Bài viết của Văn Tứ Duệ

[MINH HUỆ 26-12-2020] Trong những hành vi vi phạm nhân quyền hiện nay của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), cuộc bức hại Pháp Luân Công có lẽ là nghiêm trọng nhất. Ở đây có một số lý do.

Trước hết, cuộc bức hại nhắm vào khoảng 100 triệu học viên Pháp Luân Công thuộc mọi tầng lớp xã hội, cùng người thân của họ. Thứ hai, nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công phù hợp với văn hóa truyền thống Trung Quốc, và mâu thuẫn về căn bản với các lý luận cốt lõi giả-ác-đấu của ĐCSTQ. Thứ ba, bản chất ôn hòa và kiên định của các học viên Pháp Luân Công được chứng thực qua 21 năm phản kháng trước cuộc bức hại khắc nghiệt đã mang lại hy vọng cho các nhóm tôn giáo khác, cũng như những người dân phổ thông ở đất nước độc tài chưa từng có này.

Tuy nhiên, một số người ở phương Tây có thể nghĩ rằng nguy cơ của chủ nghĩa cộng sản là quá xa vời mà lơ là. Trên thực tế, chúng ta đã thấy trong đại dịch virus corona và cuộc tổng tuyển cử ở Hoa Kỳ, ý thức hệ cộng sản đã len lỏi vào thế giới tự do trong vài thập kỷ qua đã gây ra những mối đe dọa thực sự sắp xảy ra ở nhiều khu vực.

Dưới đây là phân tích chi tiết.

Ông Trevor Loudon: Chủ nghĩa cộng sản đã thâm nhập vào Hoa Kỳ dưới nhiều hình thức

Ông Trevor Loudon, cựu Phó Chủ tịch Đảng ACT New Zealand, đã viết một số sách về chính trị quốc tế, trong đó, cuốn “Thù trong: Các phần tử cộng sản, xã hội chủ nghĩa, và cấp tiến trong Quốc hội Hoa Kỳ” (Enemies Within: Communists, Socialists and Progressives in the U.S. Congress) đã thu hút sự chú ý rộng rãi.

Đối với một số độc giả, thuật ngữ “cấp tiến” có lẽ hấp dẫn hơn “tự do”, mặc dù nhiều người coi đây là một cách gọi khác của phái tự do, vì ai cũng biết. Tương tự, mặc dù có những điểm tương đồng, một số người cũng cho rằng những người thuộc chủ nghĩa tự do tập trung vào việc thay đổi xã hội bằng tiền của người đóng thuế trong khi những người cấp tiến chủ trương gia tăng quyền lực cho chính phủ để thay đổi hệ thống xã hội và pháp luật.

Cuốn sách Thù trong được viết để giúp các cử tri Mỹ thấy được chính xác cách thức hoạt động của chủ nghĩa cộng sản hiện đại và tác động của nó đến cuộc sống của họ mỗi ngày. “Làm thế nào để những người cộng sản đạt được những thứ lớn lao Obamacare và “cải cách” nhập cư, vốn hoàn toàn trái ngược với mong muốn của người dân Mỹ?”, ông Loudon viết trong cuốn sách của mình.

Nghiên cứu của ông đã được nhiều bài báo, bài đăng trên blog và sách trích dẫn. Ông Loudon đã có nhiều cuộc phỏng vấn trên đài phát thanh và trò chuyện với khán giả tại hơn 30 tiểu bang trong bốn chuyến đi ở Hoa Kỳ.

Cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 2016 là một sự kiện đặc biệt trong lịch sử Hoa Kỳ hiện đại. Khi ông Donald Trump có dấu hiệu đắc cử, các hãng truyền thông lớn bắt đầu dồn dập tấn công ông. Một số người cũng tổ chức các cuộc biểu tình ở nhiều thành phố và quy kết cho ông Trump là kẻ phân biệt chủng tộc và phần tử Đức Quốc xã một cách vô căn cứ. Bên cạnh những cáo buộc mang tính thù hận này, họ còn yêu cầu kiểm phiếu lại và đe dọa sẽ luận tội ông.

