Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp phương Tây tại Pháp

[MINH HUỆ 29-10-2020] Thời gian này, con gái 8 tuổi của tôi, Mayla, đang nghỉ học, nhưng mỗi buổi sáng cháu đều làm bài tập. Một buổi sáng sau khi chúng tôi luyện công xong, cháu nhẹ nhàng nói với tôi: “Mẹ ơi, hôm nay làm bài tập xong, con muốn đi gửi tờ rơi ‘Cự tuyệt Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ)’ cho những người hàng xóm của chúng ta.”

Tôi nói: “Chắc chắn rồi, nhưng tốt hơn hết là mẹ nên đi cùng con.”

Cô bé nói: “Nếu con chỉ để tờ rơi vào hộp thư, e rằng họ sẽ không hiểu tờ rơi có mục đích gì. Sẽ tốt hơn nếu con gõ cửa và giải thích cho họ.”

Tôi nói: “Được đó, chúng ta sẽ làm như vậy.“

Cháu cũng bảo tôi mang theo bản thu thập chữ ký. Tôi rất ngạc nhiên và vui mừng vì quyết định này đến một cách rất suôn sẻ.

Tuy nhiên, trong đầu tôi có khá nhiều quan niệm. Khu phố của chúng tôi tương đối cao cấp, và mọi người luôn giữ khoảng cách. Tôi hiếm khi nói chuyện với hàng xóm của mình. Vì đó là một ngày giữa tuần và khi chúng tôi ra ngoài đã gần tới buổi trưa, tôi nghĩ rằng sẽ không có nhiều hàng xóm ở nhà. Nếu chỉ có mình tôi, có lẽ tôi sẽ không tìm cách nói chuyện trực tiếp với họ. Nhưng, sự ngây thơ của con gái tôi khiến tôi nhìn ra quan niệm của mình. Tôi bắt đầu phát chính niệm để thoát khỏi những suy nghĩ tiêu cực của mình.

Con gái tôi đã hoàn thành bài tập về nhà và nhanh chóng chuẩn bị tài liệu. Cháu nói: “Chúng ta hãy đi thôi. Con cũng muốn mang theo một ít hoa sen.”

Chúng tôi đã dành hơn 2 tiếng đồng hồ để phát tờ rơi cho tất cả những người hàng xóm. Chúng tôi đã nói chuyện với 67 hộ gia đình. Giờ đây, khoảng 95% trong số họ biết Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã nói dối và che giấu tình trạng virus corona ở Trung Quốc như thế nào. Chúng tôi cũng giải thích với họ về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp và khuyên họ nên cự tuyệt ĐCSTQ.

a54f7a91a07f0eb13a9ddec09f2c4443.jpg

Mayla, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp 8 tuổi

Nhiều người hàng xóm cảm ơn chúng tôi và nói rằng chúng tôi đang làm một việc rất tốt. Họ đồng ý ký tên vào bản kiến ​​nghị. Một số người đọc rất kỹ tờ rơi. Một số thậm chí còn muốn tham gia nhóm luyện công của chúng tôi. Các cuộc trò chuyện của chúng tôi rất tích cực và hiệu quả.

Marshall là một người hàng xóm của chúng tôi, và mọi người nghĩ anh ấy xấu tính và không thân thiện. Bọn trẻ đều sợ anh ấy. Xe của anh ấy luôn rất sạch sẽ, và anh ấy quát bọn trẻ khi chúng chơi đùa ở gần chiếc xe. Anh ấy thường tỏ vẻ khó chịu và không để ý đến tôi khi tôi lịch sự chào hỏi. Hôm đó khi chúng tôi tới, anh ấy đang đứng ở cửa. Trước sự ngạc nhiên của tôi, khi tôi nói với anh ấy về tội ác của ĐCSTQ, anh ấy nói: “Điều đó thật kinh khủng. Tôi đồng ý rằng chúng ta nên cự tuyệt ĐCSTQ.” Chúng tôi đã trò chuyện với anh ấy trong hơn 20 phút. Anh ấy thậm chí còn khuyến khích chúng tôi tiếp tục những gì mình đang làm và nói rằng anh ấy muốn nói chuyện với chúng tôi nhiều hơn trong tương lai.

Trên đường về nhà, con gái tôi tình cờ gặp bạn của nó, cháu liền nói: “Bạn biết không, mẹ tớ vừa nói chuyện với chú Marshall!” Bạn của cháu nói: “Thật không? Không thể nói chuyện với chú ấy được, vì chú ấy quá dữ tợn!“ Con gái tôi nói: “Không đúng. Thực ra chú ấy rất tốt bụng.”

Tôi và con gái đã rất hạnh phúc. Tôi nói với cô bé: “Lần sau, chúng ta nên đến khu vực trung tâm thành phố.” Cháu nói: “Vậy thì tốt quá ạ!” Tôi đã hứa sẽ làm vào cuối tuần này.

Trải nghiệm này khiến tôi nhận ra rằng tôi không nên để cho các quan niệm ngăn cản bản thân mình. Chúng ta chỉ đơn giản là nên bước ra ngoài và cứu người – như những đứa trẻ nhỏ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/29/414391.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/11/188203.html

Đăng ngày 12-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share