Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-10-2020] Vào mùa xuân năm 2019, khi đang đi xe buýt, tôi để ý thấy có rất nhiều người lên xe ở trạm xe gần bệnh viện thành phố. Tôi thấy một người đàn ông trung niên trên tay cầm một bịch thuốc to đang nhìn xung quanh để tìm chỗ ngồi. Tôi đứng lên, vỗ nhẹ lên vai anh ấy và nói: “Anh đang tìm chỗ ngồi đúng không? Hãy ngồi đây đi.” Anh ấy đáp: “Tôi không cần ngồi. Tôi đang tìm chỗ cho vợ tôi, cô ấy đang đứng đằng sau anh đó.”

Tôi quay lại và nhìn thấy một người phụ nữ trung niên đang đứng với một tay chống nạnh, một tay nắm chặt thanh vịn ghế ở đằng sau tôi với vẻ mặt đau đớn khi cô gắng gượng đi về phía trước. Tôi bước lên hai bước để giúp cô ngồi xuống. Tôi đứng cạnh cô và hỏi: “Cô vừa mới xuất viện à?” Cô ấy gật đầu đau đớn. Sau đó chồng cô nói lớn rằng cô đã phải nằm viện cả tuần.

Tôi hỏi họ chuyện gì đã xảy ra. Anh ấy nói rằng vợ mình bị thoát vị đĩa đệm và đã mất cả tuần nằm viện nhưng bệnh tình vẫn không có tiến triển gì. Họ đã xuất viện và đang trên đường về nhà. Tôi nói với cô ấy rằng tôi cũng từng bị thoát vị đĩa đệm và tôi hiểu nỗi đau của cô, nhưng hiện giờ tôi đã khỏi bệnh và hoàn toàn khoẻ mạnh.

Mắt cô ấy sáng lên và cô hỏi tôi làm sao mà tôi có thể khỏi bệnh. Tôi nói: “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.” Cô ấy đáp: “Tôi nghe nói rằng Pháp Luân Đại Pháp rất tuyệt vời.”

Tôi nói với cô ấy rằng rất nhiều căn bệnh nặng mà tôi mắc phải trước đây đều biến mất sau khi tôi tu luyện Đại Pháp. Chồng cô ấy nói một cách buồn bã: “Thật tiếc khi một môn tu luyện tốt như vậy lại bị cấm.” Tôi nói thêm rằng Giang Trạch Dân là kẻ đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp vì lòng đố kỵ hẹp hòi của ông ta.

Cả xe buýt đều im lặng. Không một ai lên tiếng. Mọi người đều lắng nghe rất chăm chú. Người đàn ông nói: “Đừng nghe theo họ. Anh hãy tiếp tục tu luyện vì đó là việc tốt.”

Tôi đật đầu và trả lời: “Pháp Luân Đại Pháp đem lại lợi ích cho xã hội theo nhiều cách và không hề gây ra bất kỳ tổn thất nào.” Anh ấy trở nên hào hứng và nói: “Nói thật với anh, tôi tin vào Phật, và tôi tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng tôi không thể nói với cấp trên của tôi sự thật này. Nếu tôi nói ra thì tôi sẽ bị đuổi việc. Tôi phải nói dối để tiếp tục công việc.” Anh tỏ vẻ bất lực.

Xe buýt đang dần tới trạm. Tôi hỏi nhỏ người phụ nữ rằng chồng cô ấy làm gì và cô ấy thì thầm với tôi: “Anh ấy làm trong Bộ An ninh Quốc gia.”

Tôi nói: “Tôi sẽ chỉ cho cô một bí mật: Nếu cô thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, cô sẽ được khoẻ mạnh.” Cô ấy đã đồng ý.

Tôi hỏi cô ấy rằng cô có gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) hay không. Cô trả lời không, nhưng cô đã từng gia nhập Đoàn Thanh niên Cộng sản. Tôi nói: “Chúng ta phải lập lời thề cống hiến mọi thứ, kể cả sinh mệnh của chúng ta cho Đảng khi gia nhập vào các tổ chức của nó. Đây là một lời thề độc.” Cô ấy chăm chú lắng nghe.

Tôi nói tiếp: “Rất nhiều người sẽ chết trong đại nạn trong tương lai. Sẽ rất nguy hiểm nếu là một thành viên của một trong các tổ chức này. Hiện nay đã có hơn 300 triệu người thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi có thể giúp cô thoái xuất khỏi nó để có một tương lai tốt đẹp.”

Sau đó người chồng nói: “Chúng tôi đến nơi rồi. Cảm ơn anh.” Tôi đáp: “Đừng cảm ơn tôi.” Anh ấy mỉm cười và nói: “Cảm ơn Sư phụ Lý.” Và chúng tôi đều cười.

Anh ấy lại gần và đỡ vợ mình xuống xe. Khi cửa xe đóng lại, người chồng quay đầu lại nhìn xung quanh và nói một cách to rõ và dõng dạc: “Pháp Luân Đại Pháp sẽ mãi trường tồn!”

Rất nhiều người Trung Quốc đã thức tỉnh và biết được sự thật về vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/7/413470.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/7/188645.html

Đăng ngày 09-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share