Bài viết của một học viên từ tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-02-2010]

Kính chào Sư Phụ! Xin chào các học viên trên toàn thế giới!

Tôi là một phụ nữ 70 tuổi, là một nông dân bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Mặc dù tôi chỉ học đến tiểu học và có thể đọc hầu hết, nhưng không phải là tất cả các chữ trong Pháp của Sư Phụ, nhưng tôi đã thuộc lòng Hồng Ngâm và học Pháp hàng ngày một cách nghiêm chỉnh.

Trước khi tập luyện Pháp Luân Đại Pháp, da mặt tôi rất vàng, tôi rất ốm và bị bệnh thiếu máu, thiếu năng lượng hay ăn không ngon miệng và bị hồi hộp suốt ngày. Một ngày tại một khu chợ trời, tôi đến xem một nhóm người đang hướng dẫn miễn phí các bài tập Pháp Luân Công. Ai đó nói rằng họ sẽ dạy tôi nếu tôi muốn học và rằng môn tập luyện này làm cho thân thể khỏe mạnh và dạy một người trở thành người tốt. Nghe thấy điều này, tôi đã muốn học. Tôi nói rằng tôi sống ở thôn quê và đến thị trấn thường xuyên không thuận tiện cho tôi. Họ bảo tôi đến địa điểm đó bất cứ khi nào tôi đi chợ và họ sẽ tiếp tục dạy cho tôi.

Tôi đã bắt đầu tập luyện như vậy. Chỉ trong ba tháng, Sư Phụ tịnh hóa thân thể tôi và sắc diện tôi thay đổi rất nhiều. Sắc mặt tôi hồng hào, tôi ăn ngon và ăn nhiều lượng. Tôi có thể làm tất cả các công việc đồng áng, mang vác vật nặng và đi bộ nhanh và nhẹ nhàng. Trên lưng, tôi vác một bao to khoai tây hoặc gạo để bán ở thành phố và tôi có thể đi bộ lên cầu thang mà không thở hổn hển đến tầng thứ năm hoặc thứ sáu nhanh hơn những người khác đi tay không. Điều này đúng như Sư Phụ giảng:

“Trước đây đi mấy bước đã mệt, hiện nay đi bộ xa mấy cũng cảm thấy rất nhẹ nhàng, đạp xe đạp cảm thấy như có người đẩy, leo bậc thang cao mấy cũng không mệt; đảm bảo sẽ như vậy.” (Chuyển Pháp Luân)

Những thay đổi còn nhiều hơn những gì mà tôi có thể liệt kê ra. Tôi muốn nói về những thần tích mà tôi đã trải nghiệm và muốn chia sẻ chúng với các đồng tu.

1. Thu hoạch dồi dào trên cánh đồng

Sư Phụ bảo chúng ta làm tốt ba điều và cứu độ chúng sinh. Tôi là một nông dân và công việc đồng áng tốn nhiều thời gian. Tôi nghĩ rằng vì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi có thể dành nhiều thời gian để phân phát các tài liệu giảng rõ sự thật và cứu độ chúng sinh và không phải mất nhiều thời gian làm công việc đồng áng như những người khác.

Tôi bón phân cho đất bất cứ khi nào tôi trồng rau hay bắp và sau đó chỉ để cho vụ mùa tự phát triển, hiếm khi nghĩ về chúng  nữa. Sau đó tôi có thể lập thành nhóm với các đồng tu để học Pháp và đi bộ đến nhiều ngôi làng và thành phố để phân phát các tài liệu Pháp Luân Công. Tôi rất vui và hạnh phúc mỗi ngày.

