Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-11-2020] Một người phụ nữ 78 tuổi ở thành phố An Sơn, tỉnh Liêu Ninh đã qua đời vào ngày 11 tháng 9 năm 2020 sau khi đã phải chịu đựng 20 năm sách nhiễu, bắt giữ và giam cầm của chính quyền vì kiên định tu luyện Pháp Luân Công (hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp), là một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

2020-11-16-yu-wen-ze_01.jpg

Cụ bà quá cố Vu Vấn Trạch

Lần bắt giữ đầu tiên và tịch thu giấy tờ tùy thân

Sự chịu đựng của bà Vu Vấn Trạch bắt đầu ngay sau khi cuộc bức hại bắt đầu, bà bị bắt giữ và tịch thu chứng minh nhân dân trong khi đang tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền được tu luyện Pháp Luân Công.

Năm 2002, bà Vu tới đồn công an địa phương để yêu cầu trả lại chứng minh thư của mình. Cảnh sát làm nhiệm vụ lúc đó tình cờ lại là người bắt giữ bà vào năm 1999. Anh ta đe dọa sẽ bắt giữ bà một lần nữa và đưa bà vào nhà tù.

Bà Vu kể cho chồng nghe về những việc diễn ra ở đồn công an. Chồng bà rất tức giận và đã tới đồn cảnh sát để tranh cãi với viên cảnh sát đe dọa bà. Viên cảnh sát cũng thô lỗ và kiêu ngạo với chồng bà Vu, anh ta khoe rằng mình là người trung thành bảo vệ cho Đảng cộng sản Trung Quốc.

Chồng bà Vu tới gặp trưởng đồn công an vừa mới nhậm chức. Ông ta từ chối trách nhiệm giữ chứng minh nhân dân của bà Vu, nhưng ông ấy đồng ý phát hành cho bà một chứng minh dân dân mới.

Một vài tháng tiếp đó cảnh sát và cộng đồng địa phương thường xuyên tới sách nhiễu bà Vu và gia đình bà. Không thể có được cuộc sống yên bình, họ phải chuyển tới một thị trấn khác của thành phố vào tháng 7 năm 2002.

Bị bắt giữ vì phân phát tài liệu Pháp Luân Công

Ngày 2 tháng 1 năm 2014, bà Vu bị bắt giữ một lần nữa sau khi bị nhân viên an ninh khách sạn tố cáo bà vì phân phát tài liệu Pháp Luân Công. Ngay sau đó cảnh sát tới và bắt giữ bà. Họ lục soát nhà của bà, tịch thu sách và tài liệu liên quan tới Pháp Luân Công cùng hai máy nghe nhạc của bà. Ngày hôm sau, bà được bảo lãnh tại ngoại sau khi trại tạm giam từ chối tiếp nhận bà vì tình trạng sức khỏe.

Nỗ lực bắt giữ

Ngày 21 tháng 7 năm 2015, một nhóm cảnh sát tới nhà bà Vu và nỗ lực bắt giữ mà. Khi chồng bà yêu cầu cảnh sát đưa ra lệnh bắt giữ, một cảnh sát mang ra một tờ đơn trong đó nói rằng bà là người đào tẩu vì bà “đã bỏ trốn sau khi được bảo lãnh tại ngoại.” Tờ đơn không có chữ ký chính thức hay có dấu.

Chồng bà Vu rất tức giận với cáo buộc vu khống đó, vì bà đã ở nhà sau khi được bảo lãnh tại ngoại vào năm 2014. Ông xé tờ đơn thành nhiều mảnh và nói với cảnh sát rằng việc cảnh sát xông vào nơi ở cá nhân của họ là bất hợp pháp.

Cảnh sát tỏ vẻ kinh ngạc trước phản ứng của chồng bà. Hầu hết đều đi ra ngoài và có hai cảnh sát ở lại để giám sát hai vợ chồng bà. Chồng bà Vu hỏi tên, số điện thoại và chứng minh nhân dân của hai cảnh sát ở lại nhưng họ từ chối cung cấp thông tin. Năm cảnh sát khác vừa ra khỏi nhà vẫn ở lại ở tầng dưới tòa nhà chung cư của hai vợ chồng bà. Họ nói chuyện điện thoại hàng tiếng đồng hồ rồi sau đó rời đi cùng với hai cảnh sát còn lại vào khoảng giữa trưa.

Sau khi cảnh sát rời đi, gia đình bà Vu đã ghép các mảnh của tờ đơn đào tẩu và phát hiện rằng nó được chuẩn bị từ ngày 22 tháng 12 năm 2014. Số hiệu đào tẩu của bà được chỉ định là T2103022269992014120102. Cảnh sát phụ trách đơn bao gồm có Lý Ninh, Phó đồn trưởng Đồn Công an Tân Hưng, cảnh sát Vương Tùng Nam và một cảnh sát họ Tân.