Mặc dù những cuộc biểu tình này được cho là “tự phát”, nhưng các nhà điều tra nhận thấy chúng đã được lên kế hoạch. Hơn nữa, những người tổ chức của các cuộc biểu tình này có mối liên hệ chặt chẽ với Triều Tiên, Iran, Venezuela, Cuba và các chính quyền độc tài khác, theo bộ phim tài liệu “Khi Mỹ bị bao vây: Nội chiến 2017 (America Under Siege: Civil War 2017) của ông Loudon. Đặc biệt, hai trong số các tổ chức này, Đảng Công nhân Thế giới (the Workers World Party) và Tổ chức Xã hội Chủ nghĩa Con đường Tự do (Freedom Road Socialist Organization), nay là Con đường Giải phóng (Liberation Road) đều là các tổ chức cộng sản.

Trong nghiên cứu của mình, ông Loudon nhận thấy người cộng sản coi Hoa Kỳ là mục tiêu chính cần thâm nhập và lật đổ. Cộng sản đã tiếp cận Mỹ dưới nhiều hình thức, kiểm soát nền giáo dục, truyền thông của Hoa Kỳ, và thâm nhập vào chính trị và các doanh nghiệp Mỹ. Do đó, hệ tư tưởng ở Hoa Kỳ đã dần chuyển sang chế độ toàn trị của chủ nghĩa cộng sản trong vài thập kỷ qua.

Nói cách khác, khi Chiến tranh Lạnh kết thúc, mọi người cho rằng thế giới tự do đã đánh bại khối cộng sản, tiến tới dân chủ, ổn định và thịnh vượng. Trên thực tế, cộng sản đã bí mật thâu tóm chính trị, kinh tế, văn hóa, giáo dục và truyền thông ở phương Tây, sẵn sàng cho ngón đòn chí tử cuối cùng.

Ông Schweizer: ĐCSTQ đang “làm tê liệt vai trò lãnh đạo chính trị của chúng ta”

Những bất thường và gian lận của cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 2020 đã làm lộ rõ sự xói mòn rất sâu trong xã hội Hoa Kỳ. Trong vài tuần qua, hàng trăm bản tuyên thệ xác nhận những vấn đề liên quan đến những con số tăng đột biến nghiêng về một phía vào đêm ngày 3 tháng 11, từ phiếu bầu gửi qua thư, ngăn cản người theo dõi kiểm phiếu và các vấn đề về hệ thống bỏ phiếu Dominion.

Ở một mức độ nào đó, điều này tương tự như cuộc bức hại Pháp Luân Công của ĐCSTQ ở Trung Quốc. Ở trong nước, ĐCSTQ không khoan nhượng với các ý kiến bất đồng và đã đàn áp thành công bất kỳ nhóm nào chỉ trong thời gian ngắn trong các chiến dịch chính trị trước đây. Khi nhắm vào Pháp Luân Công, một nhóm thiền định đại diện cho nền văn hóa 5.000 năm của Trung Hoa và không dính dáng gì đến chính trị, ĐCSTQ đã tự phơi bày bản chất của nó: giả-ác-đấu. Khi ngày càng nhiều người thức tỉnh trước tuyên truyền ồ ạt của ĐCSTQ nhằm kích động thù hận thì Đảng sẽ phải đối mặt với sự hủy diệt.

Tương tự, sau nhiều thập kỷ chủ nghĩa cộng sản thâm nhập vào xã hội Hoa Kỳ, ông Trump đã xuất hiện, thề sẽ “tát cạn đầm lầy” và khôi phục đức tin. Vì hiểu những nỗ lực đó sẽ chặn đứng chương trình nghị sự xã hội chủ nghĩa và cộng sản chủ nghĩa, các hãng truyền thông, các quan chức chính phủ và các tập đoàn lớn của Hoa Kỳ đã cấu kết với nhau để bôi nhọ ông Trump nhằm phế truất ông. Khi sự việc dần hé mở, nhiều người trong thế giới tự do đã nhận ra thách thức nghiêm trọng này.

