Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Hà Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-12-2020] Một bác sĩ nghỉ hưu ở thành phố Hứa Xương, tỉnh Hà Nam, đã chết ở tuổi 72 vào ngày 31 tháng 7 năm 2020 sau nhiều năm bị bức hại và tra tấn vì tín ngưỡng của mình nơi Pháp Luân Công.

Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện bị đàn áp ở Trung Quốc từ tháng 7 năm 1999. Bởi vì bà Trương Vinh Hoán vẫn kiên định vào tín ngưỡng của mình, bà đã hai lần bị bỏ tù, tổng cộng là 8 năm và bị những mất mát đáng kể về tài chính. Chính quyền tiếp tục sách nhiễu bà và gia đình bà sau khi bà được trả tự do bất chấp việc sức khỏe của bà rất yếu do bị tra tấn ở trong tù.

2659851b3a6cebe57536701eb66847d3.jpg

Bà Trương Vinh Hoán hồi trẻ

Một căn bệnh hiếm gặp đã khỏi sau khi tập Pháp Luân Công

Trước khi tập Pháp Luân Công, bà Trương đã từng bị bệnh suy giảm tự chủ chính, một căn bệnh hiếm gặp và khó chữa. Bà cũng bị bệnh tim và thường xuyên bị thở gấp. Bà cũng thường cảm thấy chóng mặt và bị ngất. Không có bác sĩ hay bệnh viện nào có thể chữa được cho bà.

Sức khỏe của bà Trương đã cải thiện rất nhiều sau khi bà bắt đầu tập Pháp Luân Công vào năm 1997 và bà đã có thể làm một số việc nhà. Bà sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và nói với mọi người là Pháp Luân Công tốt như thế nào. Tuy nhiên, sau khi chính quyền cộng sản Trung Quốc phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999, cuộc sống của bà đã bị đảo lộn.

Bị bắt lần đầu và bị kết án 3,5 năm tù

Một nhóm đặc vụ từ Phòng 610 thành phố Hứa Xương (một cơ quan đứng ngoài vòng pháp luật được thành lập để đàn áp Pháp Luân Công), Phòng An ninh Nội địa, Đồn cảnh sát Bắc Đại đã đột nhập vào nhà bà Trương ngày 3 tháng 6 năm 2006. Họ lục soát nhà bà đưa bà vào trại giam thành phố. Trong khi thẩm vấn bà, Tôn Lệ Na ở Phòng cảnh sát quận Uy Đô đã đánh và đá bà và dùng hòn gạch đập vào ngực bà. Sau đó, bà đã bị chóng mặt, bị sốt và ù tai.

Công tố viên ở quận Uy Đô đã ngụy tạo bằng chứng chống lại bà Trương và đưa bà ra xét xử. Tòa án quận đã không cho phép bà tự bào chữa cho mình và kết án bà 3,5 năm trong Trại tù nữ Tân Hương.

Bà Trương đã bị tra tấn tàn bạo trong tù bởi vì bà từ chối từ bỏ Pháp Luân Công. Lính gác và tù nhân thường tát vào mặt bà và đánh, đá bà cho đến khi bà ngất đi.

Nhiều lần bà bị đưa vào biệt giam. Bà chỉ được cấp một nửa lượng đồ ăn so với những tù nhân khác – một nửa bát cháo và nửa lát bánh mì. Có lần các tù nhân còn sỉ nhục bà bằng cách lột quần áo bà. Các tù nhân thay phiên nhau theo dõi bà. Hàng đêm các lính gác còng tay bà vào khung giường trước khi bà đi ngủ.

Một lần ban quản lý trại tù đã đưa bà Trương vào biệt giam trong 2 tháng. Nhiều lần họ đã còng tay bà vào nắm đấm cửa và không mở khóa cho đến khi bà xỉu đi. Một vài lần, lính gác đã trói hai tay và người bà vào một chiếc ghế và bảo bác sĩ tiêm cho bà một loại thuốc không rõ tên.

Khi bà được trả tự do vào tháng 1 năm 2010, bà chỉ còn da bọc xương.

