[MINH HUỆ 10-12-2006] Từ khi Nghị sĩ Bỉ Patrick Van Krunkelsven thực hiện một cuộc điều tra về sự thương mại nội tạng của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và đi đến kết luận phù hợp với báo cáo điều tra của Matas-Kilgour, báo chí Bỉ và dân chúng các giới đã chú ý đặc biệt vấn đề này và cuộc bức hại tàn bạo các học viên Pháp Luân Công của ĐCSTQ. Vào trưa ngày 27 tháng 11, Đài Truyền thanh Quốc gia Bỉ đã phỏng vấn một học viên Pháp Luân Công địa phương và truyền đi cuộc phỏng vấn trong chương trình phổ biến của nó, “Lopende Zaken”. Sau đây là một bản ghi lại cuộc đối thoại.

Phóng viên: Bán nội tạng lấy từ các tù nhân bị xử tử có thể mang đến những lợi nhuận thật lớn. Từ khi tin này được phơi bày, nghị sĩ Patrick Van Krunkelsven đã khiến mọi người chú ý trong tin tức buổi sáng hôm qua. Nghị sĩ Krunkelsven đi vào mạng lưới Internet tìm thận. Qua một người trung gian, ông biết được rằng các nội tạng là từ các tù nhân Trung Quốc. Ngày mai, hai hoạt động viên Canada cho nhân quyền sẽ trình bày trước Quốc hội về việc mổ cắp lấy nội tạng. Họ nói rằng các học viên Pháp Luân Công là nạn nhân số một bị chọn lựa bởi ĐCSTQ. Hôm nay chúng tôi mời học viên Pháp Luân Công Nicolas Schols đến đài của chúng tôi.
Xin chào, xin hãy nói cho chúng tôi biết Pháp Luân Công là gì.

Schols: Pháp Luân Công là một phương pháp tu luyện Trung Quốc mà đã được đưa ra công chúng vào những năm của thập niên 90. Các học viên đi theo các nguyên lý “Chân Thiện Nhẫn” và vì vậy môn tập rất tốt cho đạo đức xã hội. Trong khi đó, các học viên trở nên rất khoẻ mạnh. Chế độ Cộng sản Trung Quốc xem Pháp Luân Công như một sự đe doạ cho việc kiềm chế tư tưởng của dân chúng của nó bởi vì môn tập này rất phổ biến.

Phóng viên: Anh nói rằng môn tập này rất phổ biến, có bao nhiêu học viên tại Trung Quốc tất cả?

Schols: Thể theo con số chính thức của ĐCSTQ, vào năm 1998, có hơn 80 triệu học viên. Vì vậy, chúng tôi ước lượng có vào khoảng 100 triệu người khi cuộc bức hại bắt đầu [năm 1999].

Phóng viên: Tại sao chính phủ ĐCSTQ xem môn tập này như một đe doạ?

Schols: Ông nên biết Pháp Luân Công là một nhóm không có phân cấp bậc. Môn tập này không có mục đích xã hội hay chương trình chính trị. Pháp Luân Công chỉ dạy người ta sống một đời sống khoẻ mạnh. Cái tinh thần tự do tín tưởng xuất hiện trong môn tập này là bị xem như là một đe doạ bởi ĐCSTQ cho sự kiềm chế lý tưởng của nó.

Phóng viên: Phải, các học viên Pháp Luân Công sau đó bị bức hại, bị bắt đi tù và cả tệ hơn nữa.

Schols: Từ khi cuộc bức hại bắt đầu tháng bảy 1999, ĐCSTQ kỳ thật đã sử dụng hết toàn bộ bộ máy tuyên truyền của nó và dùng các tài nguyên quân đội và cảnh sát để bức hại toàn diện các học viên Pháp Luân Công. Người ta ước lượng vào năm 2002 ĐCSTQ đã xây cất những trại tập trung để cầm tù các học viên Pháp Luân Công. Đã được báo cáo, các học viên này đã bị dùng như một ngân hàng nội tạng sống.

Phóng viên: Ngân hàng nội tạng sống?

Schols: Phải, ngân hàng nội tạng sống.

Phóng viên: Vấn đề này cũng đã được điều tra bởi hai hoạt động viên nhân quyền người Canada. Anh đã đọc báo cáo, nó nói gì?

Schols: Hai vị điều tra là David Kilgour và David Matas. David Kilgour là một cựu thành viên Quốc hội Canada và David Matas một luật sư nhân quyền. Cả hai đều từ Canada. Họ kết nối nhiều mảnh chứng cớ chung nhau và chứng minh rằng sự mua bán nội tạng quả có thật. Vì mọi điều đều dưới sự kiểm soát chặt chẽ bởi ĐCSTQ, rất khó mà có được chứng cớ từ Trung Quốc và không ai dám đứng ra nói lên sự thật, họ đã tổ chức những điều tra viên gọi điện thoại tới các bệnh viện Trung Quốc.

Phóng viên: Krunkelsven cũng làm như vậy.

Schols: Phải. Kết luận của họ đều nhất quán. Người ta có thể đặt cọc nội tạng của tù nhân còn sống. Đó là chứng cớ quan trọng. Họ [các điều tra viên] yêu cầu những nội tạng mạnh khoẻ và mới và nói rằng họ nghe nói các nội tạng của học viên Pháp Luân Công là rất khoẻ mạnh.

Phóng viên: Những người đàn ông và đàn bà trẻ.

Schols: Họ không hút thuốc hoặc uống rượu.

Phóng viên: Phải.

Schols: Một mảnh chứng cớ nữa là từ người vợ trước của một bác sĩ giải phẫu. Bà ta chạy đến Mỹ quốc, nộp đơn xin tỵ nạn và sống tại nơi đó. Chồng của bà sắp bị khánh tận tinh thần vì ông ta đã mổ lấy giác mạc của học viên Pháp Luân Công còn sống. Các học viên Pháp Luân Công đó sau đó bị thiêu xác.

Phóng viên: Vậy, người bác sĩ giải phẫu này đã tham gia trong việc cắt lấy nội tạng và bây giờ làm chứng.

Schols: Vị bác sĩ đó bị ác mộng dằn vặt và đời sống xã hội của ông ta bị xáo trộn. Sau này vợ ông ta biết biết được ông ta đã làm điều gì và ly hôn với ông ta.

Phóng viên: Người này là một trong những người làm chứng mà hai vị điều tra viên Canada đã phỏng vấn. Như chúng ta vừa mới nói qua, ngày mai họ sẽ trình bày bản báo cáo của họ tại Quốc hội. Chúng ta chỉ mới nghe qua một phần giới thiệu về vấn đề này từ ông Nicolas Schols. Cám ơn Ông Schols.

Schols: Cám ơn.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/12/10/144382.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2006/12/11/80760.html

Đăng ngày 12-12-2006; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sat hơn với nguyên bản.

Share