Bài chia sẻ của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 26-08-2020] Tôi sinh ra trong một gia đình nông dân, từ nhỏ bị chửi mắng đánh đập cho tới lớn, mẹ tôi không biết chữ nhưng lại trở thành người đứng đầu đám hồng vệ binh, bị ác Đảng lợi dụng, tính khí vô cùng nóng nảy, tôi chưa từng cảm nhận được tình yêu thương ấm áp của mẹ. Qua giới thiệu, năm 20 tuổi tôi kết hôn, gả vào gia đình cách thôn tôi không xa, tôi ảo tưởng có thể có một người mẹ chồng yêu thương, một người chồng che chở. Nhưng sau khi được gả đi, cả ngày chính là giống như người đầy tớ, cơm nước cho cả nhà, tất cả quần áo đều giặt bằng tay. Cuối cùng đi đến mức mẹ chồng và chồng đều xem thường tôi, đánh đập tôi tàn nhẫn, bốn năm sau thì ly hôn. Tôi một lòng muốn xuất gia, về sau gặp được người chồng hiện nay.

Năm 1997, vì việc xây nhà mà tôi với chồng cãi nhau, cả đêm không ngủ, trong tâm nghĩ: người vì danh, lợi mà tranh đấu, tôi có thể buông bỏ những thứ này xuống chẳng phải quá tốt sao! Sáng sớm ngày hôm sau tôi sang nhà chị hàng xóm chơi. Chị luyện Pháp Luân Công. Tôi hỏi chị: “Luyện công có thể buông bỏ danh, lợi, tình sao?”. Chị trả lời: “Có thể, sao em lại biết?” Tôi nhờ chị tìm giúp tôi một cuốn “Chuyển Pháp Luân”, chị nói: “Thế nào cũng không nghĩ rằng em lại có thể luyện Pháp Luân Công”.

Tôi như được thỏa cơn khát đọc hết một lượt cuốn “Chuyển Pháp Luân”, minh bạch được đạo lý làm người. Trong quá trình đọc sách, Sư phụ đã tịnh hoá thân thể cho tôi, giống như có một cánh tay lấy đi thứ gì đó trên đầu tôi, đầu óc tôi lập tức thanh tỉnh, thân thể thoải mái, những bệnh nặng cũng trong không biết không cảm thấy mà khỏi hết.

Sau đó, quan tâm tính bắt đầu nối đuôi nhau mà đến. Người chồng thương yêu chăm sóc của tôi đã ngăn cản tôi luyện công, hàng ngày khi tôi trở về từ điểm luyện công, anh liền thượng cẳng chân hạ cẳng tay, lúc mới đầu tôi nhịn không được nên đánh nhau với anh, biết rằng mình đã không qua được quan.

Một lần, tôi đến nhà đồng tu xem băng Sư phụ giảng Pháp, nhờ mẹ trông con giúp, đợi đến lúc tôi trở về thì mẹ liền khóc, nói không trông cháu tốt, rồi cho tôi biết là làm cháu bị ngã vào bếp lò khiến bỏng mặt. Tôi biết đây là khảo nghiệm về tình của tôi đối với con, tôi giữ vững tâm tính. Sau khi chồng trở về biết tôi đi xem băng giảng Pháp không có ở nhà khiến cho con thành ra như vậy, bỏng hết cả mặt không còn sót chỗ nào, trước mặt mẹ đánh tôi một trận. Trong tâm tôi nghĩ: Sư phụ giảng rồi: “Đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu” (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney). Tôi không động tâm, đi ra tiệm thuốc mua thuốc bỏng về bôi cho con. Hàng xóm đều nói sẽ để lại sẹo, thần kỳ là chỉ trong mấy ngày vết bỏng của con đã khỏi, mà cũng không hề khóc quấy, người khác hỏi con có đau không, con trả lời: “Không đau”. Chính là như thế, mặt con đến một vết sẹo cũng không có.

Một hôm, tôi tới điểm luyện công, vì bên ngoài trời mưa nên không có người nên tôi liền quay về nhà, nhưng thế nào cũng không mở được cửa, tôi gọi chồng mở cửa. Đứa con bốn tuổi nói cho tôi biết: “Cửa bị cha dùng đinh chốt lại rồi”. Người tôi bị mưa ướt hết, tôi nhớ đến Sư phụ giảng chúng ta phải nghĩ cho người khác. Tôi liền đứng ngoài nói với chồng: “Mở cửa cho em đi, em đi nấu cơm cho anh với con ăn, có gì anh còn đi làm”. Anh vừa mở cửa đã đánh tôi, còn lôi chân tôi ra ngoài, tôi không ngừng nói: “Anh đừng giận, em đi nấu cơm cho anh ăn”. Trong tâm tôi không ngừng niệm:

“Nan nhẫn năng nhẫn, nan hành năng hành” (Chuyển Pháp Luân)

Mỗi lần tôi từ điểm luyện công trở về đều bị đánh một trận, anh đánh tôi như vậy trong khoảng hơn một năm. Cái quan này qua thật là gian nan. Trong thời gian hơn một năm, ban đêm rất nhiều lần tôi nằm mơ, bản thân mặc trang phục cổ xưa, trong tay nắm bảo kiếm đánh nhau với người khác, còn thấy một người tu đã hơn 300 năm rồi, tới tỷ thí với tôi. Lúc tôi học Pháp ngộ được đây đều là bỏ đi tâm tranh đấu của tôi, chồng đánh tôi có thể là đời trước tôi nợ anh, là đang bỏ đi cái tình của tôi, cũng là đang bỏ đi tâm tranh đấu của tôi. Sau khi tôi nghĩ như vậy, mỗi lần lúc chồng đánh tôi, tôi không hận anh nữa, tôi đều sẽ vô oán vô hận đối tốt với anh, mỗi lần thấy anh giúp tôi đề cao tâm tính, anh rất tức giận, tôi đều khoan dung, thấy anh thật đáng thương.

Sư phụ giảng:

“Bởi vì nghiệp lực rơi vào ai thì người đó thấy khó chịu; đảm bảo là như vậy” (Chuyển Pháp Luân)

Cuối cùng Thiện tâm của tôi đã làm chồng tôi động lòng, về sau chồng tôi cũng bước vào tu luyện. Chúng tôi vĩnh viễn không thể quên ngày mà chồng tôi đắc Pháp, xem hết băng Sư phụ giảng Pháp, sau một đêm học động công, anh xúc động vô cùng, khóc một đêm, nói vì sao tôi không nói cho anh sớm. Sau khi đắc Pháp, chúng tôi gặp việc có thể nghĩ cho người khác, gia đình hoà hợp.

Hàng xóm đều nói chúng tôi thay đổi thành tốt rồi, đúng là Pháp Luân Đại Pháp thật là tốt, lại có thể cải biến một người như vậy. Cảm tạ Sư phụ giúp con, đã cứu vớt gia đình con.

Năm 2002, chồng tôi vì phát tài liệu giảng chân tướng bị bắt giam phi pháp vào trại tạm giam huyện. Lúc này, cha mẹ chồng từ Sơn Đông tới nhà tôi, người già lớn tuổi cần con cái chăm sóc. Tôi đến đồn cảnh sát tìm người phụ trách về vụ án chồng tôi để hỏi cho ra nhẽ. Khi đó, chị dâu cả và em họ tôi đi cùng, chúng tôi nói đạo lý với họ. Xém chút nữa thì em họ đánh nhau với họ. Dưới sự gia trì của Sư phụ, cùng với chính nghĩa của người thân tìm cách cứu giúp, ngày hôm sau, chồng tôi trong chính niệm trở về, được trả tự do lại không bị kết tội.

Hành động chính nghĩa của chị dâu và em họ trong quá trình tìm cách giải cứu chồng tôi, khiến họ đều được đắc phúc báo. Năm đó, em họ đã kiếm được hơn hai mươi vạn từ việc trồng dược liệu. Anh cả làm buôn bán đã bán được hết toàn bộ số hàng tồn kho trong vài năm, cũng kiếm được tiền. Họ cũng đều biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt!.

Sau khi bố chồng qua đời, mẹ chồng tôi chuyển đến nhà tôi, trong cuộc sống tôi quan tâm chăm sóc cho bà hơn, tôi cùng với con đến ở cùng phòng với bà vì sợ bà nhớ đến ông mà buồn và cô đơn. Bố chồng qua đời không lâu, mẹ chồng lâm bệnh, vì chân không khoẻ, có lúc đại tiện luôn ra quần hoặc ra phòng. Tôi không ngại bẩn, không sợ mệt, dọn giặt sạch sẽ không phàn nàn gì. Mỗi lần giặt đồ, mẹ chồng đều cảm động khóc nói: “Con gái ruột của mẹ cũng không làm được điều đó”.

Tôi từ trong Đại Pháp tu xuất ra Thiện tâm, cảm động người nhà mẹ chồng, họ đều biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt! Chị chồng thứ tư của tôi còn bước vào tu luyện Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/26/沐浴佛恩-走上了返本归真路-408032.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/6/188126.html

Đăng ngày 13-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share