Bị bắt lần 2 và bị kết án 4,5 năm tù

Có người đã tố cáo bà Trương vì bà nói chuyện với mọi người về những lợi ích của việc tập Pháp Luân Công ở gần Bệnh viện Nhân dân vào 1 tháng 4 năm 2013. Cảnh sát từ Sở cảnh sát Bắc Đại đã bắt bà và lục soát nhà bà hôm đó. Họ lấy đi những cuốn sách Pháp Luân Công của bà và nhiều đồ dùng cá nhân khác.

Bà Trương bị chuyển đến Trại giam Cao Kiều Doanh. Bà bị giam ở đó trong 8 tháng trước khi bị xét xử bí mật ở Tòa án quận Uy Đô. Thẩm phán kết án bà 4,5 năm tù. Bà đã kháng án nhưng không có tác dụng.

Luật sư của bà Trương đã vào thăm bà ở trong trại giam vào tháng 2 năm 2014. Trông bà hốc hác và gầy yếu đến mức không ngẩng được đầu lên và mở mắt ra. Bà không thể ngồi thẳng lưng và luật sư của bà nghĩ rằng bà có thể ngất đi bất cứ lúc nào.

Bà Trương bị đưa vào Trại tù nữ Tân Hương bất chấp tình trạng sức khỏe không tốt của bà. Việc bị tra tấn không ngừng đã làm cho sức khỏe của bà ngày càng tồi tệ hơn. Bà thường xuyên bị ngất xỉu, ngay cả khi bà vừa ra khỏi giường. Bà yếu đến mức không nhấc được bất cứ thứ gì lên. Bà đã bị rụng nhiều răng. Nhưng ban quản lý nhà tù vẫn không trả tự do cho bà vì lý do y tế. Vào lúc bà được phóng thích, bà chỉ còn nặng khoảng 27 kg.

Không được dự đám tang của ba người thân trong khi bị giam

Sau khi bà Trương bị bắt và bị bỏ tù lần 2 vào năm 2013, bố của bà, lúc đó đã 80 tuổi, đã suy sụp đến mức ông ngã bệnh và chết trong thời gian Tết nguyên đán 2014 mà không được nhìn thấy bà lần cuối. Mẹ của bà đã chết vì khóc và lo lắng cho sự an toàn của bà. Mẹ chồng bà hồi đó đã ngoài 90 tuổi. Trước khi cụ chết, cụ vẫn nói là cụ nhớ bà Trương như thế nào.

Ban quản lý trại tù đã không cho bà về gặp họ lần cuối cùng hay tham dự lễ tang của họ.

Mất mát lớn về tài chính

Chồng bà Trương từng làm việc ở một công ty vận tải đường biển và để lại cho bà tất cả số tiền tiết kiệm của mình khi ông chết vì bệnh tật vào năm 2003. Khi cảnh sát lục soát nhà bà vào ngày 3 tháng 6 năm 2006, họ đã tịch thu tất cả tiền mặt của bà, hơn 300.000 nhân dân tệ (khoảng 46.000 đô-la Mỹ). Bà Trương đã yêu cầu cảnh sát trả lại tiền cho bà sau khi bà được phóng thích năm 2010 nhưng cảnh sát nói rằng họ đã trả lại tiền cho gia đình bà rồi và họ phủ nhận là họ không biết gì về điều đó sau đó nữa.

Sau khi bà Trương được trả tự do vào tháng 10 năm 2017 sau án tù lần 2, bà nhận ra rằng Sở bảo hiểm xã hội địa phương đã treo lương hưu của bà trong 4,5 năm bà bị giam trong tù.

Tiếp tục bị sách nhiễu sau khi ra khỏi tù

Một tháng trước khi bà Trương qua đời, hai cảnh sát từ Đồn cảnh sát Bắc Đại đã đến nhà bà yêu cầu bà từ bỏ tập Pháp Luân Công. Cả hai đã bỏ đi sau khi thấy bà ốm liệt giường. Một vài ngày sau, vào ngày 28 tháng 6 năm 2020, cảnh sát và các quan chức địa phương lại đến sách nhiễu bà. Họ chụp ảnh ngay khi họ bước vào nhà. Họ gọi cho con gái bà Trương ở cơ quan và bảo con gái bà về nhà thuyết phục mẹ từ bỏ tín ngưỡng của bà. Con gái bà đã từ chối.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/8/416160.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/11/188718.html

Đăng ngày 01-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share