Bài viết của một học viên tại thành phố Mexico

[MINH HUỆ 16-02-2011] Ngày 5 tháng 2 năm 2011, một nhóm người do Lãnh sự quán Trung Quốc thuê đã tấn công và phá hủy thuyền của các học viên Pháp Luân Công trong buổi diễu hành Tết Nguyên Đán. Để xem toàn bộ câu chuyện, xin xem link https://www.theepochtimes.com/n2/content/view/50788/

Vụ việc xảy ra tại cuộc diễu hành năm mới ở thành phố Mexico đã phục vụ cho việc giảng rõ chân tướng rộng khắp và công khai tới mọi tầng cấp trong chính phủ và phương tiện truyền thông mà chúng tôi chưa từng có thể tiếp cận trước đó. Tôi cũng muốn nói với mọi người rằng hiện giờ các học viên Pháp Luân Công tại Mexico đã tụ họp với nhau để học Pháp và giảng rõ chân tướng được một thời gian.

Sự việc này đã giúp chúng tôi trở nên đoàn kết và cùng nhau đề cao hơn. Sau khi họ phá hủy thuyền của chúng tôi, chúng tôi đã về nhà với tâm trạng chán nản và thất vọng. Chúng tôi đã quyết định không dùng xe buýt vào hôm sau để tránh rắc rối. Tuy nhiên, trước sự ngạc nhiên của tôi, ngay từ sớm tinh mơ, một sức mạnh  bắt đầu dâng trào lên trong chúng tôi. Ngày trước đó, chúng tôi thực sự đã kết thúc một ngày với tình trạng kiệt sức do cuộc tấn công. Nguồn năng lượng mới và trong lành này cứ lớn dần lên và chúng tôi đã kêu gọi được tất cả mọi người cùng tham gia. Chúng tôi phối hợp và thực hiện các cuộc gọi điện thoại, và trong một vài phút chúng tôi đã quyết định quay lại trung tâm thành phố và với khu phố Tàu bằng thuyền của chúng tôi, dù nó đã bị phá hủy ngày hôm trước. Chúng tôi tự tổ chức thành hai nhóm. Một nhóm đi dựng lại con thuyền, và nhóm kia đến khu phố Tàu. Chúng tôi đều biết những gì mình phải làm. Sự phối hợp xuất phát từ tâm của chúng tôi. Buổi sáng, chúng tôi cùng nhau phát chính niệm. Tôi thực sự cảm thấy xúc động khi tới khu phố Tàu để chuẩn bị con thuyền và các biểu ngữ.

Chúng tôi đã nói chuyện với cảnh sát và mọi người trong cộng đồng dân cư khu vực. Họ giờ cẩn trọng hơn và có chút sợ hãi. Nhân viên cảnh sát đêm trước bảo chúng tôi rằng anh ấy đã bị sếp khiển trách vì đã không bảo vệ chúng tôi. Khi một học viên hỏi sao anh lại không làm vậy, anh ấy nói những kẻ gây hấn đã khiến anh sợ. Họ rất đông và đều rất hung hăng. Lúc đó, đội đang chuẩn bị xe buýt đã gọi tôi và nói rằng chiếc thuyền đã sẵn sàng, và chúng tôi nên tới đó. Chúng tôi rất hạnh phúc khi nhìn thấy con thuyền được trang trí lại mới. Lần này, trông nó thậm chí còn đẹp hơn. Chúng tôi ổn định chỗ ngồi và quay đầu tới khu phố Tàu. Thuyền của chúng tôi to lớn và trông thật ấn tượng. Khi chúng tôi tới địa điểm nơi con phố đã bị chặn lại, chúng tôi đã tới chỗ cảnh sát và bảo họ rằng chúng tôi đã sẵn sàng vào và chúng tôi có giấy phép hợp lệ. Họ đã gọi một cuộc điện thoại rồi nói “Vâng, xin cứ vào”, nhưng khi họ chuẩn bị để chúng tôi vào, một người làm công của đoàn Cuahtemoc đã tới và cố gắng chặn chúng tôi lại. Chúng tôi đã mất khá nhiều thời gian vì việc này. Tôi đã bảo anh ta rằng tôi đã báo cáo tới Ủy ban Nhân quyền. Anh ta sợ hãi và bỏ đi. Tôi chạy tới bảo với người học viên lái xe buýt rằng giờ anh đã có thể qua, nhưng chiếc xe buýt quá lớn, và các con phố thì quá hẹp để anh có thể quay đầu. Anh ấy đã bảo tôi rằng phố Độc Lập đã đầy kín người, và giờ thì anh không thể để chúng tôi qua với một phương tiện to đến thế. Chúng tôi đồng ý và không đi vào phố nữa. Tuy nhiên, chúng tôi có thể lái xe qua một góc của thành phố mà không gặp rắc rối nào, và chúng tôi thậm chí còn có một cảnh sát hộ tống.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/2/16/123287.html
Đăng ngày 27-02-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share