Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Đài Loan
[MINH HUỆ 14-01-2021] Tôi là một giáo viên tiểu học và đã dạy học được 15 năm. Tôi từng đảm nhận tất cả các lớp từ lớp một đến lớp sáu trong suốt những năm dạy học của mình. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được một năm, cả thân và tâm tôi đều có được sự đề cao rất lớn.
Trước đây, tôi thường thích bổ sung các tài liệu dạy học về tri thức như Anh văn, thơ cổ, v.v. Trước đây tôi chưa tập trung vào giáo dục về đạo đức và tính cách cho học sinh. Sau khi tu luyện Đại Pháp tôi nhận ra giáo dục chân chính, là để cho học sinh minh bạch được chân lý của vũ trụ.
Sư phụ giảng:
“Trong vũ trụ này có một [Pháp] lý, gọi là ‘bất thất giả bất đắc, đắc tựu đắc thất’” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Tôi nghĩ rằng nguyên lý này có thể hơi trừu tượng với học sinh, vừa hay tôi sưu tầm được từ trên mạng một đoạn phim hoạt hình ngắn của châu Âu, nội dung là một người mỗi khi làm một việc không tốt, trên đầu sẽ xuất hiện một tiểu ác ma (nghiệp lực), nhưng chỉ cần nhẫn chịu được những tổn thương mà người khác gây ra cho mình, hơn nữa không hề cãi lại, đánh lại, thì tiểu ác ma trên đầu sẽ rời đi, nhảy sang phía đầu của người đã xúc phạm người đó. Cho đến khi trên đầu tích tụ đủ số lượng nhất định những tiểu ác ma thì ác báo liền triển hiện, kết cục thê thảm. Kỳ thực bộ phim hoạt hình này từ hồi tôi học ở trường sư phạm đã từng xem qua, nhưng lúc ấy không có cảm xúc gì. Sau khi tiếp xúc với Đại Pháp mới phát hiện ra, đây chẳng phải là biểu hiện cụ thể của Pháp lý “bất thất giả bất đắc, đắc tự đắc thất” đây ư! Sau khi để cho học sinh xem vài lần, rồi đưa Pháp lý vào trong giao lưu thảo luận, khiến cho nội tâm các em học sinh đều có xúc động.
Có một lần, một học sinh A đã trộm lấy rất nhiều các văn phòng phẩm và dụng cụ trong ngăn kéo của tôi. Cả lớp rất kinh ngạc về sự việc này, nhao nhao chỉ trích A. Nếu là tôi trước kia thì rất có thể sẽ mắng A trước mặt các học sinh khác, nghiêm khắc uốn nắn. nhưng sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi nói với cả lớp: “Cô phải cảm ơn bạn A, vì đã cho cô cơ hội thanh trừ tiểu ác ma (nghiệp lực) trên đầu. Đồ văn phòng phẩm mất đi thì có thể mua lại được. nhưng tiểu ác ma là nhất định vào lúc chúng ta thừa nhận tổn thất cùng thống khổ thì mới có thể rời đi, giảm bớt bất hạnh của chúng ta trong tương lai. Cho nên cô rất vui khi bạn A cho cô cơ hội quý giá thế này.” Tất cả các học sinh, vốn nghĩ rằng sẽ chứng kiến cô giáo xử phạt bạn A, đều mở to mắt bất ngờ không thể tin được, sau đó bắt đầu gật đầu đồng thuận với lời nói của tôi, thậm chí còn có học sinh vỗ tay, tan học còn có học sinh chạy đến chỗ tôi nói: “Cô là cô giáo tuyệt nhất!”
Sau một thời gian quan sát các học sinh của mình, tôi bất ngờ thấy các em đã thay đổi và trở nên tốt hơn. Một lần khi tôi vừa vào lớp thì B chạy đến chỗ tôi và nói rằng C đã vô tình đánh vào đầu D. Lớp trưởng sau đó đã nói với D rằng: “Không sao đâu, bạn nên mừng vì tiểu ác ma đã bị thanh trừ!” D ngừng khóc và quay về bàn của mình với thái độ vui vẻ và hài lòng. C cũng không kiếm cớ giải thích nữa và xin lỗi D. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy học sinh của mình tự nguyện và chủ động giải quyết mâu thuẫn bằng trí huệ! Tôi rất cảm động.
Một lần, học sinh E đang chạy rất nhanh trong hành lang, và có hành động rất nguy hiểm, tôi ngăn cháu lại và bảo cháu nên viết bản kiểm điểm. Học sinh E thường kiếm cớ để từ chối viết bản kiểm điểm. Nhưng sau tôi khi hướng dẫn em theo các nguyên lý của Pháp, E đã ngay lập tức nhận lỗi và thậm chí còn viết: “Em sẽ không chạy trên đại sảnh nữa bởi vì nếu em đụng vào ai đó sẽ có rất nhiều tiểu ác ma trên đầu em. Em không thích tiểu ác ma nên em sẽ không chạy nữa.” Học sinh của tôi đã tự nguyện hướng nội về hành vi của mình, vậy nên tôi biết rằng trong tâm chúng đã có Pháp lý.
F là một học sinh khác trong lớp của tôi, cháu có vấn đề trong việc điều khiển cảm xúc của bản thân. Trước đây, khi mọi việc không theo ý mình, cháu sẽ bắt đầu gào thét, giậm chân, hét lớn và đạp đổ bàn ghế trong lớp. Trước đây, dù tôi có làm thế nào, F cũng không bình tĩnh xuống được. Khi cháu mất kiểm soát, thậm chí cha mẹ hay các giáo viên khác cũng không thể làm gì để giúp cháu. Sau khi hướng dẫn F dựa trên các Pháp lý, tôi nhắc nhở cháu: “Cô và các bạn đều đang yên lặng chịu đựng sự tức giận của em!” và một số học sinh thậm chí còn cảm ơn cậu vì đã giúp chúng loại bỏ tiểu ác ma. F sau đó đã dừng la hét và chủ động giúp đỡ các bạn khác. Sự thay đổi của F, từ một học sinh ích kỷ và tự cho mình là trung tâm, thay đổi thành tự nguyện giúp đỡ các học sinh khác đã khiến nhiều bạn học kinh ngạc. Cha mẹ của F cũng nhận thấy sự khác biệt to lớn ở cậu bé. Các học sinh trong lớp tôi đã biết cách để thủ đức. Chúng cũng chủ động giúp đỡ người khác.
Trước đây, không ai nhặt rác bị vứt trên sàn, thay vào đó chúng bắt đầu đổ lỗi cho nhau. Các em học sinh bây giờ tự nguyện nhặt rác mỗi khi thấy tôi nói: “Đây là cơ hội tốt để ai đó đề cao!” Lớp học của tôi đang trở nên hài hòa hơn và các em đang tiếp tục phấn đấu để trở nên tích cực hơn. Con rất biết ơn Sư phụ đã cho con chứng kiến những điều kỳ diệu của Đại Pháp!
Tôi có tiền duyên với mỗi em học sinh trong lớp, và tôi biết các em đến vì Pháp. Là một nhà giáo dục, tôi rất biết ơn sự an bài tuyệt vời và quý giá này. Để có thể đồng hoá với Pháp ở nơi làm việc, tôi cần phải tinh tấn hơn nữa và hoàn thành thệ ước của mình.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/1/14/418544.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/26/190094.html
Đăng ngày 05-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.