Trong đó có ông Peter Schweizer, tác giả của cuốn Đế chế ngầm: Tầng lớp chính trị Mỹ che giấu tham nhũng và làm giàu cho gia đình và bạn bè như thế nào (Secret Empires: How the American Political Class Hides Corruption and Enriches Family and Friends). Trong cuộc phỏng vấn với Maria Bartiromo, người dẫn chương trình của Fox News, trong chương trình “Sunday Morning Futures” ngày 20 tháng 12, ông cho biết cả ứng cử viên Đảng Dân chủ Joe Biden và con trai ông là Hunter đều được hưởng lợi từ các thương vụ với Trung Quốc.

Bằng chứng cho thấy các công ty Trung Quốc khẳng định rằng “họ không giao dịch với Hunter Biden mà là với gia đình Biden”. Điều này cho thấy vai trò của Joe Biden, cựu Phó Tổng thống, cũng là ứng cử viên tổng thống hiện tại. Hơn nữa, Hunter phàn nàn rằng anh ta đã phải trả một nửa hóa đơn của gia đình Biden, có nghĩa là Joe Biden là “người hưởng lợi trực tiếp từ giao dịch nước ngoài”. Không chỉ vậy, các đối tác kinh doanh của Hunter còn bao gồm các công ty Trung Quốc có quan hệ mật thiết với quân đội Trung Quốc.

Bên cạnh gia đình Biden, nhiều quan chức khác cũng có quan hệ mật thiết với Trung Quốc. “Có rất nhiều nhân vật quyền lực ở thủ đô muốn ém nhẹm câu chuyện về Hunter Biden vì nó có thể ảnh hưởng trực tiếp đến bản thân họ”, ông Schweizer cho biết khi chỉ ra các thương vụ của gia đình Mitch McConnell, Nancy Pelosi và Dianne Feinstein ở Trung Quốc. “Tất cả những gì các bạn phải làm là nhìn vào cơ quan lập pháp tối cao ở Hoa Kỳ.”

Ví dụ, lãnh đạo Thượng viện Mitch McConnell và vợ là Bộ trưởng Giao thông Vận tải Elaine Chao. “Gia đình bà Elaine Chao sở hữu một doanh nghiệp vận chuyển. Không giống như Biden, nó thực sự là một doanh nghiệp hợp pháp. Nhưng vấn đề là việc mua tàu của họ lại được chính phủ Trung Quốc tài trợ, tàu của họ do chính phủ Trung Quốc đóng, thủy thủ đoàn do chính phủ Trung Quốc đào tạo, và hầu hết các hợp đồng của họ là vận chuyển hàng hóa từ các doanh nghiệp nhà nước Trung Quốc”, ông Schweizer tiếp tục. “Vì vậy, nếu Mitch McConnell làm gì đó mà người Trung Quốc không thích, họ có thể phá hủy doanh nghiệp của gia đình ông.”

Danh sách còn có những người khác nữa. Ví dụ, chồng của Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi, ông Paul Pelosi, “đã có một loạt thương vụ ở Trung Quốc Đại lục… và cho thấy thực tế rằng chính quyền Trung Quốc đang cố gắng giành sự ưu ái của các chính trị gia cấp cao ở Hoa Kỳ.”

Ông Schweizer còn cho biết chồng của bà Dianne Feinstein “đã giao dịch với Trung Quốc Đại lục trong 25 năm qua, và đã được hưởng lợi từ các cuộc họp riêng của Thượng Nghị sỹ Feinstein với các cấp lãnh đạo tối cao.”

Tóm lại, ông Schweizer nói rằng chính phủ Trung Quốc đang tìm cách “làm tê liệt vai trò lãnh đạo chính trị của chúng ta bằng cách chào mời những giao dịch mật ngọt có lợi cho người nhà của các chính trị gia… Câu hỏi đặt ra ở đây là chúng ta sẽ làm gì hay cứ để kệ nó?”

