Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-11-2020] Gần đây Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã thực hiện chiến dịch “xóa sổ” trên toàn quốc trong nỗ lực cưỡng ép tất cả các học viên Pháp Luân Công có tên trong danh sách đen của chính quyền phải từ bỏ đức tin. Báo cáo này đưa tin về ba vụ sách nhiễu diễn ra ở ba tỉnh khác nhau, trong đó các học viên đã phản kháng và từ chối thỏa hiệp với chính quyền.

Người sống sót khỏi ung thư ruột biết ơn Pháp Luân Công đã giúp bà khỏi bệnh ung thư

Bà Trương Tú Vinh, 72 tuổi, ở huyện Lâm Tây, khu tự trị Nội Mông Cổ, đã vài lần bị chính quyền địa phương sách nhiễu. Các quan chức chính quyền liên tục kéo đến nhà và yêu cầu bà Trương ký tên vào bản tuyên bố từ bỏ đức tin, song bà kiên quyết từ chối.

Bà Trương cho hay vào tháng 4 năm 2014, bà đột nhiên không thể ăn uống được gì, hễ nuốt thức ăn vào liền nôn ra. Bà được đưa tới bệnh viện và bị chẩn đoán ung thư ruột giai đoạn cuối. Bà phải lập tức phẫu thuật, nhưng bà không đồng ý làm hóa trị liệu. Sau đó một người họ hàng của bà khuyên bà hãy thành tậm niệm chín chữ may mắn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Bà đã quyết định niệm thử.

Sau khi bà xuất viện, người họ hàng của bà đã mang cho bà băng ghi âm các bài giảng của Pháp Luân Công và dạy bà luyện năm bộ công pháp. Sau khi bà học luyện Pháp Luân Công, bà nhanh chóng phục hồi.

Hai tháng sau bà quay trở lại bệnh viện để kiểm tra, kết quả cho thấy các chỉ số sức khỏe của bà hoàn toàn bình thường. Bác sỹ vô cùng kinh ngạc. Nửa năm sau, các con của bà đưa bà tới một bệnh viện chuyên điều trị ung thư lớn hơn để kiểm tra thêm hai lần nữa, vì họ khó có thể tin nổi bệnh ung thư của mẹ mình lại có thể khỏi mà không cần điều trị y tế. Và các kết quả xét nghiệm đều cho thấy bà hoàn toàn không bị ung thư. Toàn thể gia đình bà đều chứng kiến sự thần kỳ và siêu thường của Pháp Luân Công và biết ơn pháp môn đã ban cho bà Trương cuộc đời thứ hai.

“Nếu một người mù nhìn thấy ánh sáng, thì thế lực nào có thể kéo anh ta trở lại với bóng tối?”

Ông Lý Duy Thanh, một cư dân thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm, đã nhận được một cuộc điện thoại gọi đến từ trung tâm cộng đồng địa phương vào ngày 13 tháng 11 năm 2020. Bởi biết rằng đây là một cuộc gọi sách nhiễu, ông đã không trả lời điện thoại.

Hai ngày sau, ông Lý nhận được một tin nhắn từ số điện thoại đó, nhưng không hiển thị mã vùng. Đoạn tin nhắn ghi: “Chào ông, chúng tôi không thể liên lạc với ông, nên chúng tôi gửi thông báo cho ông qua tin nhắn. Theo cấp trên của chúng tôi, đến cuối năm nay ông phải ‘chuyển hóa’ [khiến một người phải từ bỏ đức tin của họ], và ông sẽ được thưởng 1.000 nhân dân tệ. Nếu không chuyển hóa, thì việc ông là một học viên Pháp Luân Công sẽ được ghi vào trong học bạ của con ông, và nó sẽ khiến tiền đồ tương lai của con ông sẽ khó khăn hơn. Bởi vậy, về lâu về dài, tốt hơn là ông nên ký tên vào tuyên bố từ bỏ này.”

Ông Lý đáp: “Cảm ơn vì đoạn tin nhắn của các vị, và tôi hiểu công việc vị đang làm. Tôi chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để làm một người tốt và tâm thân khỏe mạnh. Tại sao tôi phải tử bỏ? Hơn nữa Hiến pháp bảo vệ tự do tín ngưỡng của chúng ta và tư tưởng không thể cấu thành phạm tội. Xin hỏi, nếu một người mù nhìn thấy ánh sáng, thì thế lực nào có thể kéo anh ta trở lại với bóng tối?”

Gia đình kiên quyết lên tiếng cho người thân yêu của họ

Vào lúc 3 giờ chiều ngày 7 tháng 11, ba quan chức chính quyền ở thành phố Hành Thủy, tỉnh Hà Bắc đã đột nhập vào nhà bà Mạnh Tuấn La. Các quan chức này gồm Dương Thế Vĩnh của chính quyền thị trấn, bí thư thôn Trương Thanh Hải, và một quan chức chưa rõ danh tính.

Bà Mạnh chất vấn họ: “Tại sao các anh lại đến nữa thế? Các anh đã đến đây bốn lần rồi!”

Các quan chức này đáp: “Không có chuyện gì cả, chúng tôi chỉ đến để gặp bà thôi.”

Bà Mạnh nói với họ: “Lần nào các anh đến tôi cũng nói với các anh rằng các học viên Pháp Luân Công chúng tôi chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để làm người tốt. Chúng tôi không làm gì phạm pháp. Tôi đã tu luyện Pháp Luân Công 22 năm qua và tôi luôn khỏe mạnh. Những gì các anh đang làm là hành vi sách nhiễu và bức hại. Các anh hãy dừng những việc này lại.”

Họ không nói lại được gì và lại nói: “Chúng tôi chỉ đến để gặp bà thôi”.

Ngày hôm đó con gái bà Mạnh đến gặp bà đúng lúc đang diễn ra sự việc. Dương kéo cô ấy sang một bên và nói: “Cô hãy ký tên vào tuyên bố này thay cho mẹ mình, nhưng đừng nói cho bà ấy biết nhé.” Con gái bà Mạnh đáp: “Tôi sẽ không ký. Mẹ tôi thì càng không ký nó!”

Trước khi rời đi, những quan chức này còn cố chụp hình bà Mạnh, nhưng chồng bà đã ngăn cản họ. Con gái bà nói với các quan chức: “Tôi không tu luyện Pháp Luân Công, nhưng tôi biết Pháp Luân Công là tốt. Nếu các ông dám đưa mẹ tôi đi, tôi sẽ đi cùng với bà ấy”.

Khi các quan chức này thấy toàn thể gia đình đều kiên quyết đứng về phía bà Mạnh, họ đã rời đi.

Trước khi Dương đến sách nhiễu bà Mạnh, ông ta đã gọi điện cho con gái cả của bà và cố yêu cầu cô thuyết phục bà Mạnh từ bỏ đức tin của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/18/15270.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/13/188755.html

Đăng ngày 24-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share