnh sát không những ngừng bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp mà họ còn bí mật bảo vệ các học viên.

Sư phụ giảng:

Cũng không nên xem nhẹ những sự việc mà các đệ tử Đại Pháp thực hiện. Mỗi lời nói, mỗi truyền đơn, mỗi lần ấn nút bàn phím, mỗi cuộc điện thoại, mỗi lá thư của chư vị đều có tác dụng to lớn; những sinh mệnh đã biết rõ sự thật, đều là môi trường truyền [tin], họ cũng đang giảng chân tướng. Tại xã hội hình thành ảnh hưởng rất mạnh mẽ. (“Giảng Pháp tại Pháp hội miền trung Mỹ quốc năm 2003” Giảng Pháp ở các nơi III)

Một đêm tôi mơ thấy có một cánh đồng rất bao la đang được cày bừa và chuẩn bị cho mùa vụ tiếp theo. Đêm hôm sau tôi mơ thấy hoa sen chồi lên và nở khắp cánh đồng đó đến tận chân trời. Tôi biết rằng Sư phụ đang khích lệ tôi tiếp tục nỗ lực hơn nữa.

Tôi chân thành hy vọng rằng nhiều người hơn nữa sẽ được Đại Pháp cứu độ.


Bản tiếng Hán: [[https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/15/414867.html

Bản tiếng Anh: [[https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/4/190259.html

Đăng ngày 21-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share