Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-12-2020] Vào ngày 16 tháng 11 năm 2020, bà Trương Nhữ Phân, một học viên Pháp Luân Công khoảng 60 tuổi ở thành phố Thương Châu, tỉnh Hà Bắc đã bị cảnh sát bắt giữ tại nhà. Bà Trương Nhữ Phân đã bị thương ở lưng, đầu và bị tức ngực. Mặc dù cảnh sát đã thả bà vào cùng ngày, nhưng họ đã quay lại ba lần trong vài ngày sau đó và tiếp tục sách nhiễu bà.

Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, một pháp môn tu luyện cả thân lẫn tâm cổ xưa đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Vào khoảng trưa ngày 16 tháng 11, khi bà Trương đang nấu ăn tại nhà thì hàng chục công an đã ập vào và yêu cầu bà đi cùng họ đến đồn công an để trả lời một số câu hỏi.

Bà Trương hỏi họ từ đâu đến vì bà không biết ai trong số họ. Một sĩ quan mặc thường phục chỉ vào một sĩ quan mặc đồng phục và nói: “Nhìn này, đó là cảnh hiệu của chúng tôi.” Bà Trương yêu cầu được xem số cảnh hiệu, tên và số điện thoại của họ, nhưng không ai trong số họ trả lời.

Trong những tháng gần đây bà Trương đã bị sách nhiễu nhiều lần. Các cảnh sát đã từng lục soát nhà của bà khi bà đi ra ngoài và họ tịch thu máy nghe nhạc MP3, máy xem video và các đồ đạc cá nhân khác của bà. Nghi ngờ rằng những cảnh sát này đến để yêu cầu bà viết tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công, bà Trương đã nói với họ rằng Pháp Luân Công dạy mọi người hướng thiện và hiện đang bị bức hại.

Khi bà đang nói chuyện, hai người đã đi ra phía sau bà Trương. Một trong số họ sau đó được xác nhận là Vương Vân Cương, Chủ tịch hội đồng nhân dân địa phương.

Vương hô lớn: “Đừng nói nữa! Hãy đưa bà ta đi! Hãy nói chuyện sau khi chúng ta trở lại!” Ông ta nắm lấy cánh tay trái của bà Trương và một nhân viên khác nắm lấy cánh tay phải của bà. Họ cố gắng đưa bà đi nhưng không thể di chuyển được bà.

Được lệnh của Vương, tám nhân viên khác lao tới và đưa bà Trương ra ngoài. Bà kiên quyết phản đối và lên án hành vi bạo lực của họ. Trong lúc giằng co, quần áo của bà bị xé toạc và lộ cả lưng.

Sau khi các nhân viên bắt bà Trương xuống cầu thang và đẩy bà vào xe cảnh sát, họ đóng cửa lại trong khi chân bà vẫn còn ở bên ngoài xe. Bà hét lên vì đau đớn. Bị nhốt trong xe, bà bị đau lưng khá nặng và muốn duỗi người nhưng Vương đã không chịu nhượng bộ.

Khi xe đến đồn công an, bà Trương bị đau khắp người và không thể cử động được. Một số cảnh sát đến túm lấy chân bà và lôi bà ra khỏi xe. Đầu bà bị đập xuống nền bê tông và bà bị bất tỉnh.

Khi tỉnh dậy, bà thấy mình đang nằm trên nền bê tông trong sân của đồn công an. Lưng của bà bị lộ ra. Một tay áo khoác mùa đông của bà đã bị rách. Bà cảm thấy khó thở, rùng mình và không thể cử động do đau. Bà cũng bị sưng nặng ở phía sau đầu và vết sưng không biến mất trong nhiều ngày sau đó.

Thấy bà đã tỉnh, một số cảnh sát đến và cố kéo bà vào phòng thẩm vấn. Bà hét lên vì đau đớn. Các cảnh sát sau đó ra lệnh cho bà đứng dậy, nhưng bà gần như ngất đi một lần nữa. Ngực bà rất đau và cảm thấy lưng mình như bị gãy.

Ngay sau đó, chị gái của bà đã vội vã đến đồn công an. Bà vô cùng phẫn nộ khi thấy tình trạng của bà Trương: khuôn mặt đầy nước mắt và bụi bẩn; một nửa cơ thể của bà bị lộ ra ngoài và bà đang nằm trên nền bê tông với đôi chân trần. Bà hét vào mặt các cảnh sát: “Tôi cần nói chuyện với sếp của các anh. Em tôi đã phạm tội gì? Tại sao các anh đối xử với em tôi như thế này? Ai sẽ chịu trách nhiệm nếu có chuyện gì xảy ra với em tôi?”

Các cảnh sát vẫn im lặng. Cảnh Quân, trưởng đồn công an đã đến và đi giày cho bà Trương. Cảnh nói: “Đây là lần đầu tiên tôi giúp người khác đi giày”. Vương cũng lấy một số giấy ăn và lau sạch bụi bẩn trên mặt bà Trương.

Họ nói với bà: “Đứng dậy. Gia đình bà đã đến để đưa bà về nhà.”

Sau khi hồi phục sức lực, bà Trương nói: “Gia đình tôi đã bị các ông làm cho tan nát. Tôi không còn gia đình nữa. Chồng tôi đã ly dị tôi và con trai đã không nhận tôi [vì sợ bị liên lụy bởi việc tu luyện Pháp Luân Công]. Khi nào thì các người mới ngừng bức hại tôi?”

Sau khi về nhà, bà Trương đã không thể di chuyển trong vài ngày do bị căng cơ nghiêm trọng ở lưng và chân. Bà vẫn còn bị đau lưng vào thời điểm viết bài.

Vương và các sĩ quan khác đã quay lại ba lần từ ngày 19 tháng 11 đến ngày 1 tháng 12 để sách nhiễu bà. Vương nói với bà: “Chúng tôi không làm gì bà vào ngày hôm trước. Tôi chỉ cố đưa bà vào xe”.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/6/416060.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/15/188806.html

Đăng ngày 25-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share