Bài viết của một học viên mới tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc  

Cụ ông hiểu rõ chân tướng bị tai nạn bốn lần vẫn bình an vô sự

[MINH HUỆ 15-10-2020] Bố của Lưu Phúc Bình (hóa danh) năm nay 84 tuổi, sống ở thành phố Hàm Ninh. Nhiều năm trước khi nghe các học viên Pháp Luân Công giảng chân tướng, ông đã thành tâm làm tam thoái và liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Trên tường nhà ông còn treo những tờ lịch và dán tranh chân tướng Pháp Luân Đại Pháp. Ông Lưu cũng thường mang bên mình chiếc bùa hộ mệnh có dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Mỗi khi nhận được tài liệu chân tướng Đại Pháp ông đều chăm chú xem chúng, sau khi xem xong ông còn tặng nó cho những người thân và bạn bè xung quanh, để họ cũng xem và thu được lợi ích. Nhờ những việc làm đó, ông Lưu liên tục nhận được phúc báo. Dưới đây là những dẫn chứng thực tế: Bốn lần gặp phải sự cố nhưng ông Lưu vẫn bình an vô sự.

Vào một ngày mùa đông năm 2008, khi ông Lưu đang dọn tuyết trước nhà, mặt đất trơn trượt khiến ông bị ngã mạnh xuống nền đất đóng băng, nhưng ông không bị thương. Khi đó ông Lưu đã 72 tuổi.

Một ngày năm 2015, khi ông Lưu đang đi bộ trên đường Ngư Thủy, phố Bát Giác Đình. Ông đột nhiên bị một chiếc ô tô đâm vào làm ông bị ngã xuống đất. Người xem vây quanh rất đông và ồn ào, ai cũng cho rằng ông cụ đã chết. Ông Lưu từ từ bò dậy, lúc đó ông không thể đi bộ, tài xế muốn đưa ông đến bệnh viện. Ông cụ nói rằng: “Không sao, tôi không muốn đến bệnh viện”, rồi ông đã để người tài xế rời đi. Kết quả ông Lưu không xảy ra vấn đề gì, tất cả đều bình thường.

Ngày 24 tháng 12 năm 2018, ông Lưu không cẩn thận bị ngã cầu thang ở nhà mình. Ông đã lăn xuống qua chín bậc thang nhưng ông chỉ bị xây xát da ở mu bàn tay trái, còn lại đều bình thường. Lúc ấy ông đã 82 tuổi.

Tháng 7 năm 2020, khi đang ở trên đường Ngư Thủy, phố Thành Bắc thì ông Lưu bị một chiếc xe taxi nghiến qua chân trái. Khi đó ông ấy hét lớn: “Đè vào chân rồi, đè vào chân rồi”. Tài xế trong lúc hoảng sợ đã lùi xe lại, chiếc xe nghiến lên mu bàn chân trái của ông một lần nữa, nghiến qua nghiến lại hai lần. Lúc đó chân ông rất đau nhưng lại không bị đỏ, cũng không sưng. Tài xế muốn đưa ông đến bệnh viện nhưng ông cụ không đi và nói: “Tôi nghỉ ngơi một chút sẽ khỏi thôi”. Tài xế đỡ ông lên xe muốn đưa ông về nhà. Sau khi nghỉ ngơi một lát, ông cụ xuống xe và tự mình về nhà. Ông không muốn gây phiền phức cho người tài xế.

Ông Lưu vô cùng biết ơn sự từ bi bảo hộ của sư phụ Đại Pháp, ông cảm thấy Pháp Luân Đại Pháp thật sự tốt và xuất tâm muốn học Đại Pháp. Sau khi một học viên biết chuyện lập tức mượn giúp ông băng ghi âm các bài giảng Pháp của Sư phụ Lý. Hiện tại ông Lưu đang nghe bản ghi âm bài giảng của Sư phụ hàng ngày và ông cảm thấy những điều Sư phụ giảng rất hay và nó đã động đến trái tim của ông. Ông Lưu vô cùng hạnh phúc.

Một tâm thái tường hòa không màng danh lợi

Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục  

Ngày 22 tháng 8 năm 2020, khi tôi đang kéo xe đẩy tiến về phía trước trên một con đường gần chợ bán rau. Bỗng nhiên tôi cảm thấy chiếc xe không nhúc nhích, quay đầu lại thì thấy bánh xe bên trái của tôi bị bánh trước bên phải của một chiếc ô tô đè lên. Khi đó ô tô cũng đi rất chậm.

Tôi mỉm cười và ra hiệu cho tài xế lùi xe một chút để tôi kéo chiếc xe đẩy ra ngoài. Sau khi chiếc ô tô lùi lại, xe của tôi cũng được kéo ra, nhưng bánh xe đã bị đè hỏng. Vốn dĩ tôi định kéo xe đi nhưng lại nghĩ: “Để cái bánh xe hỏng này ở đây nó lại thành rác trên mặt đường”. Vì vậy tôi đã nhặt bánh xe hỏng lên và vứt nó vào thùng rác bên đường.