“Tôi cam kết với khán giả ngay tại đây và ngay lúc này rằng chúng tôi sẽ không bỏ qua hành vi này”, ông Bartiromo trả lời, “Và chúng tôi sẽ không để cho Đảng Cộng sản Trung Quốc kiểm soát Hoa Kỳ.”

Nghiên cứu điển hình: Kinh doanh và chính trị

Khi ông Trump ra tranh cử tổng thống vào năm 2016, ông đã cam kết sẽ “tát cạn đầm lầy”. Đây không chỉ là một khẩu hiệu tranh cử, bởi vì vào tháng 1 năm 2000, ông đã xuất bản cuốn sách “Nước Mỹ mà chúng ta mong muốn” (The America We Deserve), trong đó ông đã nêu rõ Trung Cộng là thách thức lớn nhất và lâu dài đối với Hoa Kỳ.

Kể từ khi nhậm chức vào tháng 1 năm 2017, ông Trump đã thực hiện một loạt hành động về vấn đề này. Ông tuyên bố: “Ở Hoa Kỳ, chúng ta không tôn thờ chính phủ—chúng ta tôn thờ Chúa. Hoa Kỳ sẽ không bao giờ là một đất nước xã hội chủ nghĩa.“

Đó là lý do tại sao cộng sản Trung Quốc đã khiếp sợ khi ông Trump thắng cuộc bầu cử năm 2016, vì ông ấy hiểu rõ mối đe dọa ngày càng lớn từ ĐCSTQ. Vì thế, các quan chức Trung Quốc đã bổ nhiệm bà Angela, em gái của bà Elaine Chao, làm người Hoa Kỳ đầu tiên vào vị trí lãnh đạo của Ngân hàng Trung Quốc, theo ông Schweizer. Là một trong bốn ngân hàng thương mại quốc doanh lớn nhất ở Trung Quốc, ngân hàng này đóng một vai trò quan trọng trong chính sách đối ngoại và quan hệ kinh tế của ĐCSTQ. Mười ngày sau khi ông Trump đắc cử, bà Angela Chao đã trở thành thành viên hội đồng quản trị của Ngân hàng Trung Quốc. Đây là một xung đột lợi ích hiếm thấy trong lịch sử Hoa Kỳ.

Bức tranh tổng thể còn vượt xa hơn nữa. Theo cuốn sách năm 2018 của ông Schweizer, “Đế chế ngầm: Giai cấp chính trị Mỹ che giấu tham nhũng và làm giàu cho gia đình và bạn bè như thế nào”, gia đình bà Chao có quan hệ mật thiết với ĐCSTQ. Bà Angela là chủ tịch kiêm giám đốc điều hành của tập đoàn gia đình Foremost Group. Cha của chị em bà Chao, người sáng lập công ty, có mối quan hệ thân thiết và là bạn học với cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân. Giang đã leo lên vị trí lãnh đạo tối cao nhờ lập trường cứng rắn của ông ta về vụ Thảm sát trên Quảng trường Thiên An Môn năm 1989, và sau đó, ông ta lại ra lệnh bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999.

“Là bạn học trong những năm 1980, gia đình bà Chao đã thu được lợi tức từ một công ty radar có liên hệ với Giang nhằm bán hàng cho quân đội Trung Quốc, theo các tài liệu của chính phủ Trung Quốc”, tạp chí New York Times đưa tin trong bài báo tháng 6 năm 2019 với tiêu đề: “Một ‘cầu nối’ với Trung Quốc, và hoạt động kinh doanh của gia đình bà ta trong Nội các Trump” (A ‘Bridge’ to China, and Her Family’s Business, in the Trump Cabinet).

Giữa Foremost và Tập đoàn Đóng tàu Nhà nước Trung Quốc (CSSC) đã có nhiều thương vụ. Theo ông Schweizer, CSSC là “một tập đoàn quốc phòng thuộc sở hữu nhà nước… là trọng tâm của liên hợp công nghiệp-quân sự của chính phủ Trung Quốc” với mục tiêu chính là tăng cường sức mạnh cho quân đội Trung Quốc. Bà Angela Chao và cha bà, ông James, đều ngồi trong hội đồng quản trị của một chi nhánh của CSSC.

