Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc
[MINH HUỆ 03-11-2020] Ngày 21 tháng 10 năm 2020, Bí thư Đảng ủy xã chúng tôi gọi điện cho con gái lớn của tôi và hỏi: “Mẹ của cô còn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không?” Con gái tôi trả lời là có, ông ấy liền đáp lại: “Vậy chúng tôi cần đến thăm bà ấy.”
Sau đó, ông ấy và hai người nữa đã đến nhà chúng tôi, nhưng chúng tôi không có nhà. Họ đã gọi điện cho con dâu của tôi (không phải là học viên Pháp Luân Đại Pháp) và hỏi tôi đang ở đâu. Cháu nói rằng cháu không biết.
Sau khi cháu đi làm về, họ đã đến và gõ cửa nhà chúng tôi một lần nữa, nhưng cả con dâu tôi và mọi người trong gia đình tôi đều không cho họ vào. Bí thư Đảng ủy đã gọi điện đến đồn cảnh sát và nói: “Không ai mở cửa cho chúng tôi cả!”
Một nhân viên cảnh sát đã gọi điện cho chồng tôi và ra lệnh cho ông: “Hãy mở cửa ra! Để cán bộ xã vào nhà – ông nên hợp tác với họ.” Bí thư xã và những người khác bước vào nhà và giải thích mục đích của cuộc viếng thăm: Khi nào tôi ký tên vào biên bản của họ thì họ sẽ không phải đến nhà chúng tôi nữa. Họ giải thích rằng họ đang cho tôi một “cơ hội”.
Con dâu tôi đáp lại: “Thỉnh thoảng các ông lại gọi điện cho chúng tôi. Các ông đang quấy rầy chúng tôi! Mẹ chồng tôi cả ngày chỉ trông cháu, đi chợ, và nấu cơm. Bà ấy vi phạm luật gì chứ?”
“Đã nhiều năm nay, bà không phải dùng một viên thuốc nào và sức khỏe của bà rất tốt. Pháp Luân Công rất tuyệt vời! Bà sẽ không bao giờ ký cái này!” Cán bộ xã hỏi: “Cô có thể làm chủ cho bà ấy không?” Con dâu tôi khẳng định: “Tôi có thể làm chủ cho bà.” Chồng tôi nói: “Cho dù vợ tôi có ở nhà, bà ấy sẽ không bao giờ ký cái này.”
Bí thư xã nói: “Được, vậy chúng tôi sẽ đi và sẽ không bao giờ làm phiền gia đình ông nữa!” Sau đó, họ đã rời đi.
“Những tài liệu đó là vì sự an toàn và tương lai của các anh!”
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ] Ngày 18 tháng 10 năm 2020, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tên là Lee ở thành phố Đường Sơn, tỉnh Hà Bắc đang phân phát tài liệu chân tướng thì một người bước về phía anh và nói: “Hãy đưa tất cả số tài liệu còn lại của anh cho tôi.” Lee nghĩ người đàn ông này rất đáng nghi, vì vậy anh muốn rời đi, nhưng đã quá muộn. Người đàn ông đã gọi điện cho cảnh sát đến và bắt đưa anh về đồn.
Lee liên tục phát chính niệm và giảng chân tướng cho cảnh sát. Cảnh sát cố gắng tải những gì họ đã ghi lại lên mạng, nhưng họ không thể kết nối được Internet. Sau đó, họ cố gắng quay phim và chụp ảnh Lee, nhưng khi họ cắm máy vào ổ điện, ổ điện đã phát ra tia lửa. Cảnh sát muốn lấy mẫu máu của Lee, nhưng anh đã kiên quyết không cho phép họ làm điều này.
Sau khi phát chính niệm và giảng chân tướng cho cảnh sát trong vài giờ, các nhân tố tà ác đằng sau họ đã bị giải thể và họ rất ngạc nhiên trước sự đường đường chính chính của Lee.
Cảnh sát giữ các tờ tài liệu chân tướng và nói với Lee: “Anh có thể về nhà.” Lee nói với họ: “Hãy đọc kỹ những thông tin đó. Đó là vì sự an toàn và tương lai của các anh!”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/3/414584.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/14/188778.html
Đăng ngày 21-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.