[MINH HUỆ 30-01-2021] Tính đến ngày 25 tháng 1, khoảng một năm sau khi phong tỏa Vũ Hán, nơi virus corona bùng phát, dịch bệnh này đã lây nhiễm cho hơn 100 triệu người trên toàn cầu với số người chết lên đến hơn hai triệu người.

Bất chấp những nỗ lực hết mình của các nhà khoa học nhằm tìm ra nguồn gốc của virus, vấn đề thời gian đại dịch sẽ kết thúc và bao nhiêu người nữa sẽ trở thành nạn nhân của nó vẫn còn là một bí ẩn. Đặc biệt là trong tình huống có nhiều biến thể lây nhiễm hơn bùng phát trên khắp các lục địa.

Nhìn vào cách dịch bệnh bắt đầu và nơi nó lây lan, có dấu hiệu rõ ràng rằng đại dịch đến vì Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và bất cứ ai có liên đới với nó.

Theo văn hóa truyền thống của Trung Quốc, bệnh dịch hoặc những điều bất hạnh khác có thể kéo đến sau những hành động xấu do con người hoặc những người cai trị họ gây ra. ĐCSTQ đã gây ra cái chết của hơn 80 triệu người, trong đó chỉ tính riêng trong Nạn đói lớn ở Trung Quốc giai đoạn 1959-1961 đã có tới khoảng 45 triệu người. Số người chết thậm chí còn cao hơn cả thương vong cộng lại do Đức Quốc xã và Liên Xô, hai trong số các chế độ khét tiếng gây ra thiệt hại to lớn cho xã hội trong thế kỷ trước. Đức Quốc xã đã giết chết 6 triệu người Do Thái và hàng triệu nạn nhân khác, trong khi khoảng 20 triệu người chết vì những người Bolshevik.

Với bản chất tàn bạo, hận thù và dối trá cố hữu, vào những năm 1950 ĐCSTQ đã bịt miệng các trí thức trong phong trào Phản hữu, xóa sổ văn hóa truyền thống Trung Quốc vào những năm 1960, lợi dụng sự giúp đỡ từ phương Tây trong những năm 1970 để sau đó phát triển thành nền kinh tế lớn thứ hai thế giới. Nó cũng phá hủy giấc mơ dân chủ của Trung Quốc vào những năm 1980, bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào những năm 1990 bằng cách kích động hận thù của công chúng đối với các học viên ôn hòa, những người cố gắng sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành người tốt hơn.

Hơn hai thập kỷ đã trôi qua, nhưng cuộc bức hại Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, vẫn không suy giảm. Trong khi đó, các học viên Pháp Luân Công đã không ngừng nỗ lực để vạch trần sự dối trá và tàn bạo của ĐCSTQ. Sau khi virus Trung Cộng bùng phát, họ càng cảm thấy cấp bách hơn khi phải thông báo cho công chúng biết ĐCSTQ đã sử dụng các chiến thuật tồi tệ trong việc xử lý đại dịch, tương tự các chiến thuật đã áp dụng đối với cuộc bức hại Pháp Luân Công. Họ cũng khuyên mọi người nên cắt đứt quan hệ với ĐCSTQ, để những người vô tội tránh phải chịu trách nhiệm về những tội ác của nó. Nhiều người chú ý đến lời khuyên và bày tỏ sự ủng hộ đối với Pháp Luân Đại Pháp đã được ban phúc, kể cả những người đã khỏi bệnh nhiễm virus Trung Cộng nhờ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”.

Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ tiếp thu. Một lần tôi giải thích cho một người bạn tầm quan trọng của việc giữ truyền thống tín ngưỡng, Pháp Luân Công là gì, và tại sao ĐCSTQ lại điều động bộ máy nhà nước đàn áp Pháp Luân Công, người bạn đó đồng ý thoái ĐCSTQ để tránh phải chịu trách nhiệm khi đến lúc đưa ĐCSTQ ra trước công lý vì những tội ác của nó đối với những người vô tội. Khi tôi khuyên người con gái lớn của cô ấy cũng thoái ĐCSTQ, cháu ấy đã thẳng thừng bác bỏ ý kiến đó, nói rằng: “Chỉ cần con có đồ ăn và chỗ ở là được, còn thì con không quan tâm đến những thứ khác.”

Chính xác là bởi sự thờ ơ của mọi người, ĐCSTQ đã bức hại các học viên Pháp Luân Công từ tháng 7 năm 1999 mà không có bất kỳ sự kiềm chế nào. Vô số học viên đã bị bắt, bị giam giữ, bị kết án, hoặc thậm chí bị giết để lấy nội tạng. Hậu quả là nhiều gia đình tan vỡ. Tất cả những điều này xảy ra bởi vì các học viên Pháp Luân Công đã kiên trì nâng cao nhận thức về cuộc bức hại và truyền bá sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp cho công chúng.

Nhiều người ở phương Tây có thể có suy nghĩ tương tự như con gái của bạn tôi và vẫn thờ ơ trước những đe dọa và bức hại của ĐCSTQ. Khi ĐCSTQ nâng cấp hệ tư tưởng cộng sản bằng cách đưa ra những ưu đãi ngắn hạn, rất nhiều doanh nghiệp và chính phủ trên khắp thế giới đã quên mất việc ĐCSTQ lạm dụng nhân quyền và chà đạp tự do tôn giáo vốn là nền tảng của xã hội tự do.

Thực tế là một khi chúng ta đánh mất những nguyên tắc cơ bản đó, chúng ta sẽ trên con đường mất tất cả và rất khó để đảo ngược tình thế. Mặt khác, sự đồng tình như vậy của người dân Trung Quốc và sự xoa dịu từ phương Tây càng khiến chế độ độc tài toàn trị của ĐCSTQ trở nên liều lĩnh hơn.

Đại dịch là một trường hợp điển hình. Sự che đậy của ĐCSTQ đối với vụ bùng phát đã cho phép virus lây lan đến mọi nơi trên thế giới. Khi làn sóng đại dịch mới đang tàn phá thế giới, nhiều người dân và chính phủ đã nhận ra tác hại của ĐCSTQ và bắt đầu có những hành động để chống lại các mối đe dọa của nó.

Năm 2004, kể từ khi xuất bản cuốn sách “Cửu Bình Cộng sản Đảng”, các học viên Pháp Luân Công đã giúp hơn 371 triệu người thoái xuất khỏi chế độ ĐCSTQ và hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn. Khi càng nhiều người từ chối ĐCSTQ trên toàn cầu, những nỗ lực chung sẽ giúp chúng ta tiến gần hơn đến sức khỏe và sự an toàn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/1/30/瘟疫是中共罪恶酿制的“夺命酒”-419223.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/2/190214.html

Đăng ngày 09-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share