Ông McConnell đã dịu giọng về quan điểm của mình về Trung Quốc khi mối quan hệ này phát triển, Wall Street Journal đưa tin trong một bài báo tháng 3 năm 2018 với tiêu đề: “Tác giả cáo buộc Trung Quốc dùng các thương vụ để tác động đến người nhà của Mitch McConnell, Joe Biden” (Author Alleges China Used Business Deals to Influence Families of Mitch McConnell, Joe Biden).

Thượng Nghị sỹ McConnell từng có quan điểm cứng rắn chống Trung Quốc trước khi kết hôn với bà Elaine năm 1993. Thông qua lời mời cá nhân từ CSSC do ông James Chao sắp xếp, ông McConnell đã gặp gỡ các quan chức cấp cao của Trung Quốc vào năm 1994, bao gồm cả lãnh đạo cấp cao Giang Trạch Dân và phó Thủ tướng Lý Lam Thanh. Sau cuộc họp này, ông McConnell “ngày càng tránh những lời chỉ trích công khai về Trung Quốc”.

Năm 2001, bà Elaine được Tổng thống George W. Bush bổ nhiệm làm Bộ trưởng Bộ Lao động Hoa Kỳ, trở thành người Mỹ gốc Hoa đầu tiên giữ chức vụ thư ký nội các. Năm 2007, chính phủ Trung Quốc đã chỉ thị cho Baosteel, một nhà cung cấp vật liệu cao cấp cho ngành công nghiệp quân sự quốc phòng Trung Quốc, ký hợp đồng vận chuyển quặng từ Úc với công ty của bà Chao trong một thỏa thuận kéo dài 7 năm. Vì không có tàu lớn nên Foremost đã nhận được các khoản vay từ các ngân hàng quốc doanh Trung Quốc và trở thành công ty vận tải biển tầm cỡ thế giới.

Bà Elaine Chao là thành viên nội các duy nhất trong chính quyền Bush phục vụ trong suốt tám năm của ông, và bà cũng là Bộ trưởng Bộ Lao động tại vị lâu nhất kể từ những năm 1940. Trong chuyến công du Trung Quốc vào tháng 8 năm 2008 để đại diện cho Hoa Kỳ tại lễ bế mạc Thế vận hội Olympic, bà đã đưa cha mình đến một số cuộc gặp chính thức với các nhà lãnh đạo Trung Quốc, trong đó có một cuộc gặp với thủ tướng chính phủ. Sau đó, bà Chao cùng cha bà lại sang Trung Quốc trong hai năm 2010 và 2013 để nhận hai con tàu, sau đó còn có chuyến thăm vào năm 2013 và 2015 để đảm bảo khoản vay 75 triệu đô la từ China EximBank cho công ty gia đình.

Theo bài báo của Wall Street Journal, “Bà Elaine Chao và ông McConnell đã báo cáo công khai tài chính về một món quà năm 2008 từ cha bà, ông James, người sáng lập của Foremost, với trị giá từ khoảng 5 đến 25 triệu đô la. Ông Schweizer trích dẫn một bản tin cho hay món quà này có trị giá cao gấp đôi tài sản cá nhân của ông McConnell.”

CUSEF: Thông điệp ngầm trong “lớp vỏ bọc mỹ miều của các học giả và trí thức Hoa Kỳ”

ĐCSTQ gây ảnh hưởng đến xã hội Hoa Kỳ dưới nhiều hình thức. Dưới sự chỉ đạo của Giang Trạch Dân, cựu Trưởng Đặc khu Hồng Kông Đổng Kiến Hoa đã thành lập Quỹ Giao lưu Trung-Mỹ (CUSEF) vào năm 2008 nhằm gây ảnh hưởng khiến dư luận Hoa Kỳ ủng hộ Trung Quốc. Trong nhiều năm, nó đã đưa một số lượng lớn nhà báo, học giả và các nhà lãnh đạo chính trị và quân sự của Hoa Kỳ sang Trung Quốc.

