Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 12-03-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1997. Tôi đã mở một quán ăn nhỏ, nơi đây trở thành môi trường tu luyện của tôi. Đôi lúc tôi vượt quan rất tốt, còn một số lần khác thì không làm được tốt. Quan ải khó nhất đối với tôi là một cặp vợ chồng bán bánh nướng bên ngoài quán của tôi.

Dù không có sự đồng ý của tôi, họ đã chiếm một khoảng không gian ngay trước quán ăn của tôi. Tôi coi nhẹ những điều họ làm, chỉ cần họ không làm ảnh hưởng tới công việc kinh doanh của tôi. Nhưng thấy tôi không không phản đối hay phàn nàn gì, họ đã chiếm nhiều diện tích hơn nữa. Điều này khiến tôi tức giận, và tôi muốn cãi nhau với họ. Khi tôi học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ Lý (nhà sáng lập) đã điểm hoá cho tôi:

“Nhẫn là chìa khoá của đề cao tâm tính. Nhẫn mà uất hận, uỷ khuất, hay đẫm lệ là cái nhẫn của người thường với chấp trước vào tâm lo nghĩ, hoàn toàn không hề nảy sinh uất hận, không cảm thấy uỷ khuất thì mới là cái Nhẫn của người tu luyện.” (Thế nào là Nhẫn?, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Sau khi ngộ ra điều này, tôi lại bị khảo nghiệm một lần nữa khi họ chiếm thậm chí nhiều không gian của tôi hơn để bán bánh nướng của họ. Tôi cảm thấy như đã tới giới hạn chịu đựng. Điều duy nhất có thể khiến tôi bình tâm xuống đó là nhẩm các bài giảng của Sư phụ. Sau một thời gian, tôi đã có thể từ từ loại bỏ sự giận giữ và chấp trước vào tranh đấu. Cặp vợ chồng này sau đó đã nói với tôi: “Chúng tôi đã làm nghề này rất nhiều năm và chưa từng gặp một người hàng xóm nào tốt bụng như anh.”

Loại bỏ chấp trước vào giữ thể diện

Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc bức hại vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, tất cả các học viên ở khu vực của tôi đã tới văn phòng tỉnh ủy để thỉnh nguyện quyền được tu luyện Đại Pháp. Tôi cũng tới đó trong ba ngày.

Sau đó tôi tới Bắc Kinh thỉnh nguyện vào tháng 11 năm 1999. Chúng tôi bị bắt ở quảng trường Thiên An Môn và bị giam giữ ở văn phòng tỉnh ở Bắc Kinh. Chúng tôi đã nói chuyện với các nhân viên ở đó về việc Đại Pháp dạy người ta làm người tốt và có hiệu quả trừ bệnh khỏe thân.

Tôi bị bắt lần thứ hai vào tháng 10 năm 2002 và bị tra khảo ở sở cảnh sát trong 18 ngày liên tục. Cảnh sát đã ép tôi nói ra thông tin về hai người học viên khác. Với chính niệm mạnh mẽ, tôi từ chối hợp tác, ngay cả khi điều đó có gây nguy hiểm đến tính mạng của tôi. Thời điểm đó là đỉnh điểm của cuộc bức hại và trước đó không lâu ba học viên vừa bị bức hại đến chết.

Khi phó cảnh sát trưởng hỏi tôi về Pháp Luân Đại Pháp, tôi trả lời: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Sau đó, tôi bị đưa đến một trung tâm tẩy não. May mắn thay, Sư phụ Lý đã bảo hộ tôi trong suốt thời gian bị giam cho đến khi tôi được thả.

Do cuộc bức hại nên tôi bị mất cửa hàng của mình và phải cố gắng tìm một công việc bán hàng. Ban đầu, tôi cảm thấy bất công vì đã từng là ông chủ mà giờ lại phải đi làm cho người khác. Tôi dần nhận ra rằng đây chính là tâm chấp trước vào thể diện. Tôi cũng hiểu ra rằng chấp trước vào thể diện của tôi quá tầm thường so với sứ mệnh của một người tu luyện – cứu độ chúng sinh.

Tôi đã loại bỏ tâm chấp trước vào thể diện và bắt đầu giảng chân tướng cho bất cứ ai mà tôi gặp, cho dù họ có mua sản phẩm của tôi hay không. Tôi nói với họ về vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp và khuyên họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó. Ba người chủ quán đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ sau khi tôi nói với họ về sự thật cuộc bức hại.

Dần dần tôi gặp ngày càng nhiều người trong ngành bán hàng. Một trong số họ nói với tôi khi chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên rằng “Người làm cùng nghề chính là kẻ thù.” Tôi không đồng ý. Sau đó, tôi thuyết phục cậu ấy thoái khỏi ĐCSTQ và cuối cùng chúng tôi trở thành bạn tốt. Cậu ấy đã giúp tôi rất nhiểu cả trong công việc và trong các hạng mục Đại Pháp.

Một người bán hàng khác rất tự hào về bản thân mình và coi thường những người khác. Tôi đã mất một số doanh thu vì anh ấy nhưng tôi không để điều đó ngăn cản mình nói với anh ấy về Đại Pháp và thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Anh ấy nói: “Từ lâu tôi đã muốn thoái khỏi ĐCSTQ sau khi đọc xong cuốn Cửu bình Cộng sản Đảng.”


Bản tiếng Hán https://www.minghui.org/mh/articles/2020/3/12/同行不再是冤家-402336.html

Bản tiếng Anh https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/27/186050.html

Đăng ngày 20-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share