Thêm một lần bắt giữ, sự dối trá của công tố viên và bản án tù

Năm 2017, cảnh sát bí mật cài đặt hệ thống camera giám sát bên ngoài nhà bà Vu. Sau khi theo dõi cuộc sống hàng ngày của gia đình bà một vài tháng, họ bắt giữ bà một lần nữa vào ngày 16 tháng 10 năm 2017. Cảnh sát cưỡng chế lấy túi xách của bà, trong túi có chìa khóa nhà và họ làm đứt dây đeo của túi. Họ còn đánh đập bà khiến bà bị thương nặng ở lưng và sa tử cung.

Hai ngày sau, một học viên khác là bà Tề Thụy Mai có quan hệ gần gũi với bà Vu cũng bị bắt giữ. Cảnh sát lừa con trai bà Vu xác nhận danh tính của bà Tề với việc cho anh xem video hai người phụ nữ đang nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công ở một trạm xe buýt. Sau đó, lời khai của anh được cảnh sát sử dụng làm bằng chứng cho việc bắt giữ bà Tề. Mặc dù sau đó sáu tháng bà Tề được trả tự do nhưng bà rất yếu và bị khuyết tật trong khoảng thời gian bị giam giữ.

Sau khi lấy được chìa khóa của bà Vu, cảnh sát đã tới nhà bà. Chồng bà kiên quyết kháng cự và từ chối cho họ vào. Sau một hồi ngăn cản của ông, cảnh sát đã phải bỏ đi.

Sau đó, cảnh sát đưa bà Vu tới bệnh viên để kiểm tra sức khỏe. Sau khi một trại tạm giam từ chối tiếp nhận bà vì huyết áp cao nguy hiểm của bà, thì một trại tạm giam khác lại tiếp nhận bà.

Trong khi đang bị giam giữ huyết áp của bà tiếp tục tăng, nhưng cảnh sát vẫn từ chối trả tự do cho bà. Bà tuyệt thực để phản đối bức hại và cảnh sát đe dọa sẽ bức thực bà. Sau đó cảnh sát chuyển bà tới bệnh viện để khám sức khỏe cho một cụ bà 76 tuổi bị còng tay và cùm chân. Gia đình bà không được phép tới thăm bà.

Ngày 24 tháng 10 năm 2017, Viện kiểm sát khu Thiết Đông phê chuẩn vụ bắt giữ của bà Vu. Công tố viên Lý Nghê và Cao Hân gặp bà tại trại tạm giam Thành phố An Sơn. Họ hứa sẽ thả bà nếu bà ký vào biên bản của họ. Bà Vu tin họ và ký vào tờ giấy trắng mà họ đưa cho bà.

Sau đó, công tố viên truy tố bà Vu và chuyển hồ sơ vụ án của bà tới Tòa án khu Thiết Đông vào ngày 7 tháng 11 năm 2017. Bà có mặt tại tòa án hai lần, lần đầu vào ngày 1 tháng 12 và tiếp đó là ngày 18 tháng 12 năm 2017. Bà bị cưỡng chế đeo còng tay và cùm chân trong phiên xét xử. Bởi bà Vu gần như bị điếc nên bà không thể nghe rõ họ nói những gì trong phiên xét xử.

Mặc dù ngay sau đó bà Vu được trả tự do, nhưng có thông tin rằng bà đã bị kết án bốn năm tù cùng với 10.000 nhân dân tệ tiền phạt sau khi bà bị đưa trở lại trại tạm giam. Nhà chức trách đe dọa bắt giữ gia đình bà và từ chối cho cháu trai của bà tới trường nếu họ báo cáo bản án của bà tới trang Minh Huệ Net.

Ngày 8 tháng 1 năm 2018, bà Vu gặp phải tình trạng nguy hiểm tới tính mạng trong trại tạm giam và được trả tự do để thụ án tại gia. Nhà chức trách tiếp tục sách nhiễu bà mỗi ngày và yêu cầu bà phải đi khám sức khỏe định kỳ hàng năm nếu không họ sẽ đưa bà trở lại nhà tù. Con trai bà cũng bị đe dọa.

Sau khi được trả tự do, bà Vu bị đau lưng mãn tính dữ dội và rất khó khăn trong việc di chuyển. Ngày 7 tháng 9 năm 2020, bà rơi vào trạng thái hôn mê và đã qua đời sau đó bốn ngày.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.,org/mh/articles/2020/11/17/415220.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/19/188318.html

Đăng ngày 26-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share