Một ví dụ là Trường Nghiên cứu Quốc tế Cao cấp (SAIS) của Đại học Johns Hopkins, là trường có sinh viên tốt nghiệp thường làm việc cho các cơ quan chính phủ như Bộ Ngoại giao. Vào tháng 8 năm 2017, SAIS đã công bố một vị trí giáo sư mới trong khoa Nghiên cứu về Trung Quốc và một dự án nghiên cứu mới tên là Sáng kiến Cộng đồng Thái Bình Dương nhằm đánh giá “ý nghĩa của vai trò lớn hơn của Trung Quốc ở châu Á và thế giới đối với các nước láng giềng và đối tác của nước này” (what China’s broader role in Asia and the world means for its neighbors and partners).

Nhưng SAIS đã không đề cập đến việc một phần nguồn tài trợ cho sáng kiến mới này là từ CUSEF, tạp chí Foreign Policy đưa tin trong một bài báo tháng 11 năm 2017 có tiêu đề “Tỷ phú có liên hệ với Bắc Kinh này đang tài trợ cho nghiên cứu chính sách ở các tổ chức có ảnh hưởng nhất của Washington” (This Beijing-Linked Billionaire Is Funding Policy Research at Washington’s Most Influential Institutions).

Tác động lâu dài có thể cực lớn. Ông Peter Mattis của Jamestown Foundation cho biết: “Đó là khả năng ưu tiên những quan điểm nhất định hơn những quan điểm khác để dựng lập nền tảng cho ai đó phát biểu. Khi đã nắm vai trò lựa chọn nền tảng và đưa ra cái mà tôi cho là họ muốn là một số báo cáo to tát hơn về quan hệ Mỹ-Trung trong vài năm tới, điều đó rất quan trọng.“

Ông giải thích rằng thông qua các trang web, quan hệ đối tác, hay các khoản tài trợ, ĐCSTQ đã học được cách gói gém thông điệp của mình trong lớp vỏ bọc mỹ miều là các học giả và trí thức Hoa Kỳ, “ai có thể ảnh hưởng đến người Mỹ tốt hơn những người Mỹ khác?”

Ngoài việc tác động đến giáo dục và giới học giả, tổ chức này còn tiếp cận trực tiếp các nhà lập pháp và các quan chức khác. Bài báo đưa tin, “Với tư cách là một tổ chức nước ngoài đã đăng ký, vào năm 2016, tổ chức này đã chi gần 668.000 đô la để vận động hành lang, thuê Tập đoàn Podesta và các công ty khác để vận động hành lang Quốc hội về chủ đề ‘quan hệ Trung-Mỹ’. Năm 2017, tổ chức này đã chi 510.000 đô la cho việc vận động hành lang.”

“Trong những năm 1980, không ai được đại diện cho chính phủ Nga. Còn bây giờ, các bạn thấy rất nhiều người vận động hành lang cho chính quyền Trung Quốc”, ông Frank Wolf, một Hạ Nghị sỹ Hoa Kỳ đã nghỉ hưu từ Virginia, nhận định. “Tôi đã phục vụ trong Quốc hội 34 năm. Tôi thấy rất sốc.”

Tệ hơn, không nhiều người biết các tổ chức như CUSEF hoạt động dưới sự điều hành của Ban Công tác Mặt trận Thống nhất của ĐCSTQ, một trong những “vũ khí ma thuật” được thành lập từ thời Mao Trạch Đông và vẫn hoạt động cho đến ngày nay. Nó chặn những thông điệp mà nó không thích và khuếch đại những điều mà nó muốn.

Bài báo trên Foreign Policy viết: “Hiện tại ông Tung là phó chủ tịch của một trong những tổ chức quan trọng nhất của mặt trận thống nhất — cái gọi là Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc, là một trong hai tổ chức bù nhìn của Trung Quốc.”