Cả năm, bất cứ cái gì tôi trồng đều phát triển rất tốt: rau hẹ rộng như những chiếc đũa dày, xanh mượt cao hai feet và rau dền mùa đông dày như một ngón tay cái. Tôi nói với các đồng tu đến thăm trang trại của tôi rằng đây là thể hiện sự giúp đỡ từ Sư Phụ. Tôi chưa bao giờ thấy có nhiều rau chất lượng cao như vậy! Và cũng không có thứ cỏ dại nào trên đồng. Vụ bắp của tôi cũng giống như vậy. Chúng rất khỏe mạnh và mọc rất cao. Sản lượng cao hơn một phần ba so với cánh đồng bên cạnh. Hàng xóm tôi không thể hiểu được. Tôi là một bà góa và chăm sóc khu vườn một mình. Họ thắc mắc tại sao cánh đồng của tôi có thể quá tốt mà không cần tôi có mặt ở ngoài đồng nhiều. Tôi nói với họ rằng tôi đã được ân huệ vì tôi luyện tập Pháp Luân Đại Pháp và rằng Sư Phụ Lý Hồng Chí đã giúp đỡ tôi.

2. Giông bão không ảnh hưởng

Có khả năng có một cơn giông sau 5h chiều. Hàng xóm gọi tôi đi hốt bắp đang phơi. Lúc đó là 4h45. Tôi không muốn bỏ lỡ việc phát chính niệm. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ lo đến việc của bắp sau khi phát chính niệm xong. Trường hợp xấu nhất là tôi phải tốn thêm hai ngày để phơi nếu như bắp bị ướt. Sau khi phát chính niệm, trời nắng lên. Bắp được phơi nắng thêm một giờ nữa. Hàng xóm nói rằng tôi có thể dự đoán được tương lai.

3. Chính niệm làm chó không còn sủa

Một ngày tôi đang đi đến nhà của một bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) trong làng chúng tôi. Tôi định giảng rõ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và xin Sư Phụ gia trì cho tôi. Tôi muốn cứu người đàn ông này. Một con chó to nhảy vào tôi ngay ở ngoài nhà ông ấy. Tôi phát chính niệm rằng tôi đến để cứu chủ của chú chó và rằng chú chó sẽ được ban phúc nếu chủ của nó được cứu. Con chó không sủa nữa. Người bí thư ĐCSTQ đã thoái ĐCSTQ sau khi ông ấy nghe những điều tôi nói. Khi tôi đi khỏi, chú chó theo tôi ra ngoài, vẫy vẫy cái đuôi của nó, như là cảm ơn tôi vì đã cứu chủ của nó.

Một dịp khác, khi những con chó sủa trên đường chúng tôi đi phân phát các tờ rơi ở miền quê, các đồng tu và tôi phát chính niệm để cho chó trong làng ngừng sủa. Không có một tiếng sủa nào trong suốt quá trình đó.

4. Nhẹ và nhanh

Ba người chúng tôi thuê hai xe kéo để chở chúng tôi đến nhà một người bà con. Người nặng nhất muốn ngồi chung xe kéo với tôi nhưng người lái xe muốn để ông ấy đi một mình. Tôi nói với người lái xe không nên lo lắng, rằng ông ấy có thể kéo hai chúng tôi nhanh hơn so với người khác chỉ kéo một người. Ông ấy thực sự kéo rất nhẹ, chạy nhanh chóng và đến nơi trước tiên. Ông nói: “Lời của bà có phép thuật. Tôi không cảm thấy mệt chút nào.” Sau đó tôi nói với hai người lái xe sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Cả hai đều thoái khỏi Đoàn thanh niên và các tổ chức liên đới của ĐCSTQ.

5. Dừng lại! Không được cử động!

Con trai út của tôi có vấn đề về tâm thần sau khi chia tay với bạn gái. Nó bắt đầu đánh tôi bằng một cục đá to bằng bàn tay tôi. Tôi nói: “Dừng lại! Không được cử động!” Nó đứng lại bất động. Tôi đi làm những chuyện khác. Khi tôi về nhà, nó vẫn còn đứng đó. Tôi bảo nó về nhà và nó đi về.

Tôi muốn chia sẻ những chuyện này với các đồng tu. Công năng, theo tôi hiểu, sẽ hiệu nghiệm khi tâm tôi thanh tịnh. Tất cả những điều này đều đến từ Pháp và từ chính niệm. Tôi sẽ tinh tấn hơn nữa, làm tốt ba điều và trở thành một đệ tử đạt tiêu chuẩn và trở về nhà cùng Sư Phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/2/26/征文选登–我种的蔬菜样样出奇好-236433.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/3/5/123621.html
Đăng ngày 18-03-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share