Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-12-2020] Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp đã tu luyện lâu năm và chồng tôi luôn ủng hộ đức tin của tôi. Cách đây một năm, chồng tôi đã nghỉ hưu.
Triệu chứng đột quỵ của chồng tôi biến mất sau một đêm
Một hôm vào năm 2019, sau bữa trưa tôi đến nhà con gái. Lúc tôi rời khỏi nhà, chồng tôi vẫn bình thường. Nhưng khi tôi về nhà vào giờ ăn tối, anh ấy trông không được khỏe và không thể nói được một cách rõ ràng.
Theo như người nhà kể, anh bị ngã trong bếp. Anh không thể đứng dậy và sau đó bắt đầu xuất hiện các triệu chứng của cơn đột quỵ như nói lắp, yếu, và run tay.
Tôi nghĩ: “Anh ấy vẫn còn trẻ và đã ủng hộ mình tu luyện. Sẽ không có chuyện gì xảy ra với anh ấy.”
Tôi bảo chồng tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” và đề nghị anh cầu xin Sư phụ Lý giúp đỡ.
Người nhà đề nghị đưa anh ấy vào bệnh viện nhưng tôi tin anh sẽ trở lại trạng thái bình thường vào ngày hôm sau.
Tối hôm đó, tôi ở bên cạnh chồng. Anh ấy cần người giúp đỡ để vào nhà vệ sinh. Cuối cùng sau khi anh ấy ngủ, tôi ngồi bên cạnh anh đến sáng hôm sau. Anh ấy tỉnh dậy ở trạng thái bình thường.
Anh ấy không còn bất kỳ triệu chứng nào như hôm trước. Giọng nói rõ ràng và không còn bị run rẩy nữa.
Tôi biết Sư phụ đã giúp anh ấy vượt qua ma nạn này. Chúng tôi rất biết ơn Sư phụ.
Khi tâm tôi ngay chính, cha tôi đã hồi phục
Mùa xuân năm 2018, cha tôi nhập viện vì không thể tiêu hóa được thức ăn. Ông được chẩn đoán mắc bệnh viêm tụy.
Ông ở trong tình trạng nguy kịch vì các cơ quan nội tạng khác của ông cũng bị tổn thương. Khi nghe tin này, tôi rất buồn. Cha tôi đã nuôi nấng năm người con và còn chăm sóc cho ông bà. Ông đã vất vả cả một đời, sao lại có thể ra đi như vậy? Tôi rất đau lòng.
Xét từ góc độ khác, tôi nhận ra chấp trước vào tình cảm thân quyến không phải là điều học viên nên làm. Tôi có Sư phụ và tôi biết Sư phụ sẽ quản việc này.
Tôi biết cha tôi sẽ không gặp vấn đề gì. Tôi bình tĩnh gọi điện cho ông, dặn ông nhớ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” và cầu xin Sư phụ giúp.
Ngày hôm sau tôi bắt chuyến bay đến thăm cha và thấy tinh thần của cha rất tốt. Cha đã ở bệnh viện được hai tuần. Tuy không thể ăn uống nhưng sức khỏe của ông chuyển biến nhanh hơn những bệnh nhân cùng phòng. Sư phụ ắt hẳn đang trông chừng cha tôi.
Một năm sau, cha tôi lại nhập viện vì xuất hiện các triệu chứng cũ; ông bị đau dạ dày và không thể tiêu hóa thức ăn. Lần này, ông phải làm phẫu thuật. Mặc dù trên người gắn nhiều ống, nhưng ông không hề than đau.
Tôi biết Sư phụ đang trông chừng cha tôi.
Vì tâm sợ hãi, tôi vẫn chưa đủ can đảm để nói với mọi người trong bệnh viện về Pháp Luân Đại Pháp và giảng chân tướng cho họ. Thay vào đó, tôi viết “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trên tất cả các tờ tiền mà tôi dùng trong bệnh viện.
Lúc đầu, tôi còn do dự. Nhưng sau đó tôi nhận thấy có rất nhiều người ra vào bệnh viện nên không ai để ý những tờ tiền đó đến từ đâu. Tôi cũng nhận ra mình đang giúp người nên không cần phải sợ.
Ông nội của tôi đã chết dưới bàn tay của Đảng Cộng sản Trung Quốc, nên cha tôi lo lắng khi tôi đọc các bài giảng Pháp trong bệnh viện.
Tôi bảo ông không nên sợ. Khi y tá đến kiểm tra huyết áp của ông, chỉ số rất cao, nên tôi đề nghị ông nói với các anh chị em của tôi về trải nghiệm của ông với Đại Pháp nhưng ông từ chối.
Lần tiếp theo khi y tá đến kiểm tra, huyết áp của ông vẫn cao. Tôi lại nói với cha tôi về sự mỹ hảo của Đại Pháp, và lần này ông đã đồng ý.
Huyết áp và lượng đường huyết của ông trở lại bình thường. Sự hồi phục của chồng và cha tôi đã cho tôi thấy rất rõ rằng Sư phụ đang trông chừng chúng ta.
Sư phụ ban cấp cho chúng ta Đại Pháp, bảo hộ chúng ta và còn chịu đựng thay cho chúng ta nữa. Chúng tôi rất biết ơn những gì Sư phụ đã làm cho chúng tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/16/416076.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/22/191070.html
Đăng ngày 17-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.