Hiệu ứng im lặng là không thể tin được, từ các loại vấn đề nhân quyền ở Trung Quốc cho đến cuộc bức hại Pháp Luân Công do Giang phát động vào năm 1999. Vào tháng 3 năm 2006, các nhân chứng đã làm chứng về nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống ở Trung Quốc, với một lượng lớn bằng chứng hỗ trợ. Tuy nhiên, do tuyên truyền rầm rộ và ảnh hưởng lớn mạnh của ĐCSTQ, các nhà lập pháp Hoa Kỳ vẫn chưa có hành động cụ thể chống lại tội ác chưa từng có này.

Mối đe dọa đã leo thang: Từ kinh doanh và chính trị đến bầu cử

Chưa đầy 10 năm sau khi Trung Quốc gia nhập WTO, nước này đã trở thành nền kinh tế lớn thứ hai thế giới, sau Hoa Kỳ. Đến lúc đó, chiến lược của ĐCSTQ đã chuyển từ “ẩn mình chờ thời” sang mở rộng toàn cầu để thúc đẩy hệ tư tưởng cộng sản của nó, trong đó có Sáng kiến Vành đai Con đường (BRI), Viện Khổng Tử, tuyên truyền ồ ạt và các phương thức khác.

Theo một báo cáo do Viện Hudson công bố vào tháng 6 năm 2018, “Tin tức về sự can thiệp của Nga và can thiệp bầu cử tràn ngập trên các tít báo và thu hút sự chú ý của Washington. Nhưng ẩn sâu bên dưới, sự can thiệp của một quốc gia khác đang mở rộng, rút ngắn thời gian gián đoạn ngắn hạn của Nga. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) dưới thời Tổng Bí thư Tập Cận Bình đã dồn nguồn lực to lớn để tạo ảnh hưởng ở nước ngoài, ước tính khoảng 10 tỷ USD mỗi năm.”

Ông Michael Pillsbury, giám đốc Trung tâm Chiến lược Trung Quốc của viện này, đã tham dự một cuộc họp năm 2018 tại Bắc Kinh. Tại cuộc họp này, hai cựu quan chức Mặt trận Thống nhất của ĐCSTQ đã hỏi 80 chuyên gia cố vấn về cách bác bỏ một báo cáo của Nhà Trắng xác định mối đe dọa từ Trung Quốc. Không giống như văn hóa Chiến binh Sói được nêu trong Global Times các chiến thuật của các chuyên gia này được xây dựng rất tốt, trong đó có tuyên bố rằng Trung Quốc còn yếu và chìm trong đói nghèo.

Tuy nhiên, Chính quyền Trump đã lại nghiêm túc nhìn nhận vấn đề này. Ủy ban về Đánh cắp Sở hữu Trí tuệ Mỹ đã công bố một báo cáo vào năm 2017 với tiêu đề “Trộm cắp tài sản trí tuệ của Mỹ: Đánh giá lại thách thức và chính sách của Hoa Kỳ” (The Theft of American Intellectual Property: Reassessments of the Challenge and United States Policy), trong đó ước tính “thiệt hại hàng năm của nền kinh tế Mỹ do hàng giả, phần mềm vi phạm bản quyền và đánh cắp bí mật thương mại tiếp tục vượt mức 225 tỷ đô la và có thể lên tới 600 tỷ đô la.”

Trở lại năm 2018, ĐCSTQ đã tiến hành các hoạt động gây ảnh hưởng công khai và bí mật nhằm tác động đến các cuộc bầu cử giữa kỳ. “Hoạt động can thiệp bầu cử như nhắm vào nông dân Mỹ bằng các hoạt động tuyên truyền và chống ông Trump ở các bang ông chiến thắng trong cuộc bầu cử năm 2016”, theo một bài báo tháng 9 năm 2018 của Washington Free Beaconcó tiêu đề “Trung Quốc tham gia vào các hoạt động tác động đến cuộc bầu cử để phá hoại ông Trump” (China Engaged in Election Influence Operations to Undermine Trump).