Khi ấy, hai người ngồi trên ô tô bước xuống và hỏi tôi: “Bánh xe của chị bị hỏng rồi à?”. Tôi bảo không sao, họ nói: “Chúng tôi cũng phải đưa chị ít tiền để bồi thường chứ!”. Tôi giải thích với họ: “Các bạn hãy yên tâm, tôi là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tuyệt đối không làm khó các bạn đâu, các bạn mau đi trước đi”. Nói xong, tôi kéo chiếc xe đi về phía trước.

Một chị ở bên cạnh nói: “Bạn là người rất tốt.” Tôi bảo rằng: “Không phải tôi tốt, mà Đại Pháp tôi tu luyện mới là tốt. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhất định sẽ không đối đãi như vậy. Chị gái à, chị đừng bao giờ tin những lời nói dối trên Tivi nhé!” Người phụ nữ ấy bày tỏ sự đồng tình với những gì tôi đã nói.

Hôm nay trong quá trình xử lý tình huống đó, tâm tôi vô cùng bình tĩnh và tường hòa. Từ đầu đến cuối tôi đều mỉm cười.

Sau đó nghĩ lại, tôi cảm thấy hành vi của đệ tử Đại Pháp thật sự không giống như người thường. Đồng thời tôi có suy nghĩ, nếu mỗi người đều có thể hiểu được người khác, có thể bao dung với đối phương, như vậy thì xã hội này của chúng ta sẽ hòa hợp hơn biết bao!

Chúng sinh tỉnh ngộ đã đồng tình và đối xử tử tế với đệ tử Đại Pháp

Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

Một ngày tháng 8 năm 2020, tôi đến chợ giảng chân tướng Đại Pháp cho những người hữu duyên. Khi trở về nhà, tôi đi ngang qua một quầy bán hoa quả và muốn mua một quả dưa hấu. Trước tiên tôi tặng ông chủ quầy một tập tài liệu chân tướng Đại Pháp và nói với ông ấy: “Hãy nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo, khi tai họa đến ông sẽ đắc được phúc báo.” Tôi cũng dặn dò ông rằng, nhất định phải xem kỹ tài liệu chân tướng, ông đồng ý và đã tiếp nhận chúng.

Tôi mua một quả dưa hấu và buộc ở phía sau xe đạp. Lúc đó một người phụ nữ đứng kế bên niềm nở nói với tôi: “Chị buộc dưa sau xe như vậy không an toàn, nếu rơi hỏng rồi thì không thể ăn được nữa.”

Tôi ngẩng đầu lên thì thấy một người phụ nữ tầm tuổi như tôi, cô ấy đang cười và nhìn tôi. Tôi nghĩ cô ấy nói cũng đúng liền mang đồ trong giỏ xe đạp treo trước tay lái và để quả dưa hấu vào giỏ xe đạp.

Cô lại nói thêm: “Chị cho đồ đạc vào một túi ny lon rồi hãy treo lên tay lái xe đạp”. Tôi nói: “Không cần đâu, đồ đạc của tôi cũng không quá nặng.” Khi đó cô ấy chủ động chạy đến quầy hoa quả, rồi xin cho tôi một túi ny lon. Cô ấy còn tự mình cho đồ vào túi và giúp tôi treo lên tay lái xe đạp. Tôi rất ngạc nhiên và nghĩ rằng: “Người này sao mà nhiệt tình vậy nhỉ? Hôm nay mình thật sự gặp được người tốt rồi.”

Cô ấy nhắc nhở tôi: “Bây giờ không còn sớm nữa, chị nên về nhà nấu ăn đi thôi.” Tôi nói: “Tặng chị cuốn sách tuyệt vời này (Cuốn Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản).” Cô ấy rất vui vẻ nhận lấy cuốn sách, tôi tiếp tục nói: “Chị đã nghe đến việc tam thoái bảo bình an chưa?” Cô ấy bảo rằng: “Tôi đã nghe qua việc đó và sớm đã làm tam thoái rồi.”

Lúc này tôi bỗng nhiên hiểu ra, cô ấy và tôi vốn không quen nhau, tại sao cô ấy lại tốt với tôi như vậy. Thì ra cô ấy thấy tôi giảng chân tướng Đại Pháp, cô biết tôi là một đệ tử Đại Pháp và cũng biết đệ tử Đại Pháp đang bận rộn cứu người. Sự nhiệt tình của cô ấy là do cô đồng tình với Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp. Sự vất vả của đệ tử Đại Pháp đã không uổng phí. Cô ấy liên tục cười nhìn tôi đến khi dần dần khuất đi trong đám đông.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/15/410883.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/14/188769.html

Đăng ngày 29-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share