Ông David Stilwell, Thứ trưởng phụ trách Vụ Các vấn đề Đông Á và Thái Bình Dương của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, khi đề cập đến ảnh hưởng của ĐCSTQ như một “tảng băng” vào tháng 10, đã phát biểu như sau: “Trong những năm gần đây, Tập Cận Bình đã bổ sung thêm 40.000 cán bộ cho Ban Công tác Mặt trận Thống nhất, tăng quy mô lên gấp bốn lần đội ngũ ngoại giao của Bộ Ngoại giao. Đó là chưa kể đến các bộ phận khác của Đảng-nhà nước Bắc Kinh giúp định hình quan điểm đối ngoại và gây ảnh hưởng đến các quan chức nước ngoài. Bao gồm Bộ Ngoại giao, Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ An ninh Nhà nước, Bộ Giáo dục, Ban Liên lạc Quốc tế và Ban Công tác Chính trị của Quân đội Giải phóng Nhân dân.“

Có rất nhiều tổ chức liên kết như Viện Khổng Tử, cơ quan ngoại giao, các hãng thông tấn, và các doanh nghiệp nhà nước. Ông giải thích: “Hãy nghĩ về một tảng băng. Chẳng hạn, bên trên mặt nước là các nhà ngoại giao chính thức của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đang tiến hành các hoạt động ngoại giao hợp pháp. Bên dưới lại là một nhóm lớn hơn, đen tối hơn nhiều gồm các cá nhân và tổ chức có quan hệ với nhà nước Đảng Cộng sản mà từ lâu đã bị lờ đi, bỏ qua hoặc không được kiểm soát.”

Ông Matthew Pottinger, phó cố vấn an ninh quốc gia Hoa Kỳ, đã có bài phát biểu cảnh báo các nước Dân chủ rằng, khi xâm nhập thông qua các nỗ lực của Mặt trận Thống nhất, ĐCSTQ sẽ biến các hoạt động ở nước ngoài này thành vũ khí để đạt được chương trình nghị sự ngầm của nó.

* * *

Nhà văn Mỹ nổi tiếng Mark Twain đã viết một câu chuyện mang tựa đề “Người đàn ông làm tha hóa Hadleyburg” kể về một kẻ lạ mặt đã biến những người dân thật thà của một thị trấn thành những kẻ tham lam, dối trá bằng một bọc vàng giả.

Các vị quốc phụ của Hoa Kỳ đã biết một ngày nào đó sẽ xảy ra một cuộc khủng hoảng. Ông John Adams viết: “Chúng ta không có chính phủ nào được trang bị sức mạnh để có thể chống lại những tham vọng của những người không có sự ước thúc của đạo đức và tôn giáo. Sự hám lợi, tham vọng, lòng căm thù hay gian tà sẽ phá vỡ sợi dây bền chặt nhất của Hiến pháp của chúng ta như cá voi lọt lưới. Hiến pháp của chúng ta được xây dựng chỉ dành cho một dân tộc có đạo đức và tín ngưỡng.“

Ở Trung Quốc, các học viên Pháp Luân Công đã bị bức hại suốt 21 năm qua bởi chính quyền độc tài nhất. Mặc dù vậy, họ vẫn giữ sự tường hòa và kiên định theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn vì họ biết rằng, một ngày nào đó, chính nghĩa sẽ chiến thắng và mọi người sẽ được thiện báo vì kiên trung với đạo đức.

Điều này có thể đưa ra một số gợi ý cho tình huống mà chúng ta đang đối mặt lúc này. Khi ĐCSTQ gặm nhấm Hoa Kỳ và thế giới tự do bằng những cám dỗ về quyền lực và lợi ích vật chất trước mắt, những người nghe theo lương tâm mình sẽ hiểu rõ vị thế của họ, và họ sẽ được ban cho một tương lai tốt đẹp hơn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/26/中共渗透民主社会有多深–417063.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/28/189051.html

Đăng ngày 05-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share